Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 923: Thật giả

Theo Lý Hỏa Vượng không cam lòng cắn chặt răng, thân thể cao lớn của Bành Long Đằng nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh hắn, túm lấy hắn ném qua.
Lý Hỏa Vượng mang theo tàn ảnh đánh vào vào người đeo mặt nạ, Tử Tuệ Kiếm trong tay hắn, xúc tu của Lý Tuế quấn kiếm tiền đồng cùng đâm vào phần bụng nhô cao kia.
Nhưng không ai ngờ rằng hai thanh kiếm và thân thể của Lý Hỏa Vượng dễ dàng xuyên qua người đối phương, đi ra lưng ghế thái sư.
Lý Hỏa Vượng vô cùng bất ngờ khựng lại một giây, lập tức lại nâng binh khí chém hướng đối phương.
Tuy kiếm đã đâm vào người của đối phương, nhưng đừng nói để lại vết thương, thậm chí không thể chặt đứt ghế gỗ dưới thân đối phương.
“Điều này không ổn rồi!” Lý Hỏa Vượng giơ lên vũ khí đâm mạnh vào đùi mình.
Tử Tuệ Kiếm chém sắt như chém bùn dễ dàng xuyên qua đùi của Lý Hỏa Vượng, chui ra từ bên kia, nhưng hắn không cảm giác được đau đớn, thậm chí trên thân kiếm không có máu.
Lý Hỏa Vượng hiểu, đối phương cũng không phải long mạch, cũng không phải cái gì khác, vấn đề xuất hiện ở trên người mình.
Chứng cứ là, ngay từ đầu Tâm Bàn Đấu Mẫu đã không nhìn Lý Hỏa Vượng cái nào, giống như hắn không hề tồn tại.
"Đây rốt cuộc là ... " Lý Hỏa Vượng khiếp sợ giơ tay sờ đầu mình, bàn tay kia lại trực tiếp xuyên qua đầu của hắn.
Giờ phút này Lý Hỏa Vượng giống như biến thành u hồn không có thực thể, không thể chạm vào, sờ vào thứ gì, bao gồm bản thân hắn.
"Chuyện gì thế này?" Trong lúc mặt Lý Hỏa Vượng tràn đầy ngạc nhiên thì một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai hắn: “Ngươi biến thành giả, nhanh nghĩ biện pháp, ta lo bám giữ Đấu Mẫu cho!”
Ngay lúc đó, nóc khoang thuyền bị chậm rãi mở ra, Tâm Bàn Đấu Mẫu mang theo năm vị Tâm Tố quỳ lạy trời sao trên cao.
"Phi hữu phi không, vị thị chân không, hiển linh tung vu trần thế, vệ thánh giá vu diêm phù, đại bi đại nguyện. Đại thánh đại từ. Thánh đức cự quang kim tôn. Ma lợi chi thiên đại thánh. Viên minh đấu mẫu thiên tôn!”
Trời sao lấp lánh bị hắc ám lăn lộn bao phủ, dường như có cái gì tựu sắp đi ra.
"Phi hữu phi không? Ta biến thành giả? Ta hiện tại là giả?" Lý Hỏa Vượng cúi đầu nhìn thân thể của mình, trong một chốc không biết nên làm thế nào mới tốt.
Giờ phút này mặc kệ hắn làm cái gì đều không thể ảnh hưởng mọi thứ trong hiện thực, dường như hắn đã thua trận giao thủ này.
"Không đúng! Không đúng! Còn có biện pháp, đối phương làm Tâm Bàn có thể mượn dùng Thiên Đạo thực giả của Đấu Mẫu, vậy ta làm Tâm Bàn của Quý Tai, ta cũng có thể mượn dùng Thiên Đạo của hắn!”
"Mê Võng ... Mê Võng ... mợ nó! Thứ này rốt cuộc dùng như thế nào?!” Lý Hỏa Vượng siết chặt nắm đấm tức giận hô lớn.
Toàn thân Lý Hỏa Vượng bị thương không nhẹ, tình cảnh hết sức gian nan, hắn đã sơ sẩy chỉ cầm một con dao róc xương, căn bản không thể đánh lại đàn chó dữ vệ sĩ của Từ Thọ, càng miễn bàn trong tay bọn họ có súng!
Bùm!
Một khung gỗ ở trước mặt Lý Hỏa Vượng nổ tung, đẩy hắn rút sâu vào trong góc.
"Gâu gâu gâu!"
Tiếng chó sửa lại vang lên, nghe tiếng chó sủa khiến trong óc Lý Hỏa Vượng nghĩ đến trend năm cái đầu bò.
Mấy con chó này đều là chó chiến, chúng mà dữ lên cắn người thì sẽ không có cảm giác đau, đối diện thứ này, dao róc xương của hắn thật sự không đất dụng võ.
Lúc gặp chúng trên sàn thuyền hắn đã trả giá một cánh tay trái mới giết được một con, không ngờ bây giờ cả bầy cùng xông lên.
Nghe tiếng bước chân cùng cẩu tiếng kêu càng lúc càng gần, trong mắt Lý Hỏa Vượng lộ ra mãnh liệt không cam lòng: “Cứ như thế kết thúc sao? Không thể nào! Ta cần một vũ khí tiện tay! Một vũ khí đủ để giải quyết bọn họ!”
May mắn trước khi đến đây Lý Hỏa Vượng đã suy nghĩ kỹ rồi, nếu tình huống xuất hiện sai lầm thì vận dụng phương án dự bị.
Lý Hỏa Vượng không chút do dự lấy một lọ thuốc ra khỏi ngực, mở nắp, ngửa đầu trút hết viên nhộng màu đỏ vào miệng mình.
Lý Hỏa Vượng há mồm nhai mạnh, nuốt chúng xuống cổ họng, hắn cảm giác hoàn cảnh bốn phía dần thay đổi, sắc trắng bóng loáng trên du thuyền dần lột xác thành sàn gỗ màu nâu vàng có mang vòng tuổi.
Lý Hỏa Vượng đang suy tư làm cách sử dụng Thiên Đạo đặc biệt Mê Võng này thì ngạc nhiên phát hiện, tay của hắn lại có thể chạm vào đầu chứ không bị xuyên qua.
Tuy rằng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng giờ phút này hắn đúng là lại biến thành thật sự.
Sợ đối phương lại lần nữa dùng năng lực kỳ lạ biến mình thành ảo, Lý Hỏa Vượng lập tức bắt đầu tiến hành phản kích.
"Phụ thân, kiếm tiền đồng của ta biến mất rồi.”
Lý Hỏa Vượng tập trung tất cả chú ý vào người đàn ông đeo mặt nạ quỳ dưới đất và năm vị Tâm Tố, hoàn toàn không lưu ý Lý Tuế đang nói cái gì.
"Chết cho ta!" Lý Hỏa Vượng mạnh vung Tích Cốt Kiếm chém về phía năm Tâm Tố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận