Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1443: Đánh nhau (1)

Tả Khâu Vịnh đứng đó, không buồn vui, khó mà biết được rốt cuộc có nghe lọt tai hay không.
"Ha ha ha ... " Xúc Xắc đi đến bên cạnh Lý Hỏa Vượng, đặt khuỷu tay lên vai hắn, nói tiếp:
“Không nghĩ tới phải không? Vậy ngươi hãy nghĩ đi, nghĩ cho kỹ, dù sao trước kia Pháp Giáo nổi lên không bỏ qua bên Thiên Trần.”
Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng con ngươi co rút, buột miệng thốt ra điều mình nghĩ:
"Những người đó đến từ Phúc Sinh Thiên?!”
Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng hợp tác, Xúc Xắc lập tức vỗ tay. "Đúng vậy! Chính là bọn họ!"
Nói xong, Xúc Xắc lập tức quay lại nhìn Tả Khâu Vịnh. "Cho dù mối quan hệ của chúng ta bây giờ có tệ đến đâu, so với bên Phúc Sinh Thiên thì ngươi và ta chung quy vẫn là một bên, đại nhân, điểm này ngươi không thể phủ nhận chứ?”
"Kể từ lần trước Phù Sinh Thiên ra tay, kết quả là thất bại thảm hại trở về, bọn họ luôn nghĩ cách lặp lại thủ đoạn tương tự. Khi biết được chuyện cũ giữa ngươi và Vô Sinh Lão Mẫu thì họ lặng lẽ phái người đến gieo rắc sự bất hòa giữa chúng ta.”
"Tả Khâu Vịnh, ngươi không thể bị bọn họ lừa được, bọn họ đang có ý định đâm sau lưng ngươi.”
"Người của bọn họ đã cải trang, giả làm người mình, lén lút đi ở giữa chúng ta, mưu tính đâm thọc cho chúng ta nội đấu.”
Những người khác không biết Tả Khâu Vịnh đang nghĩ gì, nhưng vào lúc này, trong đầu Lý Hỏa Vượng như có một quả bom nổ tung.
"Phúc Sinh Thiên mấy tháng trước đã phái người tới đây ly gián? Chẳng lẽ lần trước trận đánh như hủy thiên diệt địa của Tư Mệnh không phải kết thúc, mà là khúc nhạc dạo?!"
Nhưng ngay sau đó Lý Hỏa Vượng nhanh chóng tỉnh táo lại: “Đợi đã, không chừng đây là âm mưu của Xúc Xắc! Hắn đang dùng thuật lừa dối để quấy nhiễu phán đoán của Tả Khâu Vịnh!"
Mặc dù những gì Xúc Xắc nói rất đúng và có cơ sở, nhưng có âm mưu nào của Xúc Xắc mà không trông y như thật?
Hắn biết quá rõ về Tọa Vong Đạo, cho dù đối phương nói chân thật đến đâu thì hắn cũng phải giữ lại một nửa nghi ngờ trong lòng.
Nhưng bây giờ, bất kể Xúc Xắc nói thật hay nói dối, việc Lý Hỏa Vượng phải làm lúc này là hợp tác với đối phương.
"Xúc Xắc! Ngươi nói có thật không?” Lý Hỏa Vượng lập tức tiến lên một bước, biểu cảm vô cùng nghiêm túc hỏi.
Xúc Xắc gật mạnh đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc. "Đó hoàn toàn là sự thật! Hơn nữa, ngươi cũng biết Xúc Xắc này không bao giờ nói dối. Trận chiến giữa Phúc Sinh Thiên và chúng ta vẫn chưa kết thúc. Hiện tại các Tư Mệnh ở Bạch Ngọc Kinh đang nỗ lực làm việc. Trận chiến lớn này đã sớm bắt đầu rồi!"
"Tả Khâu đại nhân!" Xúc Xắc tiếp tục thuyết phục người âm dương ở trước mặt: "Mặc dù ta không biết ngươi và Vô Sinh Lão Mẫu có thù oán cũ gì, nhưng hôm nay kẻ địch lớn trước mắt, chẳng lẽ ngươi còn phân không rõ rốt cuộc bên nào nặng bên nào nhẹ sao?”
“Vô Sinh Lão Mẫu đang đấu với đám Tư Mệnh của Phúc Sinh Thiên, lúc này ngươi gây sự với Vô Sinh Lão Mẫu là đang gây cản trở cho họ!”
"Hãy suy nghĩ xem, nếu tất cả họ đều thua, liệu một mình ngươi có thể chống lại toàn bộ Phúc Sinh Thiên không?"
"Huống hồ hiện giờ Vô Sinh Lão Mẫu đang bắt tay với Tư Mệnh khác, ngươi ra tay với Vô Sinh Lão Mẫu thì khác gì chống đối Tư Mệnh khác? Chờ bọn họ rảnh tay rồi, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ đối phó với ngươi như thế nào?”
Đối mặt với Tả Khâu Vịnh, Xúc Xắc thuyết phục bằng tình cảm, nói rõ quan hệ lợi và hại.
Ngay cả Lý Hỏa Vượng cũng cảm thấy nếu đặt vào vị trí của Tả Khâu Vịnh, anh ta chắc chắn sẽ dừng lệnh truy sát Bạch Liên Giáo, điều tra rõ ràng đã.
Nhưng Lý Hỏa Vượng biết hắn nghĩ gì không quan trọng, quan trọng là Tả Khâu Vịnh nghe những lời Xúc Xắc nói có chịu tin hay không?
Tả Khâu Vịnh lúng túng đứng đó, bàn tay đeo chiếc nhẫn rồng phượng không ngừng quấn khăn lụa màu hồng của mình, dường như đang cân nhắc điều gì.
Thừa dịp lúc này, Lý Hỏa Vượng lùi lại hai bước, đi đến bên cạnh Lý Tuế: “Tuế Tuế, Xúc Xắc nói theo lời dặn của ngươi đúng không? Vậy hắn nói là thật sự sao?"
Lý Hỏa Vượng luôn nửa tin nửa không với lời của Xúc Xắc, nhưng dù không tin Xúc Xắc thì hắn tin vào con gái của mình.
Huyền Tẫn không nói chuyện, Toàn Quang Kính luôn lơ lửng bên cạnh Lý Hỏa Vượng hiện ra một hàng chữ:
“Xác thực như vậy, hắn nói thật sự, phụ thân, về chuyện này thì hắn cùng phe với chúng ta, chúng ta phải tin tưởng hắn.”
“Nếu chúng ta không tin vào hắn thì người khác càng sẽ không tin.”
Nhìn những chữ này, Lý Hỏa Vượng hơi ngẩn ra, nhưng ngay sau đó nghĩ tới cái gì, lập tức gật đầu.
Mà ngay lúc này, một số hình ảnh mơ hồ vụt qua trước mắt Lý Hỏa Vượng, dường như hắn đang cầm cái gì truy sát một vệt vàng.
"Đó là cái gì?" Lý Hỏa Vượng sửng sốt một chút, sau đó ấn chặt đầu của mình: “Không thể nghĩ lung tung ... Ta hiện tại tuyệt đối không được nghĩ lung tung!”
Nhưng càng nghĩ suy nghĩ thì suy nghĩ của Lý Hỏa Vượng càng loạn, một vài thứ bắt đầu mất kiểm soát sinh ra thực chất bên cạnh hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận