Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 784: Thăng cấp (1)

Sau khi vươn tay chộp lấy con ngỗng quay trên bàn, Lý Hỏa Vượng như thể đang tự nói với chính mình: “Bệ hạ, nếu ngài còn chậm rãi như vậy, linh nghiệt của ngài coi như uống uổng công rồi, vì vậy cũng nên nghiêm túc xử lý đi.”
"Đối với ngài mà nói, ta là một thanh kiếm, một thanh kiếm rất sắc bén, nhưng đừng để kiếm sáng như vậy mà không dùng.”
Dưới ánh mắt của mọi người, Lý Hỏa Vượng trực tiếp rời khỏi phủ đệ, về phần trong viện có gián điệp của Cơ Lâm hay không, Lý Hỏa Vượng không biết, những hắn dám khẳng định những lời mình để lại chắc chắn sẽ truyền đến tai Cơ Lâm.
Quả nhiên, sáng hôm sau, Lý Hỏa Vượng nhận được lời khẩu truyền thánh chỉ của một vị lão thái giám mang tới.
Thánh chỉ không có nội dung gì khác, chỉ ghi một thông tin, chiều mai, hoàng thái hậu xuất thành đến Phổ Đàm Tự bái Bồ Tát, Trường Ninh công chúa đi theo.
“Cho nên bệ hạ muốn ta giết chết Trường Ninh công chúa dưới mí mắt của hoàng thái hậu?” Lý Hỏa Vượng hỏi lão thái giám trước mặt.
Vị lão thái giám lắc đầu không biết buồn hay vui và bắt đầu kể một câu chuyện nhỏ như đang nói chuyện gia đình.
"Đều là con cái, người bình thường một bát nước còn đem không công bằng, huống hồ là hoàng gia, hoàng thái hậu sinh được ba nam một nữ nhưng bà ấy chỉ độc sủng Tứ vương gia, đối với bệ hạ, từ nhỏ tình nghĩ đã bạc rất nhiều.”
"Lúc bệ hạ còn nhỏ, tiên đế còn chưa tại vị, lúc ở Hằng vương phủ, mùa đông mỗi năm, tiền than củi mà bệ hạ nhận được đều ít hơn những người khác, vì vậy bệ hạ từ nhỏ đến lớn đều ghét mùa đông.”
Nghe đến đây, Lý Hỏa Vượng gật gật đầu, lập tức hiểu được ý tứ của đối phương, xem ra linh nghiệt của Cơ Lâm quả nhiên không phải uống vô ích, đây là muốn bảo mình tận diệt cả tỷ tỷ ruột và mẹ ruột của hắn ta.
Đương nhiên, hoàng thái hậu không thể tranh đoạt ngai vàng, nếu như vậy thì hoàng thái hậu có lẽ sẽ cảm thấy con trai ruột Cơ Lâm của mình vô dụng, đem bảo bối của mình đặt lên người con trai khác của mình.
Sau khi lão thái giám nói xong, ông ta nhìn về phía Lý Hỏa Vượng với một nụ cười đầy ẩn ý trên khuôn mặt, dùng phất trần sợi tơ vàng trong tay khẽ đánh vào người của Lý Hỏa Vượng một cái.
"Cung phụng của trưởng công chúa có mấy kẻ lão luyện, nếu ngươi nói ngươi là một thanh kiếm tốt chém sắt như bùn thì ta muốn xem xem kiếm này của ngươi nhanh thế nào.”
"Công công, kiếm chỉ cần mai cho sắc là đương nhiên sẽ nhanh, nhưng ta đây không thích danh cũng không thích lợi, vậy mà phiền phức xung quanh lại nhiều, chỉ hy vọng sau này lúc gặp phải chút khó khăn, hy vọng bằng hữu nợ ân tình có thể giúp đỡ.”
"Ai dô, công việc còn chưa làm mà đã bắt đầu nói đến điều kiện rồi? Làm xong việc trước rồi nói.”
Lý Hỏa Vượng nhìn lão thái giám dần dần đi ra khỏi viện của mình, đột nhiên biến mất tại chỗ mà không hề báo trước.
"Xem ra bên cạnh Cơ Lâm không chỉ có những phế vật kia...” Lý Hỏa Vượng như có chút suy tư mà nói.
Trong cung, thật sự có không ít sự tồn tại có thực lực không tầm thường trong số thái giám kia, vậy mình nên làm thể nào để lợi dụng được bọn họ, trở thành sức mạnh đối đầu với Xúc Xắc đây?
“Cha, lời nói của cha, sao con nghe không hiểu?” Lý Tuế đang ăn ngỗng quay mở miệng hỏi.
"Ngươi không cần hiểu, ngỗng quay ngon không?"
"Ngon."
"Ngon là được, ăn xong rồi đi đổ nước trong thùng ra, sau khi đổ đầy đất vào thì giúp ta chuyển đến phòng ngủ.”
Lý Hỏa Vượng lục lọi trong xe ngựa một hồi, cẩn thận lấy ra một chiếc hộp sắt, toàn bộ chiếc hộp sắt đều được đóng chặt kín kẽ và đều được bôi sáp ong ở những kẽ hở nhỏ, như thể sợ đồ vật bên trong sẽ thoát ra ngoài.
Khi nhìn thấy Lý Tuế khiêng một thùng nước đựng đầy đất vào trong phòng, Lý Hỏa Vượng dùng lưỡi kiếm loại bỏ lớp sáp trắng trên chiếc hộp, sau đó cạy dọc theo mép hộp.
Một giọt chất lỏng màu bạc từ bên trong bắn tung tóe ra, bắn lên chiếc đạo bào màu đỏ của Lý Hỏa Vượng, thuận theo đạo bào mà chảy xuống đất, ngưng tụ thành một giọt nước nhỏ màu bạc.
"Thực sự không ngờ rằng những kiến thức mà giáo viên dạy lúc trước lại có ích trong phương diện này. Thủy ngân lỏng dễ bay hơi ở nhiệt độ phòng. Nếu trước đó ta không bịt lại bằng sáp mà để lộ ra thì lại quá phí công rồi.”
Lý Hỏa Vượng vừa nói vừa bắt đầu cởi quần áo, ôm hộp thủy ngân đi về phía thùng đất đầy kia.
Đây là việc đầu tiên Cơ Lâm giao cho mình, nếu mình muốn lợi dụng hắn ta để đối phó với Xúc Xắc thì nhất định phải làm cho thật tốt.
Hoàng thái hậu và trưởng công chúa thân phận cao quý như vậy, cho dù Giam Thiên Tư không tham dự, sợ rằng bên cạnh cũng có một số người tài giỏi.
Nếu mình thực sự muốn động thủ thì phải đề phòng mới được, mà pháp khí thế thân được luyện chế thành từ da Tâm Tố, không nghi ngờ chính là một sự bảo đảm mạnh mẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận