Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2190: Chân Gà Hồng Lại (2)

Notice: Undefined offset: 205
Ánh đao lướt qua, từng móng vuốt sắc bén của chiếc Chân Gà đều bị chặt ra.
Sau đó, đổ vào trong chậu gỗ bắt đầu rửa sạch.
Việc rửa sạch này cũng cần phải có kỹ thuật.
Rót giấm vào nước, vị chua tràn ra, khiến cho Hoàng Tuyền Đại Thánh ở đằng xa đều không khỏi nhúc nhích cái mũi một lúc.
Sau đó, Bộ Phương bắt đầu xoa bóp tẩy rửa những chiếc Chân Gà này...
Những chiếc Chân Gà đều một móng vuốt của một loại linh thú có đẳng cấp không thấp.
Sau khi ngâm và làm sạch bằng giấm, cũng như đã được Bộ Phương chà xát, một số tạp chất trên đó sẽ được loại bỏ, đồng thời đạt được hiệu quả khử xương.
Sau khi rửa sạch với nước, để ráo hết nước, xếp đều lên và chờ để sốt.
Làm xong những việc này, việc tiếp theo Bộ Phương cần phải làm là nấu Lỗ Thang.
Lỗ Thang là tinh túy, cũng là thứ quan trọng nhất của món nhắm rượu này.
Cắt một miếng thịt tê giác lớn ra.
Nói về miếng thịt này, cũng có chút cách thức rồi, đây chính là do Hoàng Tuyền Đại Thánh nhân lúc cháy nhà hôi của, nhặt được từ bên trong chiến trường tinh không...
Chế biến Lỗ Thang cũng là một việc cần có chút cách thức.
Đầu tiên, chuẩn bị sẵn nước dùng đã nấu, nước dùng này được hầm từ thịt tê giác.
Sau nước hầm, là nước súp thuốc bắc.
Nước súp thuốc bắc sử dụng mười tám loại Linh dược trân quý cùng chế biến với nhau để làm cho món súp có màu vàng nâu.
Để làm món canh Lỗ Thang, đầu tiên phải chuẩn bị nước dùng, đổ nước hầm thuốc bắc vào, cho thịt tê giác đã đun sôi trong nước dùng vào ninh để cô đặc lại dầu...
Bước tiếp theo là cách tạo ra mùi thơm.
Đối với Bộ Phương mà nói, việc kiểm soát mùi hương quả thật rất dễ dàng.
Hắn rất am hiểu về các loại gia vị, nên sau khi thêm các loại gia vị vào món canh hầm trước đây, lại cho thêm vào đó Bạo Liệt Hỏa Tiêu và Tử Mẫu Khương thái lát vân vân...
Lỗ Thang chẳng mấy chốc đã thành hình rồi.
Ọc ọc ọc ọc...
Nước hầm Lỗ Thang sôi sùng sục bốc khói nghi ngút, mùi thơm thoang thoảng.
Đó là một loại mùi thơm cuốn theo cả mùi thuốc bắc, có chút trêu ngươi.
Nhìn Lỗ Thang đang sôi ùng ục.
Bộ Phương đổ Chân Gà đã được sơ chế vào trong đó.
Chuyển từ lửa to sang lửa nhỏ, chủ yếu là nếu để lửa lớn quá, da Chân Gà sẽ bị bung ra, như vậy, trông sẽ không được đẹp, điều đó sẽ làm ảnh hưởng đến hương vị của món ăn.
Kiểm soát nhiệt độ cũng là một môn học.
Sau đó trong quá trình luộc, Bộ Phương lấy ra đủ các loại nguyên liệu nấu ăn bỏ vào trong đó.
Bát Giác Linh, Tử Mẫu Khương cắt lát, Hỏa Tiêu Cán, v.v...
Cùng bỏ hết vào trong đó rồi nấu chín, còn có một chút hương liệu vân vân.
Khi nấu chín, nước canh sẽ trở nên sền sệt, Chân Gà ở trong đó cuồn cuộn, Chân Gà ban đầu có màu trắng, sau khi chế biến sẽ từ từ chuyển sang màu nâu cánh gián.
Trông khá ngon miệng.
Nó dường như được bao phủ bởi một lớp nước đường, tỏa ra ánh sáng óng ánh.
Rầm rầm...
Để ráo nước súp.
Bộ Phương cho hết Chân Gà ra khỏi nồi, đặt trên đĩa sứ thanh hoa.
Những chiếc Chân Gà được xếp chồng lên nhau, tỏa ra mùi nồng nàn.
Da Chân Gà có độ đàn hồi, trông khá đẹp mắt.
Hoàng Tuyền Đại Thánh đã sớm nhìn đến mức ngây người.
Ngửi ngửi mùi thơm, đều cảm thấy bụng đói cồn cào.
Nhìn cái móng vuốt này... miệng hắn không khỏi chóp chép.
- Tiểu bằng hữu Bộ Phương, món ăn này là gì vậy? Đây chính là đồ nhắm mà ngươi đã nói sao?
Hoàng Tuyền Đại Thánh lau miệng một cái, đã sớm không thể chờ đợi được nữa rồi.
Đây là món Chân Gà được nấu từ nước súp hầm từ thịt tê giác.
Miếng thịt tê giác đó là thịt của Đại Thánh Cửu Chuyển... Tuyệt đối bất phàm.
Loại món ngon này, vừa nghĩ một chút thôi cũng làm cho người ta cảm thấy vô cùng kích động.
Bộ Phương ngồi xuống ghế.
Bật nắp của một bình rượu ra, liếc Hoàng Tuyền Đại Thánh một cái, khóe miệng hơi hơi giật giật.
Bộ Phương không nói gì thêm, cầm một chiếc Chân Gà lên, cắn xuống thật mạnh, một tiếng rắc rắc, Chân Gà giòn dai sần sật vừa bỏ vào miệng, xương Chân Gà cũng không cứng lắm, cắn mẹ một cái đã tan ra rồi, sợi gân Chân Gà dính liền trên đó, khi cắn vào thì có cảm giác.
Một miếng Chân Gà vào bụng, húp một ngụm rượu mạnh.
Rượu êm dịu và Chân Gà thơm ngon khiến người khác phải ghen tị.
- Cái móng vuốt này... Gọi là Chân Gà Hồng Lại, Chân Gà kết hợp với rượu, quả thực là một sự kết hợp tuyệt vời.
Bộ Phương nói.
Nói xong, tiếp tục gặm Chân Gà, uống rượu.
Hoàng Tuyền Đại Thánh đã sớm không thể chờ đợi được rồi, cầm một cái Chân Gà lên nhai nhai.
Hắn thậm chí còn không cần nhả xương, rắc rắc rắc rắc nhai cả xương rồi nuốt xuống.
Sau đó sau khi tu ừng ực một hớp rượu, la lên một tiếng!
Nhìn rất sảng khoái.
Hai người cầm vò rượu, vây quanh Chân Gà, bắt đầu ăn uống thả cửa.
Xương gà vương vãi khắp sàn, bình rượu rỗng tuếch.
Nếu như Cẩu Gia biết lúc này hai người đang tận hưởng rất vui vẻ như thế này, sợ là một giây sau liền tẩu hỏa nhập ma.
Gọi các ngươi tới để các ngươi bảo vệ, chứ không phải bảo các ngươi đến cắm trại dã ngoại đâu...
Đương nhiên, hiện tại Cẩu Gia không biết.
Mà đám người Bộ Phương, cũng không có loại giác ngộ này.
Rắc rắc rắc rắc, ọt ọt ọt ọt.
Tiếng nhai xương gà, và tiếng uống rượu vang lên trong đại điện yên tĩnh.
Thỉnh thoảng còn có tiếng ợ của Hoàng Tuyền Đại Thánh.
...
Bầu trời Địa Ngục đột nhiên bị xé toạc.
Một luồng kiếm quang màu bạc vụt qua rồi biến mất ngay lập tức.
Rầm!
Uy áp kinh khủng lan tràn ra.
Sau đó lơ lửng trên bầu trời.
Phía trên kiếm quang màu bạc, một lão già áo bào xám đứng chắp tay.
Trên thắt lưng của lão giả có một cái hồ lô đang treo lủng lẳng, hồ lô trông rất cũ nát, như có một chút cảm giác năm tháng.
Thế nhưng cái hồ lô này lại chính là nơi tạo nên sự tự tin của lão giả áo bào xám.
Bá Thể Lão Tổ đều đã bị chết trong tay Bộ Phương, làm sao hắn có thể ngu ngốc tiếp tục đến tìm cái chết?
Nếu như không có cái hồ lô này, trừ phi Minh Khôi lão tổ tự mình động thủ, nếu không hắn sẽ không lại đến đây để tìm chết.
Thế nhưng có cái hồ lô này rồi thì lại khác.
Cái hồ lô này là vật mà người nọ để lại...
Vù vù...
Chạy như bay.
Chẳng mấy chốc.
Kiếm Ma Lão Tổ đã nhìn thấy Hắc Điện bàng bạc kia.
Dường như có một vòng xoáy vô hình đang xoay tròn phía trên Hắc Điện.
- Qủa nhiên, những gì Minh Khôi suy đoán rất chính xác... Con chó kia, thật sự đang đột phá!
Kiếm Ma Lão Tổ nheo mắt lại.
Ngay sau đó, hắn lơ lửng trên bầu trời, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ.
Sau khi đi qua các đại điện, nhìn thẳng vào Bộ Phương và Hoàng Tuyền Đại Thánh đang uống rượu gặm Chân Gà ở trong đại điện kia...
- Hửm?
- Quả nhiên là có người thủ hộ ở đây...
Kiếm Ma nhìn thấy Bộ Phương, nghĩ tới Bá Thể Lão Tổ bị Bộ Phương giết chết... Thân hình không khỏi khẽ run rẩy.
Sau đó, hắn cầm hồ lô lên, lắc lư một cái, dường như có tiếng chất lỏng va chạm đang vang vọng.
Cầm hồ lô kia.
Búng nút chai của hồ lô, ngay lập tức, có một giọt chất lỏng màu ửng đỏ nổi ra từ trong hồ lô...
- Đoạt Thiên Tạo Hóa Tửu... Cuối cùng có thể uống được.
Một vẻ khao khát hiện lên trong đôi mắt của Kiếm Ma Lão Tổ.
Sau đó, cong ngón búng ra, giọt rượu màu ửng đỏ kia chui vào trong miệng của hắn, mùi rượu nồng nàn lan tỏa trong nháy mắt...
Ầm!
Trên vòm trời, khí tức kinh khủng đột nhiên tràn ngập.
Bộ Phương và Hoàng Tuyền Đại Thánh đang uống rượu gặm Chân Gà bất ngờ dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn về phía vòm trời!
Ánh mắt rơi vào trên người Kiếm Ma Lão Tổ giẫm lên kiếm quang kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận