Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 979: Ngưng tụ “thế mạnh” của các đầu bếp (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hồ Hán nhìn Chiến Thần côn to lớn vung về phía mình, trong nhất thời tròng mắt trừng lớn.
Vũ khí Thí Thần? Cái quỷ gì đây?
Nửa ngày, khôi lỗi này lại lấy ra một cây côn Chiến Thần từ trong bụng ra, mọi người đều là người Thánh Địa, tất cả đều vì cùng một mục đích, chúng ta là người một nhà mà!
Hồ Hán há mồm muốn hô lên, nhưng đôi mắt màu xám trắng nhỏ lại lóe lên, ngay sau đó côn Chiến Thần quét ngang qua.
Không khí tựa hồ bốc cháy lên tại thời khắc này, đường vân côn Chiến Thần hiện lên, dấy lên lửa cháy hừng hực.
Cảm giác nguy cơ khủng bố bao phủ.
Hồ Hán không ngờ cục sắt này lại có nguy cơ đáng sợ như thế!
Búa Thí Thần xoay tròn, sắc đỏ trên đầu búa liền bắn ra quang hoa, một đại khí sắc bén từ trên chiếc búa kia bắn ra, tốc độ rất nhanh, uy năng cường hãn!
Một tiếng vang lớn, giữa hư không, xảy ra sự rung động kịch liệt.
Hồ Hán cảm giác hai bàn tay mình run lên trong khoảnh khắc này, kêu đau một tiếng, suýt nữa xé rách, toàn bộ cánh tay giống như bị nện vỡ nát.
- Là người một nhà mà!
Hồ Hán hô lên!
Ông ta tìm Sở Trường Sinh để rửa nhục, nào có thời gian dây dưa với một cái khôi lỗi ở đây.
Lại nói, con khôi lỗi cầm vũ khí Thí Thần này, cũng xem là ở Thánh Địa, bọn họ là cùng một đám, có thể đừng đánh người một nhà được không?
Đều là người Thánh Địa, chúng ta cần lý trí!
Nhưng mà, Tiểu Bạch không đáp lại ông ta, cái đáp lại ông ta chỉ có côn Chiến Thần đột nhiên quét ngang qua, kèm theo ánh lửa chiếu tận trời!
Rầm rầm!
Thân thể Tiểu Bạch dữ tợn, áo giáp trên thân có gai sắc nhọn nhô lên, giống như trường đao sắc bén, giáp trên lưng cũng nhô ra từng cái gai, kinh khủng cuồng bạo!
Cẩn thận đánh giá, Hồ Hán lại càng phát ra tiếng kinh hãi.
Cái khôi lỗi này… Thật sự không tầm thường, Thánh Địa nào lại có thể chế tạo ra cái khôi lỗi như này? Đây chính là nhất tôn tương đương với sáu đạo Hồn Thê Thần Hồn cảnh tồn tại đấy!
Cộng thêm côn Thí Thần này, cho dù chiến đấu với cường giả bảy đạo Hồn Thê Thần Hồn cảnh cũng không phải là không thể!
Thực lực của Hồ Hán cũng chỉ như vậy.
- Ngươi một tấc lại muốn tiến thêm một thước! Lần này lão tử đến là tìm Sở Trường Sinh rửa nhục! Nếu ngươi lại bức bách ta… lão tử nhất định sẽ tháo ngươi thành tám khối!!
Hồ Hán gầm thét lên, khí tức trên thân không ngừng dâng lên, búa Thí Thần trong tay bắn ra quang hoa sáng chói.
Sở Trường Sinh lạnh nhạt nhìn Hồ Hán, mặt không biểu cảm.
Tới tìm ông ta?
Gia hỏa này có khả năng không biết ông ta đã trở thành cường giả đại năng rồi, nhưng mà thực tế, Thánh Địa cường giả cũng không có mấy ai biết.
Như này cũng là một thời cơ không tệ, có thể lừa Thánh Địa một phen.
Nhưng mà trong lòng Sở Trường Sinh cũng không có lạc quan như vậy, bởi vì ông ta biết rõ, không có khả năng Thánh Địa chỉ phái một Hồ Hán đến đây.
Hồ Hán dám… tiến công sát đến như vậy, hiển nhiên là cùng Thao Thiết Cốc trở mặt.
Sau lưng Hồ Hán, tuyệt đối là có cường giả đại năng chống lưng…
Lần này Thao Thiết Cốc có nguy cơ tồn vong.
Đáng tiếc… Tiểu tử Bộ Phương không chịu thả Tiểu Nha cho ông ta, nếu không, hiện tại ông đã mang theo Tiểu Nha tiến vào truyền thừa Thao Thiết Cốc! Làm cho đám súc sinh Thánh Địa này không có bất kỳ cơ hội nào!
Truyền thừa Thao Thiết Cốc, không có khả năng tùy tiện chắp tay nhường cho kẻ khác!
Đám người này muốn ngấp nghé truyền thừa Thao Thiết Cốc, nhất định phải trả giá đắt!
Sở Trường Sinh nghĩ như vậy, sát khí trong đôi mắt càng thêm đậm.
Ông ta nhìn những Kim Giáp vệ kia tùy ý giết chóc trong Thiết Tiên Thành, sự giận dữ trong lồng ngực càng bốc lên…
“Hồ Hán đã có khôi lỗi của Bộ Phương ngăn chặn, bầy kiến cỏ này… Cứ để lão phu ra tay xử lý đi!”
Thừa dịp Đại Năng cường giả của Thiên Tuyền Thánh Địa chưa xuất thủ, trước hết để cho Thiên Tuyền Thánh Địa chảy máu đi!
“Dọn sạch bầy kiến này, trù đấu ở quảng trường Thao Lâu cũng phải kết thúc… Bộ Phương tuy mạnh, nhưng đối mặt với mì Thiên Táng và Nguyệt Lạc Ô Đề… Có lẽ không có cơ hội, càng đừng nói đến có Mộng Huyễn Đao Lục Đào nhìn chằm chằm.”
Đôi mắt Sở Trường Sinh lấp lóe, râu trắng và tóc trắng của ông ta bay bay trong gió thổi, phiêu động bay lên.
“Chờ Bộ Phương trù đấu thất bại, dựa theo ước định để Tiểu Nha đi theo ta, đến lúc đó… lão phu sẽ mang nàng gia nhập truyền thừa!”
Trong lòng Sở Trường Sinh nghĩ như vậy, đôi mắt càng thêm kiên định.
Sau đó, bước ra một bước, dùng Súc Địa Thành Thốn biến mất, vọt về phía đám Kim Giáp vệ đang tùy ý giết chóc kia.
Rầm!
Thân hình Sở Trường đột nhiên xuất hiện trước mặt của một Kim Giáp vệ, đây là Kim Giáp vệ nhất bậc Hồn Thê Thần Hồn Cảnh.
Vào lúc nhìn thấy Sở Trường Sinh, cả người gã đều ngơ ngẩn, ngẩng đầu lên, đầu run lên một cái.
Sát khi trong mắt Sở Trường Sinh tăng vọng, một bàn tay đập xuống.
Ầm một tiếng nổ vang, áo giáp trên người Kim Giáp vệ lập tức vơ nát, cả cái đầu cũng bị đập nổ tung…
Không có năng lực phản kháng, trong nháy mắt ngã xuống!
Xuất thủ lôi đình, sau khi tiêu diệt một Kim Giáp vệ, Sở Trường Sinh căn bản cũng không để ý chút nào.
Thân hình ông ta lại lướt ngang qua lần nữa, nháy mắt hóa thành tàn ảnh, đánh về phía những Kim Giáp vệ.
Bây giờ Sở Trường Sinh có thể được xưng là đại năng, nếu muốn tiêu diệt Kim Giáp vệ, vô cùng dễ dàng.
Thiên Khung Chi Thượng, Hồ Hán muốn rách cả mí mắt!
Lửa giận trong lồng ngực bốc lên.
- Cái cục sắt nhà ngươi! Muốn chết à! Sở Trường Sinh có bản lĩnh thì đến quyết chiến với lão tử!
Một tay nắm lấy búa Thí Thần, trên đầu búa, năng lượng Thần Tính tiêu tán.
Nhưng mà, đáp lại hắn là Sở Trường Sinh cười nhạt một tiếng, cùng với việc Tiểu Bạch bay lên, côn Chiến Thần hóa thành chín cái, bao vây…
Cái khôi lỗi này… đáng chết!
Hồ Hán càng đánh càng giận, lực chiến đấu của ông ta ngày càng mạnh, nhưng vẫn làm ông ta càng đánh càng kinh hãi!
Cái quỷ gì đây?! Vì sao thực lực của khôi lỗi này lại tăng lên!
Ầm!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận