Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 602: Hoa nở hai đầu (1)

"Lý huynh hãy bình tĩnh đừng sốt ruột, nếu ngươi khăng khăng đi theo, vậy tiểu sinh sẽ nói cho ngươi biết chuyện sắp làm, miễn cho sau này hấp tấp.”
“Được, Gia Cát huynh nói đi.” Lý Hỏa Vượng lập tức nâng cao tinh thần, hắn cũng rất muốn tìm hiểu Gia Cát Uyên cướp Tâm Trọc của Giam Thiên Tư làm gì.
Gia Cát Uyên cầm tách trà lên uống một hớp:
“Ngày gần đây trong bát hoang không yên bình, chắc Lý huynh có thể cảm giác được nhỉ?”
Liên tưởng đến Ký Tướng rời đi, còn có chiến thuyền to lớn trên mặt biển đã gặp, tuy không liên quan gì mình nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn có thể cảm giác được giông tố sắp đến.
"Xác thực như vậy, nhưng bởi vì không liên quan nhiều tới ta cho nên cũng không có cố ý hỏi thăm."
“Ài.” Gia Cát Uyên khẽ thở dài: “Xét cho cùng là chuyện của hoàng gia, hoàng thái hậu của Đại Tề Quốc vì có thể buông rèm chấp chính mà luyện sống hoàng đế sáu tuổi đã chết sớm. Ha ha, đường đường Đại Tề mà khiến một cái xác sống không có ba hồn bảy vía làm hoàng đế, ngươi nói có buồn cười không?”
“Đại Tề? Chẳng phải Đại Tề đã biến mất từ mấy trăm năm trước sao? Hiện tại không phải Đại Lương à? Chẳng lẽ hắn cảm thấy Đại Lương kế thừa từ Đại Tề nên quen miệng gọi là Đại Tề?” Lý Hỏa Vượng càng nghe càng mờ mịt, đầu óc hiện ra càng nhiều nghi hoặc.
Gia Cát Uyên không phát hiện Lý Hỏa Vượng nghi hoặc, tiếp tục chậm rãi nói:
“Nếu chỉ có bấy nhiêu cũng đành thôi, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, mặc dù Đại Tề hoàng hôn nhưng không phải ai đều có thể động đậy. Tuy nhiên, hỏng ở chỗ đám hoạn quan bu bám hoàng quyền.”
“Không biết bọn họ dùng biện pháp gì mà khiến hoàng đế xác sống có tâm trí, hơn nữa bắt đầu giả truyền thánh chỉ, muốn tuyển tú nữ."
"Đừng nói tiểu hoàng đế đã chết, dù còn sống thì mới sáu tuổi, sao cần tuyển tú nữ? Huống chi toàn chọn tú nữ giờ âm tháng âm năm âm.”
“Khoảng thời gian trước ta đi ra ngoài tìm người quen nghe ngóng một phen, không chỉ có tú nữ, toàn Đại Tề còn có nhiều nam nhân bị kêu đi lao dịch."
"Ngươi suy nghĩ đi, nhiều năm qua làm gì có nhiều lao dịch như vậy? Chỉ có lúc xây thành dài hộ quốc mới rầm rộ cỡ đó, tiểu sinh cảm thấy bọn họ bị chiêu đi xây lăng mộ!”
“Xây lăng mộ?”
Đầu óc Lý Hỏa Vượng ù đặc, việc này rõ ràng khác với điều hắn biết, hắn đến Đại Lương đã một thời gian nhưng chưa từng nghe ai nói có lao dịch quy mô lớn.
Gia Cát Uyên không để ý Lý Hỏa Vượng, nói tiếp:
“Tiểu hoàng đế xác sống, tú nữ giờ âm tháng âm năm âm cộng thêm xây lăng, ngươi suy nghĩ đi, chuyện này tuyệt đối không nhỏ.”
Gia Cát Uyên bưng ly trà trước mặt Lý Hỏa Vượng lên đổ đi, thêm trà mới bốc khói cho hắn.
"Tuy rằng hoạn quan tay nắm quyền lớn, tay mắt thông thiên, hơn nữa còn cùng đám hòa thượng Chính Đức Tự hùa với nhau, khiến toàn bộ kinh thành chướng khí mù mịt, nhưng may mắn triều đình vẫn còn kẻ có chí.”
“Làm một người thuyết thư tầm thường, tiểu sinh vốn không muốn dính líu đến những chuyện này. Nhưng nhìn bọn họ tiếp tục làm sẽ khiến sinh linh đồ thán, tiểu sinh không thể bỏ mặc nữa.”
“Cho nên tiểu sinh trước tiên chuẩn bị tốt Tâm Trọc, hơn nữa nhờ bằng hữu cũ luyện chế nó thành một cuộn tranh pháp khí mất ký ức, chuẩn bị cho việc vào kinh ...”
Lý Hỏa Vượng nhìn chằm chằm Gia Cát Uyên nói chuyện dõng dạc, nghe tai phải ra tai trái, đầu óc đã nghĩ việc khác.
“Lúc trước ta còn cảm thấy Tâm Bàn khá hơn, nhưng nay xem ra Tâm Tố, Tâm Bàn, Tâm Trọc, tuy rằng năng lực khác biệt một trời một vực, nhưng có một số chỗ hoàn toàn giống y như đúc."
"Gia Cát huynh, Gia Cát huynh." Lý Hỏa Vượng vươn tay đánh gãy Gia Cát Uyên nói tràng giang đại hai:
“Ta đã biết ngươi muốn làm cái gì, không cần lại giải thích."
Gia Cát Uyên vẻ mặt sửng sốt: “Lý huynh, ngươi thật sự biết? Người tầm thường nghe ta nói lời này đều sẽ cảm thấy Đại Tề không tồn tại, cứ muốn cùng ta tranh luận một phen."
"Nếu Gia Cát huynh nói Đại Tề tồn tại thì nó tất nhiên là tồn tại."
Có lẽ vì trải nghiệm trong quá khứ nên Lý Hỏa Vượng thấu hiểu tâm trạng của đối phương, ngữ khí của hắn rất bình thản, hoàn toàn chấp nhận cách nói của đối phương, không có chút gì muốn tranh biện.
Đều là đồng bệnh tương liên, cùng là hàng chữ tâm cần gì khó xử nhau.
Cảm giác được Lý Hỏa Vượng dường như cũng không phải thật sự lời của mình, Gia Cát Uyên hơi cau mày, có chút phật lòng nói:
“Lý huynh, Tâm Bàn chúng ta khác với Tâm Tố các ngươi, Đại Tề thật sự tồn tại! Đại Lương thay xà đổi cột mới là sai!”
“Rồi, ta biết, Đại Lương sai, Đại Tề mới là đúng." Lý Hỏa Vượng đã suy nghĩ rõ ràng, mặc kệ Gia Cát Uyên có đi cứu Đại Tề sớm biến mất, cột trụ sập hay không thì hắn sẽ luôn bên cạnh Gia Cát Uyên.
Con người của Gia Cát Uyên khá tốt, giúp được gì thì Lý Hỏa Vượng sẽ gắng giúp, nhưng phiền phức của Tâm Bàn quan hệ đến Tư Mệnh trong Bạch Ngọc Kinh, mặc kệ cái gọi là bên trên tam thân cựu quản Thiên Đạo nào thì hắn cũng không giúp được quá nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận