Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 723: Linh nghiệt (2)

Hắn quỳ rạp trên mặt đất, dùng lỗ tai dán sát mặt đất, hết sức chăm chú lắng nghe: "Đây là…tiếng thở?"
"Hô... hô... hô..." Tiếng thở có nhịp điệu truyền qua mặt đất vào tai Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng lúc này tay nắm chặt chuôi kiếm, chậm rãi áp sát vào thanh âm.
Ngay khi thanh âm kia trở nên càng lúc càng lớn, Lý Hỏa Vượng tách ra một mảnh cành cây, một màn trước mắt làm cho hai mắt hắn rung động không thôi.
Chỉ thấy cách đó không xa trên đất trống, một mảng lớn máu thịt xen lẫn xương cốt và nội tạng, ngồi phịch hết trên mặt đất giống như một mảnh nhỏ hồ nước.
"Hô... hô... hô..." Nương theo tiếng hô hấp, đám máu thịt này nở ra co vào, từng sợi màu đỏ từ không trung rơi xuống, chui vào đến trong khe hở của máu thịt khe hở kia.
Lý Hỏa Vượng thuận theo màu đỏ kia nhìn lên trên, hắn lúc này mới phát hiện, màu đỏ kia vậy mà là ánh nắng chiều trên trời, tên này lại đang ăn ánh nắng chiều trên trời.
"Đây là linh nghiệt sao?"Ngay tại thời điểm Lý Hỏa Vượng thầm nghĩ trong lòng, một con chuột từ đống máu thịt đó chạy qua, chui vào một xác chết khô quắt ở đằng xa bắt đầu gặm.
Bỗng nhiên vũng máu thịt kia bắt đầu run rẩy. Chúng nhanh chóng tụ tập, một lần nữa ghép lại thành một con hươu cái khổng lồ như nhà trệt.
Con hươu khổng lồ có sáu chân này, sừng hoa mai trên đỉnh đầu rất lớn, giống như hai cây đào. Màu lông trên người giống như cầu vồng thối rữa, ảm đạm nhưng lại nhiều màu sắc.
Về phần Lý Hỏa Vượng vì sao có thể phán đoán đây là hươu cái, là bởi vì dưới bụng nó kéo theo một con hươu con đã chết. Nó giống như hoàn toàn dừng lại ở giây phút khó sinh kia rồi.
“Gia Cát huynh, linh nghiệt đây là ký sinh ở bên trên cái gì?” Nhìn nai khổng lồ xa xa, Lý Hỏa Vượng thấp giọng hỏi.
“Anh Chiêu, dân chúng bình thường thích gọi nó là Cửu Sắc Lộc hơn”.
Cửu Sắc Lộc? Lý Hỏa Vượng nhìn bộ lông cầu vồng thối rữa trên người cự lộc.
Bỗng nhiên linh nghiệt ở đằng xa bỗng nhiên động đậy, thân thể nó mang theo tàn ảnh hướng về thi thể mà con chuột đang ở đó, chạy như bay đi.
Rõ ràng nó có thể một cước giẫm chết con chuột kia, nhưng nó lại hết lần này tới lần khác không làm như vậy, mà là đầu tiên là dùng móng hoa mai giẫm lên đuôi chuột, ngay sau đó lại dùng một móng khác hung hăng giẫm lên chân sau con chuột ma sát qua lại.
Con chuột bị đau đến thét chói tai không thôi, nhưng Cửu Sắc Lộc kia cũng không có ý dừng lại, ngửa đầu gào thét, thanh âm tràn ngập sung sướng.
Sau khi tứ chi con chuột này hoàn toàn bị giẫm thành thịt băm, con hươu chín màu này bắt đầu nâng một móng đặt ở ngực con chuột, chậm rãi ấn xuống.
Mãi đến khi con chuột này hoàn toàn nôn ngược hết toàn bộ nội tạng trong bụng lên mặt đất, Cửu Sắc Lộc mới hài lòng một lần nữa hóa thành một vũng máu thịt.
Lý Hỏa Vượng cau mày khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, ngay sau đó hắn dùng thanh âm thấp nhất nói: "Gia Cát huynh, thứ này là bị ép điên rồi? Hay là nó vốn thích hành hạ đến chết như vậy?”
“Linh nghiệt, thiên địa bất nhân coi vạn vật như chó cỏ, đây chính là nghiệt do thiên địa tạo ra, bản thân nó sinh ra đã là một loại sai lầm.” Gia Cát Uyên phảng phất nhớ tới cái gì, sắc mặt trở nên khó coi hơn trước một chút.
"Vậy Gia Cát huynh, vậy Cửu Sắc Lộc này có chiêu gì?" Mặc kệ đây rốt cuộc là cái gì, Lý Hỏa Vượng đã bắt đầu chuẩn bị động thủ.
“Nó ăn ráng chiều cũng dùng ráng chiều, nhìn kỹ trên người nó, những hào quang kia chính là từ trong đó bắn ra.”
“Ừm.” Thân thể Lý Hỏa Vượng như một con báo săn hơi cong lên, quai hàm cắn chặt.
Linh nghiệt đằng xa phảng phất như cảm nhận được gì, một ít xương cốt và máu thịt ghép lại thành một con hươu, nhìn về xung quanh bốn phía rừng đào.
Bỗng nhiên một quân mạt chược Trung quay cuồng trên không trung, vững vàng rơi xuống một thân cây đào, ngay khi linh nghiệt kia quay đầu nhìn lại bên kia, Lý Hỏa Vượng mạnh mẽ từ sau lưng cây đào vọt ra, kiếm đồng tiền trong tay giống như trường tiên, ra sức quất qua người nó.
"Bốp" một tiếng giòn vang, máu thịt bị kiếm đồng tiền kia quất trúng, đều nhanh chóng bốc khói đen, giống như hoa tàn lụi xuống.
Mặc dù có hiệu quả, nhưng xem ra thanh kiếm có thể chém tuế phá tà này cũng không có khiến đối phương một kích mất mạng.
Linh nghiệt bị đánh lén kêu lên một tiếng, lúc này cũng không có tụ thành hình hươu lần nữa, mà giống như một mảng sóng thần máu thịt lớn, che phủ về phía Lý Hỏa Vượng.
Tuy rằng nó dùng máu thịt trong nháy mắt bao phủ cả người Lý Hỏa Vượng, nhưng thân thể Lý Hỏa Vượng lại xuyên qua từ trong máu thịt mà không có chút tổn hại gì, đây vẻn vẹn chỉ là một hư ảnh được hoán đổi ra.
“Giết!” Tử Tuệ Kiếm gọt sắt như bùn hung hăng chém lên người Cửu Sắc Lộc, trực tiếp cắt ra một lỗ hổng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận