Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1202: Bạo (2)

Mới chỉ yên bình được một lúc, tiếp theo chỉ sợ sẽ là một cuộc thảm sát ngươi chết ta sống.
Nghĩ đến những lời nói vừa rồi của Cao Trí Kiên, và cảm giác của dị vật trong ngực, tâm tình của Lý Hỏa Vượng vào giờ phút này trở nên nặng trĩu.
Cao Trí Kiên nói thay đổi. Liền lập tức thay đổi, trở nên mười phần xa lạ, nhưng mà hắn lại không thể làm gì được, bởi vì đây chính là do hắn khiến cho đối phương thay đổi.
"Phụ thân, ngươi không vui sao?" Lý Tuế mở miệng hỏi.
"Loại chuyện này thì có cái gì mà vui hay không vui chứ, bất kể có lựa chọn thế nào cũng đều không vui nổi." Lý Hỏa Vượng bỗng nhiên cảm giác bản thân thực sự quá mệt mỏi rồi.
Mà đúng lúc này, Lý Hỏa Vượng đi sượt qua vai một tín đồ của Bạch Liên bị gãy chân, hắn nhìn hình vẽ hoa sen trắng trên y phục của đối phương, chuyển sang một hướng khác, đi về phía lối vào Bạch Liên Giáo.
Hắn muốn tìm một người thật tốt để có thể dốc bầu tâm sự, tại nơi này, người có thể trò chuyện cũng không có mấy ai, trong lúc bất tri bất giác, những người bên cạnh có thể nói chuyện cùng đã trở nên càng ngày càng ít đi.
Cũng chỉ có dựa vào người kia, mới có thể khiến cho tâm tình của mình có chút dễ chịu hơn một chút, cho dù là chỉ nhẹ nhàng dựa vào người cô chợp mắt một chút thôi cũng là tốt rồi.
Rất nhanh, Lý Hỏa Vượng đã tìm được người mà bản thân nghĩ đến, Bạch Linh Miểu, thời khắc này nàng đang cúi đầu xem một vài trang giấy.
Ngay khi hắn chuẩn bị đi qua, Bạch Linh Miểu lại đứng lên, "Không được, Nam Bình xa như vậy, người lại nhiều như vậy, nếu tiếp tục như vậy lương thực chắc chắn sẽ không đủ, tranh thủ thời gian liên hệ với người của Hộ Bộ, suy nghĩ đối sách thật kỹ đi."
"Tuân mệnh, Thánh Nữ đại nhân."
"Ngoài ra cũng phân một nhóm người của chúng ta cùng đi đi, đi xem máu trên chiến trường một chút, nhìn xem hiệu quả thế nào."
"Nếu như hiệu quả tốt, vậy người của chúng ta sẽ lần lượt thay phiên nhau, giúp đỡ Binh Gia Đại Lương nhanh chóng kết thúc trận chiến phiền phức này."
"Còn nữa trước khi tất cả đệ tử của Bạch Liên đệ tử xuất phát, hãy nhắc nhở ta một câu, Vô Sinh Lão Mẫu muốn cho chúc phúc cho mọi người, phù hộ mọi người thắng nay từ trận đầu tiên."
"Ngoài ra hãy thông báo cho ta, nếu như gần nhất có lời đồn gì. Yêu cầu tất cả đệ tử Bạch Liên ngăn chặn kịp thời."
Mà đúng lúc này, Bạch Linh Miểu bỗng nhiên dừng lại, dường như cảm giác được gì đó cô quay đầu nhìn về phía bên trái, vừa rồi hình như có một ánh mắt rất quen thuộc.
Cô khẽ chau mày, đi tới, đưa tay nhẹ nhàng sờ sang bên kia, nhưng mà ở đó lại không có cái gì.
"Sao thế?"
Bạch Linh Miểu lắc đầu, "Không, không có gì." Nói xong cô xoay người lại, tiếp tục bận rộn với công việc của mình.
Giờ đây đứng trước nguy cơ này, bản thân là Bạch Liên Thánh Nữ, có rất nhiều chuyện nhất định phải xử lý tốt, không thể có bất kỳ chán nản nào.
Cục diện vừa mới ổn định rất nhanh lại bắt đầu rung chuyển, Tứ Tề bên này bắt đầu di chuyển, Pháp Giáo đương nhiên không thể nào ngồi chờ chết, mà trinh sát đôi bên, cùng với đó Giám Thiên Tư và Vu Thần cũng đã sớm đấu đá ác liệt ở trong bóng tối, nơi không thể nhìn thấy.
Lý Hỏa Vượng cũng vẫn chưa đi, dựa theo mệnh lệnh của thánh chỉ mà đi theo đại quân Binh Gia, chậm rãi tiến về tiền tuyến Nam Bình.
Mà đợi đến gần cửa ải, hai quân thậm chí ngay cả kêu gọi cũng đều không dùng tới, hai bên trực tiếp không gợn sóng mà phóng về phía đối phương.
Dưới loại tình huống này, có nói cái gì cũng đều vô ích, hai bên đều sớm đã không có khả năng đàm phán hoà bình.
Mà giờ khắc này Lý Hỏa Vượng xông lên phía trước, hắn toàn thân mọc đầy màu đen xúc tu, cầm theo thanh Tích Cốt Kiếm trong tay, giẫm lên đầu ngựa của Bành Long Đằng trực tiếp lao vào trong đám người.
Hắn đi đến đâu, trong không trung đều tản ra một tầng sương máu, hơn nữa còn cày ra một con đường máu thật sâu trên mặt đất.
Lý Hỏa Vượng giờ phút này giống như một chiếc răng vô cùng sắc bén của Binh Gia, đang cắn chặt từng lỗ hổng trong Pháp Giáo, mà Binh Gia phía sau đó ăn ý cùng nhau xâm nhập vào lỗ hổng, dần dần mở rộng ưu thế.
Lý Hỏa Vượng xuất hiện đương nhiên thu hút sự chú ý của Pháp Giáo, đối diện với tình huống này, thế mà bọn họ lại dường như cũng không làm gì cả, cứ như vậy mặc cho Lý Hỏa Vượng tùy ý giết hại, giống như đang chờ đợi cái gì đó.
Nửa canh giờ sau đó, ngay khi cục diện của Pháp Giáo bắt đầu nghiêng, một chiếc ô rách nát vụt thoáng qua trước mặt Lý Hỏa Vượng một cái, ngay sau đó một người mặc áo đạo bào rách rưới, dáng người cao gầy, xuất hiện ở trước mặt của hắn.
Lý Hỏa Vượng biết hắn ta, chính là người đã từng mai phục hắn! Không ngờ tới lần này vậy mà cũng tới!
Mà lần này dưới sự che chắn của chiếc ô, Lý Hỏa Vượng cuối cùng cũng nhìn thấy hình dáng đầu của người này là như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận