Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1275: Pháp Hội (1)

"Nếu Bạch Liên Giáo có thể giúp được gì xin cứ mở lời, trên dưới Bạch Liên nhất định dốc hết sức lực.”
Huyền Tẫn dừng một chút: "Vô Sinh Lão Mẫu nói sao?"
Nghe thấy lời này, sắc mặt của Bạch Linh Miểu hơi ảm đạm, cô nhẹ nhàng lắc đầu. “Vô Sinh Lão Mẫu ngoại trừ căn dặn các các tín đồ Bạch Liên ngày ngày tổ chức Long Hoa Sơ Hội, ngoài ra không còn bất kỳ phản ứng nào khác, cho dù ta có mượn Thập Nhị Phẩm Kim Liên cũng vô dụng.”
"Vô Sinh Lão Mẫu xảy ra chuyện rồi." Lời nói của Huyền Tẫn lập tức khiến tim Bạch Linh Miểu đập thình thịch: "Cái gì?"
“Nếu như bình thường, Tư Mệnh đoạt lẽ trời, chậm thì nửa ngày, nhanh thì một tuần, thiên tai sẽ tan biến.”
“Nhưng bây giờ thiên tai đã được mấy tháng, chắc chắn chưởng quản Tư Mệnh của Tư Mệnh này có vấn đề gì đó.”
“Hiện giờ sợ rằng không nhũng chỉ là cái chết, mà e là kéo dài quá lâu sẽ dễ dàng xuất hiện những biến cố khác, nhưng đừng quên, Vô Sinh Lão Mẫu vẫn là chưởng quản từ bi.”
"Nếu không còn cái chết, và lòng từ bi cũng không còn, vậy thì..."
“Vậy bây giờ chúng ta có thể làm gì để trận thiên tai này qua đi?” Bạch Linh Miểu hỏi với ánh mắt nghiêm túc.
Sau khi Huyền Tẫn suy nghĩ một hồi, thì hỏi ngược lại Bạch Linh Miểu: "Ngươi vừa nói, Vô Sinh Thánh Mẫu muốn các ngươi tổ chức Long Hoa Sơ Hội? Vậy thì nói kỹ xem Pháp Hội này sẽ tổ chức thế nào."
Với Lý Tuế, đương nhiên Bạch Linh Miểu không thể giấu giếm được gì, lập tức kể cho nó biết hết thảy mọi chuyện.
Huyền Tẫn duỗi ngón tay thon dài ghi gì đó lên áo choàng của mình, sau khi viết xong những điều này, hắn ta nghiền ngẫm tường tận kỹ lưỡng một lúc rồi mở miệng nói với Bạch Linh Miểu: “Ta biết bà ta muốn làm gì với Long Hoa Sơ Hội đó rồi, bà ta muốn thoát khỏi khốn khổ.”
"Vô Sinh Lão Mẫu gặp khốn khổ, chỉ cần bà ta có thể dao động một chút, cái chết theo lẽo trời hẳn có thể quay trở lại."
"Hàng triệu các tín đồ Bạch Liên hợp lực với Giam Thiên Tư, có lẽ có thể cố gắng giúp Vô Sinh Lão Mẫu thoát khỏi cục diện trước mắt."

Thiên Đàn ở Đại Lương là một điện tròn có ba mái hiên chồng lên nhau, mái mạ vàng, ngói ngọc lưu ly màu xanh lam, cửu long nội điện được trang trí nguy nga lộng lẫy, sặc sỡ lóa mắt.
Ngay lúc này, một cây đồng thanh khổng lồ đâm thủng ngọc lưu ly xanh lam xuyên lên trời. Trên bát vị pháp đàn xung quanh Thiên Đàn, có một đạo sĩ đeo mặt nạ đồng thanh cùng ánh mắt nhìn lên bầu trời, ngồi khoanh chân chờ Tư Thiên Giam hạ lệnh.
Xa hơn phía ngoài, vây quanh Thiên Đàn là các tín đồ Bạch Liên nườm nượp, mọi người đều mặc đồ trắng, mang vẻ mặt nghiêm nghị, không ít người đang run rẩy hai tay vì kích động.
Một cơn gió khẽ thổi qua, khiến những dây đai trắng buộc trên đầu các tín đồ Bạch Liên nhẹ nhàng đong đưa, những dây đai trắng đong đưa xen kẽ nhau thành một dãy, tạo thành một đại dương màu trắng.
Ngay lúc này, ánh mắt của người này tập trung lên người Bạch Linh Miểu bên trên Thiên Đàn, khiến trái tim vốn đã hỗn loạn của cô lại càng trở nên hỗn loạn.
Nhưng vừa nghĩ đến việc phải làm tiếp đến, cô lại ép mình bình tĩnh lại, chuyện này có liên quan đến cái chết của toàn bộ muôn dân khắp thiên hạ, tuyệt đối không thể lơ là.
"Đừng hoang mang, lần này ta đã nhờ một ngoại viện có thực lực mạnh mẽ, có thể nắm chắc."
Nghe thấy lời nói của Huyền Tẫn bên cạnh, Bạch Linh Miểu lặng lẽ gật đầu. Điều này khiến cô cảm thấy yên tâm hơn.
"Cũng đúng, Giam Thiên Tư phô trương lớn như vậy chắc chắn đã có chuẩn bị mọi thứ, cố gắng làm tốt việc của mình."
Trong lòng Bạch Linh Miểu lặp đi lặp lại nhiều lần việc mình phải làm tiếp theo.
Mặc dù mọi người đều đã tề tựu ở dây, nhưng không một ai cử động, thời gian từng chút trôi qua, dường như mọi người có mặt ở đây đều đang chờ đợi điều gì đó trong bầu không khí vô cùng lo lắng này.
Ngay khi mặt trời đã lên cao trên bầu trời, nghe thấy tiếng chuông vang lên ở phía xa, Huyền Tẫn vươn ba bàn tay từ trong đạo bào ra để bắt đầu kết ấn.
Mỗi tín đồ Bạch Liên đều truyền ra tiếng tụng kinh trầm thấp trong miệng, Pháp Hội mới đã bắt đầu.
"Khai đàn, làm pháp!" Khi Hoàng Phủ Thiên Cang mù lòa chỉ kiếm lên trời xanh, tám vị đạo sĩ đeo mặt nạ đồng thanh trên đài cao bắt đầu vung thanh kiếm gỗ đào trong tay lên, rải những phù lục màu đỏ lên bầu trời.
Khi ngọn lửa màu tím bùng lên từ mọi pháp đàn, cả Thượng Kinh Thành thoắt cái đã bị thứ gì đó bao phủ, toàn bộ bách tính ở Thượng Kinh Thành không kiềm chế được tụng kinh cùng với họ.
Và khi Huyền Tẫn ra tay, những ảo ảnh khác của Lục Đạo Đại Lương cũng đồng thời hạ lệnh, mệnh lệnh của hắn ta truyền đến mọi ngóc ngách trong Đại Lương.
Dưới sự phối hợp của các huyện lệnh ở khắp nơi, chỉ cần có thể mở miệng nói chuyện, đều sẽ cùng niệm kinh.
Với sự cám dỗ của lương thực, mọi người đều niệm kình một cách rất nghiêm túc, trong nháy mắt, cả Đại Tề đều biến thành Pháp Hội của Bạch Liên Giáo, đây là Pháp Hội lớn nhất từ trước đến nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận