Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1364: Đầu lưỡi

Ngay khi Lý Hỏa Vượng nắm chặt Tích Cốt Kiếm định chém ra một kẽ nứt, hắn nhìn thấy Phá Đại Nhĩ luôn đứng yên đột nhiên lảo đảo.
Lý Hỏa Vượng vừa cúi đầu xuống, liền nhìn thấy một bàn tay từ dưới đất nhô lên kéo mạnh chân của hắn, chân trái nháy mắt mất đi tri giác.
Lảo đảo một bước, Lý Hỏa Vượng định vung kiếm ép lùi tất cả người trước mắt thì cảm giác bên trái cổ hơi ngứa.
Chờ Lý Hỏa Vượng quay đầu lại thì thấy khuôn mặt to của Phá Đại Nhĩ cười với mình:
"Lý tiên sư, hiện tại quy hàng còn kịp.”
Phá Đại Nhĩ nói xong nâng tay của Lý Hỏa Vượng huơ qua lại với hắn, thân thể của Lý Hỏa Vượng đã đổi chủ, chỉ cần Phá Đại Nhĩ muốn thì tùy thời có thể rút ra tiên thiên nhất khí trong người hắn.
“Đầu hàng đi, không mất mặt, nói lời thật lòng, ta hiện giờ không chỉ chiếm cứ thân thể của ngươi, mọi thứ trong cơ thể ngươi đều là của ta, vô luận là trò lừa của Tọa Vong Đạo hay tu chân của Tâm Tố.”
Nhưng Phá Đại Nhĩ cười, Lý Hỏa Vượng cũng cười, Lý Hỏa Vượng cười vì mục đích đến Thiên Trần Quốc của hắn đã đạt tới rồi.
“Mọi thứ trong cơ thể ta đều là của ngươi? Vậy còn những hành hạ và đau đớn đã trải qua suốt thời gian qua thì sao?”
Thấy Lý Hỏa Vượng không hề hoảng sợ, Phá Đại Nhĩ lập tức cảm thấy có gì đó không ổn, ngay lúc hắn ta chuẩn bị cướp đoạt cơ thể của Lý Hỏa Vượng thì bốn khúc xương sườn nháy mắt bị Lý Tuế bẻ gãy đâm mạnh vào ngực Lý Hỏa Vượng.
Cơn đau dữ dội khiến Phá Đại Nhĩ không chịu nổi hét thảm, nếu chỉ là đau bình thường thì hắn ta còn nhịn được, nhưng đau đớn trên thân thể Lý Hỏa Vượng đã bị Thương Khương Đăng Giai tăng mạnh, Phá Đại Nhĩ cũng hưởng luôn mùi vị đó.
"Hỏa!" Tùy theo Lý Hỏa Vượng gầm lên một tiếng, lửa ngút trời nháy mắt bao bọc toàn thân của hắn.
Giờ phút này Phá Đại Nhĩ cùng cảm nhận được đau đớn của Lý Hỏa Vượng, hắn sớm thói quen, nhưng Phá Đại Nhĩ thì không chịu nổi.
Phá Đại Nhĩ bất chấp rút ra Thiên Đạo và tiên thiên nhất khí trong người Lý Hỏa Vượng, hắn ta vội vàng muốn rời đi.
Phá Đại Nhĩ muốn đi nhưng không thể, xúc tu màu đen giống như thiết tuyến trùng chui ra từ ngũ quan của hắn ta, quấn lấy nhau thắt rút, khóa chặt đầu của Phá Đại Nhĩ trong cơ thể giống như địa ngục trần gian của Lý Hỏa Vượng.
Điều này khác với trước đây, lúc trước Phá Đại Nhĩ từ Đại Tề nhảy về Thiên Trần, thoát nạn, nhưng nơi này là Thiên Trần Quốc, hắn ta không còn nơi nào để trốn thoát.
Bắt được một cái lưỡi, mục đích đến Thiên Trần của Lý Hỏa Vượng đã đạt được, như có thần giao cách cảm, Lý Tuế lập tức thi triển thuật biến hóa, toàn bộ bầu trời trực tiếp đè xuống.
Thừa dịp này, Lý Hỏa Vượng giơ Tích Cốt Kiếm lên chém mạnh, khoảnh khắc vết nứt xuất hiện, hắn lắc người chui vào.
Khi Lý Hỏa Vượng lại đứng vững thì mọi thứ xung quanh đều tĩnh lặng, bốn phía là chim hót, hoa nở, hắn lại quay về Đại Lương.
Nhìn cái đầu cháy đen trên cổ không ngừng run rẩy giãy giụa trong ngọn lửa, Lý Hỏa Vượng đơn giản xác định phương hướng rồi lao về phía Thượng Kinh Thành.
Thẩm vấn nên giao cho chuyên nghiệp như Phương Tiên Đạo làm, ước chừng Phá Đại Nhĩ biết nhiều chuyện, chắc chắn có thể moi được nhiều tin từ miệng của hắn ta.
"Hy vọng có thể tìm được cách kiềm chế bọn họ, nếu không thì Thiên Trần Quốc đụng độ với Đại Tề, Đại Lương, bên mình nhất định phải thua!" Tuy rằng nhiệm vụ lần này hoàn thành, Lý Hỏa Vượng càng bi quan hơn về tương lai.
"Phụ thân, đừng nản chí, việc này không chỉ là nguy cơ, cũng là một kỳ ngộ."
"Kỳ ngộ? Kỳ ngộ gì? Ta không thấy gì cả.”
“Nếu tiên thiên nhất khí trong người phụ thân có thể bị bọn họ rút ra, tự nhiên cũng có thể nhét vào."
“Rồi có ích gì? Trước đây ngươi cũng có thể làm được mà.”
"Không chỉ là tiên thiên nhất khí, lúc nãy ở bên trong ta nhìn thấy bọn họ có thể kéo cả thần quang trong tiên thiên nhất khí.”
Nghe vậy, trong lòng Lý Hỏa Vượng chợt động: “Điều đó có nghĩa là ... ".
“Nói cách khác, giống như bỏ thêm đồ vào, phụ thân có thể bỏ thêm thứ mình muốn vào thần thức.”
“Trong cơ thể phụ thân càng có nhiều thần quang thì khả năng khống chế tiên thiên nhất khí cũng sẽ càng mạnh, chỉ cần có đủ nhiều Tâm Tố tu chân, chúng ta có thể rút hết thần quang và tiên thiên nhất khí trong người họ ra nhét vào người phụ thân.”
“Bọn họ làm như thế nào với Tâm Bàn thì chúng ta làm y như vậy với Tâm Tố.”
"Nếu thật sự có thể làm được rồi, vậy tu chân của phụ thân sẽ có bảy vòng đại thành, đến khi đó, điều mình nghĩ, điều mình muốn, điều mình mơ đều là chân thật.”
Bùm!
Nắm tay quấn đầy băng vải đấm vào sườn trái của Lý Hỏa Vượng, tiếng xương gãy vang lên rõ ràng.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, băng vải nhanh chóng bị cắn đứt mở ra, còn chưa kịp rơi theo trọng lực đã bị kéo căng siết cổ Lý Hỏa Vượng.
Máu dồn lên não, Lý Hỏa Vượng bị nghẹn mặt đỏ rực, trán nổi gân xanh, thiếu dưỡng khí khiến ý thức của hắn dần trở nên mơ hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận