Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 836: Đại Tề

"Đạo sĩ, nữ nhân này đột nhiên xuất hiện, trước kia không có nàng ta.”
"Hồng Trung lão đại, khà khà khà, nếu chuyện này mà ngươi cũng có thể bị lừa thì ta thật sự coi thường ngươi.”
"Nhĩ tiền bối, sao vậy? Chúng ta không phải nói sẽ đến Đại Tề sao?” Thượng Quan Ngọc Đình bên cạnh khẽ nghiêng đầu nghi hoặc nhìn Lý Hỏa Vượng, cây trâm óng ánh long lanh trên đầu nàng ta cũng khẽ lay động theo.
Ngửi thấy mùi thơm trên đầu mũi, Lý Hỏa Vượng lại cẩn thận quan sát vị hồng nhan tri kỷ quen thuộc này.
Trong trí nhớ của hắn rõ ràng có mọi thứ liên quan đến thiếu nữ này, nhưng không nhắc thì còn đỡ, khi những ảo giác ác của mình vừa nhắc đến, Lý Hỏa Vượng lập tức phát hiện ra trên người nữ nhân này khắp nơi đều có kẽ hở.
Càng quan trọng hơn là nữ nhân này vậy mà lại có khuôn mặt của An Bình công chúa kia, vậy mà trước kia mình không phát hiện có điểm gì cổ quái.
"Đây chính là thủ đoạn của Tư Thiên Giam? Vậy mà lại có thể biến hóa một người ngay trước mắt của một người khác, hơn nữa người đó còn không phát hiện ra chút nào?”
Lý Hỏa Vượng thực sự không ngờ rằng lại có ngày mình cảm thấy may mắn khi là Tâm Tố, nếu không có những ảo giác này nhắc nhở, sợ rằng mình thật sự đã trúng kế của Tư Thiên Giam rồi, hắn lại càng kiêng dè người này hơn một chút.
“Làm thế nào đây?” Đây là vấn đề tiếp theo mà Lý Hỏa Vượng phải suy nghĩ. Rõ ràng đã nói chuyện tốt đẹp rồi mà Giam Thiên Tư lại vô cớ gài một người như vậy ở bên cạnh mình, rốt cuộc là muốn làm gì?
"Lý Tuế, cha ngươi sao vậy? Hắn thường hay ngây người như vậy sao?” Thượng Quan Ngọc Đình nhỏ giọng hỏi Lý Tuế bên cạnh.
Nghe thấy lời này, trái tim của Lý Hỏa Vượng hẫng một nhịp, trực tiếp tiến lên một bước, chắn trước mặt Lý Tuế.
Lý Hỏa Vượng không cảm thấy tiếp tục che giấu sẽ tốt cho mình, hắn trực tiếp nói với Thượng Quan Ngọc Đình bên cạnh: “Tư Thiên Giam đại nhân. Tại sao ngài lại làm như vậy? Hay là nói ngài vẫn không tin ta?”
Sau đó, Thượng Quan Ngọc Đình không chút bối rối khi bị nhìn thấu, ngược lại còn vô cùng thản nhiên nói: “Nhĩ tiền bối, ngươi đang nói gì vậy, không phải ngươi nói giao dịch với Thượng Cực Quán Khẩu cần một bí mật đủ lớn sao?”
Nàng ta xách lấy chiếc váy dài dưới chân rồi cười dịu dàng chậm rãi xoay người về phía Lý Hỏa Vượng: “Ta chính là bí mật lấy ra để trao đổi.”
"Cô?"
"Đúng vậy, dù sao bên người Nhĩ tiền bối chưa chắc đã có bí mật đủ lớn để trao đổi, nếu không có ta đi theo chẳng phải phí công một chuyến sao?”
Thượng Quan Ngọc Đình nói rất thẳng thắn, như thể chuyện này căn bản nên như vậy mà Lý Hỏa Vượng chính là người phản ứng thái quá.
Tuy nhiên, Lý Hỏa Vượng biết rất rõ rằng nếu mình không nhìn thấu thân phận của nữ nhân này, tiếp theo nàng ta sẽ làm gì cũng nói không chừng được, lời xuôi lời ngược đều là nàng ta nói, ngộ nhỡ nàng ta phán đoán ra mình là Tâm Tố từ những hành vi cổ quái của mình, hơn nữa trở về còn báo cho Tư Thiên Giam, vậy e rằng rắc rối lớn rồi.
"Những người này ai nấy đều là lão hồ ly, giao thiệp với bọn họ nhất định phải nâng cao cảnh giác, nếu không một khi lơ là sẽ bị bọn họ hãm hại.” Lý Hỏa Vượng thẫm nghĩ trong lòng.
“Nhĩ tiền bối, chúng ta mau đến Đại Tề đi, mau chóng hoàn thành việc của Tư Thiên Giam đại nhân, nhanh chóng thu xếp ổn thỏa.”
Nghe thấy đối phương thúc giục, Lý Hỏa Vượng lặng lẽ gật đầu, há miệng ra với Lý Tuế bên cạnh.
Khi nhìn thấy Lý Tuế chui vào cơ thể của Lý Hỏa Vượng, Thượng Quan Ngọc Đình lập tức kinh ngạc trừng to mắt.
“Cố gắng theo kịp, ta sẽ không đợi cô đâu.” Lý Hỏa Vượng nắm chặt chuôi kiếm.
"Nhĩ tiền bối, ngươi đang nói cái gì vậy, ngươi ở đâu thì ta ở đó, ngươi xem ta cũng không có dấu chân.”
Nhìn thấy Thượng Quan Ngọc Đình chậm rãi đi tới trước mặt mình, không để lại chút dấu vết trên mặt đất, Lý Hỏa Vượng thật sự có chút không hiểu hiện tại nữ nhân này rốt cuộc là thứ gì, Tư Thiên Giam kia làm như thế nào được vậy.
"Thôi bỏ đi, coi như là giao dịch với Tư Thiên Giam, ta giúp ông ta đổi một bí mật của Thượng Cực Quán Khẩu mà ông ta thì giúp ta giải quyết Xúc Xắc.” Nghĩ đến đây, Lý Hỏa Vượng không chần chừ nữa, nắm chặt chuôi kiếm, dùng sức vung mạnh, cùng với việc hai lá phù lục dám vào hai chân, hắn chui vào trong như một cơn gió.
Vừa bước vào, sắc trời đột nhiên tối sầm, bởi vì xung quanh quá tối, Lý Hỏa Vượng nhìn không rõ mình đang ở nơi nào: "Ở phía bên Đại Tề sao lại tối như vậy?"
Ngay khi hắn theo bản năng định ngẩng đầu nhìn lên, lời cảnh báo của Gia Cát Uyên từ bên cạnh vang lên: "Đừng nhìn! Đây không phải là trời tối, đây là thiên tai. Đây là thiên cẩu nuốt trời.”
Tức là hiện tượng Nhật Thực.
Gia Cát Uyên vừa dứt lời, Lý Hỏa Vượng liền dừng việc ngẩng đầu lên.
Chỉ là thiếu chút nữa, thiếu chút nữa thôi, Lý Hỏa Vượng sẽ giống như lần trước, khoét đi hai con mắt của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận