Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 280: Kính rượu (2)

Thấy tiêu sư ngồi chung bàn tiệc, chủ nhà đồng ý cho tạm ở, khi Bạch Linh Miểu đưa tiền phòng, họ giả vờ từ chối:
“Ôi, đến dự tiệc là khách, đưa tiền làm gì, khách khí quá.”
Nói lời khách sáo nhưng cuối cùng lão nhân âm thanh vang dội này cười tươi nhận lấy đồng tiền.
Công dụng của tiền thật sự rất lớn, đối phương nhanh chóng dọn dẹp ra nhà đất cũ hai tầng cho đám người Lý Hỏa Vượng ở.
Nhà đất tuy cũ nhưng một sân độc lập, hợp ý Lý Hỏa Vượng.
Đâm dần khuya, thôn lúc trước náo nhiệt cũng chậm rãi yên tĩnh.
Lý Hỏa Vượng đứng trước cửa sổ tầng hai nhìn đèn lồng đỏ của nhà làm lễ cưới.
Bạch Linh Miểu ngồi bên giường nhấp ướt sợi chỉ, nương ánh nến chậm rãi xỏ vào đuôi kim.
Sau đó Bạch Linh Miểu dùng một số vải thừa khâu xiềng xích treo trên ghế.
Khâu đến khi mỏi mắt, Bạch Linh Miểu ngẩng đầu nhìn bóng lưng rộng lớn cạnh cửa sổ:
“Lý sư huynh, có khi nào người ta chỉ là tùy tiện xem kiếm của huynh, chưa chắc liền muốn mưu tài hại mệnh."
"Ta cõng hai kiếm, tại sao tiểu tử này chỉ nhìn kiếm đó? Không thể không có lòng cảnh giác với người, lát nữa muội đi xuống nhớ thông báo cho người khác phải trực đêm.”
Bạch Linh Miểu ngoan ngoãn gật đầu, bắt đầu trải chăn.
"Lý ... Lý ... Lý ... ".
"Có việc?" Lý Hỏa Vượng cúi đầu Cao Trí Kiên đứng dưới sân ngửa đầu nhìn mình.
"Ta ... Ta thật sự không phải ... Ta thật sự không phải người ... thủ thôn.” Hiển nhiên Cao Trí Kiên cực kỳ để ý chuyện này.
“Được rồi, ta biết ngươi không phải người thủ thôn, vậy ngươi đến từ đâu? Ngươi không thể nào nhảy ra từ tảng đá chứ?”
Bởi vì trí lực của Cao Trí Kiên và tật nói lắp, nên Lý Hỏa Vượng và người khác không thích nói chuyện nhiều với hắn, bởi vì hắn nói chuyện rất lâu.
Nên đối với Cao Trí Kiên, trừ biết rằng hắn biết chữ ra, còn lại đều không biết.
Biểu cảm của Cao Trí Kiên vô cùng rối rắm, ngẫm nghĩ nói:
“Lý ... Lý ... Lý sư huynh! Ngươi ... Ngươi tin ta ... Ta ... Ta ... ".
"Ta tin, ngươi nói nhanh lên, còn lề mề chờ ngươi nói xong thì trời sáng.”
“Ngươi ... ngươi đừng ... ngắt lời ... lời ... ta nói!” Lần đầu Cao Trí Kiên dùng ngữ khí này nói chuyện với Lý Hỏa Vượng.
“Ta ... ta ghét ... ghét ... nhất ... người ta ngắt ... ngắt ... ngắt lời ta!”
Lý Hỏa Vượng nhìn Cao Trí Kiên sốt ruột đến đỏ mặt, nắm tay thì siết chặt, cậu gật đầu:
“Được rồi, ngươi nói đi.”
"Lý ... Lý ... Lý sư huynh! Ngươi ... Ngươi có tin ... ta ... ta không? Dù ... dù ... lời ta nói ... kinh thế hãi tục ... cỡ nào!”
“Ta tin, ngươi nói đi.”
Nghe lời này, vẻ mặt Cao Trí Kiên dứt khoát giậm chân:
"Ta ... Ta ... Ta lên đó nói!”
Lý Hỏa Vượng liếc Bạch Linh Miểu ở sau lưng mình, ngăn lại Cao Trí Kiên xao động bất an:
“Ngươi đừng lên, đứng đây nói đi, nói xong về ngủ.”
Nghe thấy Lý Hỏa Vượng bảo mình đứng trong sân nói, Cao Trí Kiên do dự nhìn bốn phía trống rỗng.
“Ta ... ta có lẽ ... là ... hoàng ...”
"Cái gì? Ngươi là hoàng cái gì? Ngươi nói lớn lên, ta nghe không rõ."
Cao Trí Kiên nghe thấy Lý Hỏa Vượng nói như vậy, đỏ mặt gục đầu xuống đi vào phòng.
“Sao không nói nữa? Tên này đang làm trò gì thế, hoàng cái gì? Hoàng kim, hoàng thiên? Hoàng thổ?"
Lý Hỏa Vượng nghi hoặc định xuống lầu hỏi cho rõ, nhưng sau khi đắn đo thì khép cửa sổ lại, đi hướng giường đã trải sẵn.
Cậu còn một đống chuyện phải lo, không rảnh quan tâm việc tư của người khác.
Hơn nữa Tâm Tố của cậu về mặt này không đáng tin, không thích hợp khơi thông tâm lý cho người khác, miễn cho đối phương bị chính mình kéo xuống chung hố.
Lý Hỏa Vượng không hứng thú đào móc Cao Trí Kiên có gì khó nói.
Hơn nữa đầu óc của Cao Trí Kiên hơi chậm chứ không phải khờ thật, chắc chắn có suy tính của riêng mình, chờ ngày nào đó muốn nói thì tự nhiên sẽ nói cho cậu.
Lý Hỏa Vượng chờ một lúc, Cao Trí Kiên thật sự không lên tìm, cậu thổi tắt nến, nằm trên giường nhìn xà nhà mờ tối trên đầu.
“À mà muội còn nhớ nơi Sỏa Tử muốn đi là đâu không?”
Bạch Linh Miểu nhắm mắt lại dựa vào ngực Lý Hỏa Vượng:
“Mấy hôm trước muội có hỏi, bản thân hắn cũng nói không rõ, lần trước dường như nói là Lương Quốc, lần này lại nói là Thanh Khâu Quốc, phỏng chừng chính hắn cũng không rõ ràng."
"Thanh Khâu Quốc à ...”
Trong đầu Lý Hỏa Vượng hiện ra tấm bản đồ kia, từ Hậu Thục đi qua Thanh Khâu, lại qua Thanh Khâu liền tới đích đến Lương Quốc.
Khi đến Ngưu Tâm Sơn quê của Bạch Linh Miểu thì chặng đường xa sôi này cũng sẽ kết thúc, chính mình cũng có thể cắm rễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận