Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2949: Tiểu Bạch, giết (1)

Chết, chết rồi?
Trên khán đài, có người nhổm dậy, có người nhướn cổ nhìn chằm chằm trung tâm đấu trường. Chỗ đó, mặt đất nổ tung, lõm sâu xuống dưới.
Phải biết mặt đất ở đấu trường cũng không phải là mặt đất bình thường, mà là đất rất kiên cố, trừ khi Thánh Nhân Hỗn Độn ra tay, rất khó có thể đánh nát được nó.
Bụi mù cuồn cuộn, che phủ ánh nhìn của tất cả mọi người. Có cường giả phóng thần thức ra, muốn cảm nhận kết của. Nhưng thần thức vừa mới tràn vào làn bụi kia đã như bị kim đâm, phát ra tiếng rú thảm.
Sắc mặt đám cường giả đỏ bừng, trong miệng phun ra máu tươi, rú lên thảm thiết, ôm đầu vô cùng thống khổ.
Một màn này khiến sắc mặt tất cả mọi người ở đây đều biến đổi.
Ở bên trong kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bên trên làn bụi, bà lão ngồi xếp bằng lơ lửng trong hư không, ánh mắt nhàn nhạt nhìn xuống. Bộ Phương chết rồi sao? Điều đó bà ta cũng không rõ.
Vừa rồi Bích Ti bạo phát uy lực đã không kém một Thánh Nhân Hỗn Độn rồi. Nếu bà ta tùy tiện thăm dò cũng sẽ bị công kích như đám cường giả kia. Nhưng với thực lực vừa rồi của Bích Ti thì giết chết Bộ Phương hẳn là không có vấn đề gì. Dù cho cái áo choàng kia có khả năng phòng ngự không tệ, nhưng cũng không ngăn được sức mạnh một chiêu vừa rồi.
Rầm rầm…
Như có một cơn gió màu xanh lục từ chính giữa quét ra. Ngay sau đó, ánh mắt tất cả mọi người đều co rụt lại.
Trong làn bụi, hai bóng người chậm rãi đi ra.
Bộ Phương chắp lấy tay, sắc mặt lạnh nhạt, tuy bờ môi đỏ bừng nhưng cũng không ảnh hưởng đến dáng vẻ cao thâm của hắn lúc này.
Sau lưng hắn là Tiểu Bạch đi ra từ bóng tối như một thần chết. Bàn tay to lớn nắm lấy cổ Bích Ti, lôi theo sau Bộ Phương.
Tiểu Hồ thì ghé vào đầu Tiểu Bạch, như đang diệu võ dương oai. Về phần Tiểu Tôm, vẫn đang phun bong bóng như trước đây.
Người xung quanh đều hít vào một hơi lạnh!
Không chết!
Không chỉ không chết mà còn áp chế được Bích Ti đại nhân! Với sự công kích vừa rồi rõ ràng hắn phải chết, sao lại có thể như thế này được?
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Ngay cả bà lão đang lơ lửng trên bầu trời cũng có chút kinh ngạc đến ngây người. Vừa rồi Bích Ti đã bộc phát sức mạnh như Thánh Nhân Hỗn Độn, thế mà lại không giết chết được Bộ Phương, còn bị áp chế ngược lại?
Trong mắt Bích Ti không chỉ tràn ngập sự kinh hãi mà toàn thân nàng đều đang run rẩy. Có lẽ chỉ có nàng mới rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì…
Tên đầu bếp này… thứ ẩn giấu bên trong quá sâu!
Trái tim của nàng bây giờ tràn ngập sự sợ hãi.
Mắt Tiểu Bạch vô cùng sắc bén. Cờ xí sau lưng tung bay, thân thể khoẻ mạnh đứng sau lưng Bộ Phương, bóp lấy cổ Bích Ti như đang cầm một cây củ cải vậy.
Ở trong mắt Tiểu Bạch thì Bích Ti này chẳng khác gì củ cải cả. Tiểu Bạch không lột quần áo vì ý nghĩ giết người đang nổi lên. Chỉ chờ Bộ Phương hạ lệnh một tiếng sẽ trực tiếp giết chết Bích Ti kia!
Uỳnh!
Bộ Phương và Tiểu Bạch đi bộ ra, khí lãng tản khắp nơi, tiếng nổ ầm vang vọng.
Trong nháy mắt, bụi mù biến mất. Bộ Phương chắp lấy tay, sắc mặt lạnh nhạt.
- Dừng tay…
Trong hư không truyền đến một tiếng quát lớn. Thân thể bà lão kia đột nhiên đáp xuống. Bộ Phương hơi nghiêng đầu nhàn nhạt liếc nhìn bà ta một chút, khóe miệng hơi kéo lên một cái.
- Ngươi nói cái gì?
Bộ Phương nói.
- Trận đấu đã kết thúc, ngươi đã giành chiến thắng, có thể tới khu Ất, thả Bích Ti đi.
Bà lão nói.
Dù sao cũng là người đã thắng 40 trận liên tiếp, mà lại còn là thủ hạ đắc lực của Thiên Nữ Nguyền Rủa. Nếu như cứ để Bộ Phương giết như vậy, Thiên Nữ Nguyền Rủa chắc chắn sẽ không vui.
- Thả?
Bộ Phương nhàn nhạt hỏi lại.
Bà lão gật gật đầu, bà ta cũng không lo là Bộ Phương dám ngỗ nghịch lại. Bà ta là người phụ trách đấu trường này, ai dám trái lời.
- Ngươi nói thả là thả?
Bộ Phương bĩu môi.
Đôi mắt Tiểu Bạch sắc bén, bàn tay lớn đột nhiên tăng thêm lực. Cổ của Bích Ti bị bóp tới mức đỏ lên, trong đôi mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ. Nàng cảm giác được cái chết đang tới rất gần, cho dù là sức mạnh Hồn Ma trong cơ thể cũng không có cách nào có thể cứu được nàng.
- Ngươi dám!
Bà lão sững sờ một chút, sau đó tức giận quát lớn!
Bộ Phương lại dám làm trái lời bà ta!
- Ngươi là cái thá gì, chỉ cho phép nàng ta giết ta, không cho phép ta giết lại? Nực cười.
Bộ Phương lấy ra một cái bánh bao, cắn một miếng, không nhìn bà lão kia.
Bà ta tức giận thì liên quan gì đến hắn?
Âm thanh xôn xao dâng lên trong nháy mắt! Toàn bộ đấu trường đều sôi trào, Bộ Phương muốn giết Bích Ti?
Mặc dù nói Bích Ti hạ sát thủ trước nhưng dù sao nàng cũng là thủ hạ đắc lực của Thiên Nữ Nguyền Rủa, mà người phụ trách cũng đang cật lực bảo vệ nàng. Bộ Phương thế mà vẫn khăng khăng muốn giết Bích Ti? Có chút cuồng vọng quá rồi!
Bà lão kia dù sao cũng là một Thánh Nhân Hỗn Độn! Trong mỗi khu thành đều là những nhân vật tai to mặt lớn!
- Làm càn! Ngươi dám nói chuyện với ta như vậy!
Bà lão giận không kiềm chế được, đôi mắt trợn trừng, sau lưng có khí Hỗn Độn đang phun trào, cảm giác khủng bố ép về phía Bộ Phương trong nháy mắt.
Bộ Phương là yêu nghiệt chỉ lĩnh ngộ một tia khí Hỗn Độn, sao lại dám càn rỡ như vậy trước mặt bà ta?
- Tiểu Bạch.
Bộ Phương nói.
Đôi mắt Tiểu Bạch lập tức sáng lên, bàn tay lớn dùng lực.
Phốc phốc!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều kinh hãi. Cổ của Bích Ti đã bị Tiểu Bạch bóp cho gần như vỡ ra…
Nhưng mà như vậy vẫn chưa giết chết được Bích Ti, thân thể nàng đang nhúc nhích, muốn khép lại. Có thể sống lại trong biển mắt, há lại để cho người khác dễ dàng giết chết? Nhưng Tiểu Bạch đương nhiên có thủ đoạn đặc biệt.
Uỳnh…
Sau lưng Tiểu Bạch, cờ đột nhiên phóng lên tận trời.
Tiếng ầm vang khắp nơi nổ ra.
Chỉ trong nháy mắt, thân thể uyển chuyển của Bích Ti bị nổ thành thịt nát. Thần thức của nàng phóng lên tận trời, oán độc nhìn chằm chằm Bộ Phương.
- Ngươi dám huỷ đi thân thể của ta!
- Hồn đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Bích Ti oán độc nguyền rủa.
Nhưng mà Bộ Phương vẫn thờ ơ như cũ. Tiểu Bạch vỗ bụng mình, có một cái động lớn đang xoay tròn trong đó. Trong hố đen đó có một lực hút khổng lồ phóng ra.
Thần thức của Bích Ti bị dọa sợ, bị hút vào trong đó chắc chắn sẽ chết!
- Nghiệt súc! Làm càn!
Bà lão giận dữ quát lớn.
Một thanh trượng nổi lên, muốn ngăn cản Tiểu Bạch lại! Bà ta không ngờ rằng dưới sự ngăn cản của mình rồi mà Bộ Phương vẫn dám giết người.
Một trượng đánh tới, khí Hỗn Độn quanh quẩn bên trên, khí tức băng lãnh khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ.
- Tiểu Bạch, tiếp tục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận