Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 614: Tâm Bàn

“Nào, cầm đi, Khôn hiền đệ luyện chế." Gia Cát Uyên đưa mười viên thuốc đến trước mặt Lý Hỏa Vượng đang cắn lương khô.
"Đây là cái gì?" Lý Hỏa Vượng nhận lấy, hỏi.
“Lý huynh biết luyện đan mà sao không nhận biết Ích Cốc Đan? Thứ này no bụng, hơn nữa đi ngoài cũng giảm bớt nhiều phiền phức, rất thích hợp dùng khi đi đường.”
Lý Hỏa Vượng cầm lấy một viên soi dưới ánh sáng mặt trời, viên thuốc có màu nâu đen, cỡ móng tay cái, mùi thảo dược rất nồng.
Lý Hỏa Vượng vừa xem thuốc vừa nói rất khẽ:
"Gia Cát huynh, tạm thời đừng động tiểu Tọa Vong Đạo kia, chúng ta có thể thả dây dài câu cá lớn.”
Tuy không rõ trạng huống hiện tại là gì, nhưng không ảnh hưởng mục tiêu của Lý Hỏa Vượng, đối phó Bắc Phong.
"Yên tâm, tiểu sinh không khờ.”
Lý Hỏa Vượng nhẹ buông tay, Ích Cốc Đan lăn xuống cạnh bánh xe, Màn Thầu nháy mắt xông đến.
Nhưng Màn Thầu chỉ liếm vỏ ngoài của viên thuốc chứ không chịu ăn, nó ngồi xổm xuống tiếp tục nghiêng đầu nhìn lương khô trong tay Lý Hỏa Vượng.
Thu số Ích Cốc Đan còn lại trong ngực, biểu cảm của Lý Hỏa Vượng trở nên nghiêm nghị, vô cùng nghiêm túc hỏi Gia Cát Uyên ở bên cạnh:
"Gia Cát huynh, hiện tại có rảnh không? Có một vấn đề nghẹn trong lòng ta lâu rồi.”
Gia Cát Uyên không chút bất ngờ khi Lý Hỏa Vượng nói lời này, hắn ta đã sớm nhìn ra đối phương muốn hỏi cái gì, chẳng qua lúc trước có người ngoài ở nên không tiện hỏi.
"Ta đoán ngươi nhất định là đang suy nghĩ hiện tại rốt cuộc là Đại Lương hay Đại Tề đúng không?”
Lý Hỏa Vượng hơi gật đầu, lúc ấy hắn đi Giam Thiên Tư tra duyệt tin tức Gia Cát Uyên, hoàn toàn không tìm hiểu về mấy điều này, thật sự khiến hắn có chút bất ngờ không kịp đề phòng.
Xoẹt!
Gia Cát Uyên mở quạt màu trắng của mình ra, ngữ khí có chút cảm khái nói: "Mấy thứ này liên lụy đến bên trên, vì an nguy của ngươi, tiểu sinh thật sự không dám nói cho ngươi quá nhiều. Nhưng điều tiểu sinh muốn nói là Đại Tề vẫn luôn ở, Đại Lương mới là giả."
“Đại Lương là giả? Những gì ta trải qua trong Đại Lương đều là giả?"
Lý Hỏa Vượng bất chợt muốn cười, vậy tất cả đau khổ mà hắn trải qua trên khoảng trời rộng lớn này là cái gì? Chẳng lẽ cũng là biểu hiện giả dối như bên ảo giác sao? Hắn giết cả nhà Bạch Linh Miểu cũng giả luôn? Nếu đều là giả thì tốt quá rồi.
Lý Hỏa Vượng cố kiên nhẫn chậm rãi nói: "Gia Cát huynh, nếu ngươi đã đi các nơi chắc cũng gặp người của Đại Lương rồi chứ? Bao gồm xác chết Tâm Trọc trong tay ngươi là cướp từ Đại Lương Giam Thiên Tư, tại sao ngươi nói Đại Lương là giả?”
“Ài, Lý huynh, giả này là khác, lấy ví dụ lão giả bán mì đã gặp, ở trong mắt của ngươi là người Đại Lương, nhưng trong mắt của ta là người của Đại Tề, nếu chúng ta đều không xem, ngươi cảm thấy ông ta là người nước nào?"
“Nhưng ông ta là người Đại Lương! Căn bản không phải người Đại Tề!”
“Tại sao nói vậy?”
“Bởi vì ông ta sinh ra ở Đại Lương, lớn lên ở Đại Lương, tương lai cũng sẽ già đi ở Đại Lương, nên mới tính là người Đại Lương.”
“Nói vậy thì ở trong mắt tiểu sinh ông ta sinh ra ở Đại Tề, lớn lên ở Đại Tề, tương lai cũng sẽ già đi ở Đại Tề, nên mới tính là người Đại Tề.”
"Gia Cát huynh, ý của ngươi là trong mắt ngươi chỉ thấy Đại Tề? Nhưng tại sao chỉ có một mình ngươi có thể nhìn thấy Đại Tề, còn người khác toàn thấy Đại Lương? Chắc ngươi đã từng nghĩ đến vấn đề này chứ?”
"Cũng không phải, ở trong mắt tiểu sinh thì người khác nhìn thấy cùng là Đại Tề. Tiểu sinh biết các ngươi nhìn thấy là cái gì, nhưng thứ các ngươi thấy là sai, cần phải sửa chữa sai lầm."
“Ài, sao nói mãi mà ngươi vẫn không thông, đây rõ ràng là ...” Nhìn ánh mắt của Gia Cát Uyên, Lý Hỏa Vượng nuốt lại lời đến bên môi, bỗng nhiên cảm thấy chính mình cùng đối phương tranh chấp việc này là phi thường lãng phí thời gian.
“Được rồi, ông già bán mì là người Đại Tề, ngươi thắng.”
“Ài, ngươi vẫn là không tin tiểu sinh, thôi, tiểu sinh cũng không cùng ngươi tranh biện cái gì, miễn cho cãi nhau. Kế tiếp ngươi cứ việc nhìn, chờ xem nhiều thì ngươi sẽ biết Đại Tề trong miệng ta là thật hay giả.”
Gia Cát Uyên rời đi, thoạt nhìn khá ủ rũ, cảm thấy thất vọng vì Lý Hỏa Vượng không tin có Đại Tề.
Mà Lý Hỏa Vượng lại cau mày, suy nghĩ các loại tính khả thi xuất hiện trong cục diện trước mắt.
Tâm Tố, Tâm Bàn, Tâm Trọc, ba cái này đều không dễ chọc. Mặc kệ Tâm Bàn được đến cái gì từ bên trên tam thân cựu, loại biến hóa kỳ lạ này trước tiên nhất định là bởi vì Gia Cát Uyên dẫn tới.
Mặc dù Lý Hỏa Vượng mãi không nghĩ ra làm sao dẫn tới loại biến đổi này.
"Chẳng lẽ Gia Cát Uyên mang theo chính mình xuyên qua Đại Tề nghìn năm trước và Đại Lương nghìn năm sau? Nhưng điều này cũng không đúng, chẳng lẽ nghìn năm trước và nghìn năm sau ở những chỗ này đều có đôi vợ chồng già nấu mì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận