Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 878: Tâm Bàn (2)

"Cho nên kế tiếp chư vị đều nghe theo chỉ huy của ta được chứ?” Tuy là câu hỏi nhưng giống như mệnh lệnh.
Làm chuyện gì đều có người cầm đầu, Tư Thiên Giam thì vô luận là thân phận hay thực lực đều có tư cách nói lời này.
“Tư Thiên Giam đại nhân, có thể nghe lời của đại nhân, nhưng trước khi hành động có thể nói cho ta biết Xúc Xắc đoạt xá long mạch rốt cuộc là muốn làm cái gì không? Không thể nào đều không biết húc đầu làm chứ?”
Lý Hỏa Vượng cứ cảm giác lúc trước Xúc Xắc hét hướng bầu trời dường như ẩn chứa nhiều thông tin hữu dụng, nhưng hắn không phân biệt được.
Tư Thiên Giam không nói chuyện, mà là lặng lẽ nhìn chằm chằm Lý Hỏa Vượng, rất nghiêm túc nhìn hắn, bỗng nhiên lại liếc hướng Bạch Linh Miểu lặng lẽ đứng sau lưng Lý Hỏa Vượng và đám Áo Cảnh Giáo giữ yên lặng.
Giọng nói chồng lên nhau phát ra từ bên trong áo choàng đỏ:
“Hắn muốn thoát khỏi trở thành Tâm Bàn của Đấu Mẫu, nhờ cậy khí vận Đại Lương cưỡng ép cắt đứt liên hệ với Âm Dương Đấu Mẫu.”
“Rốt cuộc cái gì là Tâm Bàn?”
Lý Hỏa Vượng không kiềm được mở miệng hỏi, hắn muốn hỏi câu này lâu rồi, hắn luôn hoang mang đối với mọi thứ của thế giới này, cực kỳ khó chịu.
Đạo nhân cao gầy luôn lắng nghe, không nổi bật bỗng mở miệng nói:
“Tâm Bàn là nhân duyên của Tư Mệnh.”
"Nhân duyên?"
"Không sai, là nhân duyên, Tư Mệnh phải có nhân duyên thì mới có nhân quả, nếu Tư Mệnh không có nhân duyên thì bọn họ sẽ không còn tồn tại."
“Vậy rốt cuộc cái gì là nhân duyên? Có thể đừng nói lòng vòng với ta được không? Nói thẳng ra giùm đi!”
“Phải có nhân thì mới có quả, Tư Mệnh cũng giống như vậy, nhân duyên là quá khứ, Tâm Bàn là quá khứ của Tư Mệnh. Nếu nói những Tư Mệnh chưởng quản Thiên Đạo là cây lớn thì Tâm Bàn là hạt giống."
“Tiểu sinh là Tâm Bàn, chữ bàn này có nghĩa là đời này định sẵn tiểu sinh và bên trên tam thân cựu gắn chặt vào nhau, dù sống hay chết.” Lời Gia Cát Uyên từng nói trên Hạnh Đảo bỗng nhảy ra trong óc của Lý Hỏa Vượng.
“Tâm Bàn là hạt giống của Tư Mệnh? Tức là hạt giống và cây sau khi lớn lên là cùng tồn tại? Cho nên bên trên tam thân cựu là Gia Cát Uyên?!" Lý Hỏa Vượng bỗng toàn thân run rẩy.
"Không đúng! Nếu Gia Cát Uyên là Tâm Bàn của bên trên tam thân, nếu ngươi nói Tâm Bàn là quá khứ của Tư Mệnh, vậy thì Gia Cát Uyên sớm đã chết rồi! Vậy chẳng phải là nói giờ phút này bên trên tam thân cựu cũng không tồn tại nữa?" Lý Hỏa Vượng có chút kích động chỉ tay lên xà nhà.
"Ha ha ha, thiên hạ lớn như vậy, ai nói cho ngươi bọn họ chỉ có một Tâm Bàn? Vì để phòng ngừa, bọn họ chuyên tâm chọn lựa rất nhiều Tâm Bàn, đôi khi những Tâm Bàn này còn bị Tư Mệnh lấy ra dùng.”
“Tâm Bàn là quá khứ của Tư Mệnh, đồng dạng cũng sẽ bị Tư Mệnh ảnh hưởng, đây là lý do tại sao Xúc Xắc cố ý thoát khỏi thân phận Tâm Bàn của mình. Cho nên ta suy đoán Gia Cát Uyên ma xui quỷ khiến giúp Xúc Xắc thật ra cũng không phải hắn bị lừa, cũng không phải hắn là vị chính nhân quân tử, mà là Tam Thanh bên trên hắn muốn giúp ...”
"Khụ khụ!" Tư Thiên Giam ho khẽ ngắt lời của đạo nhân kia: “Vị này là Tư Thiên Giam của Tứ Tề, Chính Bá Kiều.”
Thấy người khác đều nhìn mình, Chính Bá Kiều khẽ gật đầu, vung phất trần:
“Học theo sư phụ phương Tiên Đạo, chư vị từ bi."
Nghe thấy giải thích của Chính Bá Kiều, đầu óc của Lý Hỏa Vượng càng rối loạn, hắn thật sự không ngờ rằng, cái gọi là Tâm Bàn thì ra là thế.
Thế giới này thật sự phát điên, Tư Mệnh chưởng quản Thiên Đạo không có quá khứ, còn phải tìm đại!
“Nói vớ vẩn, Tâm Bàn sao có thể là nhân duyên của Tư Mệnh, tất cả đều là Giam Thiên Tư có thể biên ra lừa ngu dân!” Nói chuyện là một tín đồ Áo Cảnh Giáo, mặt phải áo choàng rộng bị máu loãng thấm ướt hiện ra dấu vết xương khô đẫm máu: “Tư Mệnh chẳng qua là thuở mới mở trời, trời đất dựng dục ra để chưởng quản Thiên Đạo!”
"Ha ha ha ... " Tiếng cười của Chính Bá Kiều khàn mà khó nghe: “Đương nhiên, mỗi Tư Mệnh tìm Tâm Bàn với biện pháp khác nhau, tên gọi cũng khác. Thí dụ như Ba Hủy của các ngươi, dựa vào công pháp Áo Cảnh Đăng Giai chọn lựa Tâm Bàn, đại trưởng lão mà các ngươi luôn gọi chính là Tâm Bàn được chọn ra!”
Lý Hỏa Vượng nghe lời này thì giật nảy mình, vậy tức là từ khi hắn Đăng Giai ba lần thì đã thành Tâm Bàn của Ba Hủy?
Mắt thấy tín đồ Áo Cảnh Giáo sắp nổi khùng, Huyền Tẫn nhẹ nâng tay, trong điện nháy mắt an tĩnh lại.
"Đủ rồi, đừng quên Xúc Xắc đang mang theo long mạch Đại Lương trốn đi!”
Đối diện với người khác, ngữ khí của Tư Thiên Giam tốt hơn một chút:
“Tuy Xúc Xắc đã trốn nhưng khoan hoảng sợ, ta có thể nghĩ biện pháp tìm ra vị trí của Xúc Xắc.”
Giây sau, Thượng Quan Ngọc Đình chui ra từ ống tay áo của quốc sư, nhăn mặt với Lý Hỏa Vượng rồi chui vào thân thể Tư Thiên Giam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận