Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2267: Đế Thính… hóa hình (1)

Minh Ngục, địa bàn của tộc Đế Thính.
Những tiếc lạch cạch vang lên liên tục, hình như đó là tiếng xương cốt va chạm vào nhau.
Một giây sau đó, những âm thanh này ngày càng lớn hơn, như là tiếng sấm vậy, làm người ta nhức cả tai.
Các cường giả trong tộc địa tộc Đế Thính đều rất sợ hãi nhưng Đế Thính đang bị bao vây bởi làn khói đen thì lại rất bình tĩnh, nhìn về hướng tiếng động đó phát ra.
Ở đó, Minh Khôi lão tổ đang di chuyển, cơ thể nàng đang dần phục hồi lại.
Khí tức đáng sợ đó lan ra, làm bầu không khí trở nên nặng nề, dường như những cơn chấn động đang xảy ra liên tục.
Một lúc lâu sau, mọi thứ mới bình thường trở lại.
Minh Khôi lão tổ híp mắt nhìn về phía đó.
Bàn ngàn sợi tơ xanh phủ trên mặt đất, Minh Khôi lão tổ ngửa đầu lên, chiếc cổ trắng trẻo, tinh tế như cổ thiên nga vậy.
Một chiếc hắc bào đang chuyển động, bao trọn lấy cơ thể của Minh Khôi lão tổ, bao chùm bởi bóng tối, nàng từ từ bước đến.
- Khôi phục rồi sao?
Đế Thính nói với giọng rất hay, rất ôn hòa.
Minh Khôi đang ở trong hắc bào gật gật đầu.
- Khôi phục rồi thì tốt, ta cứ cảm giác… người đó sắp về rồi.
Đế Thính nhẹ nhàng nói.
Minh Khôi lão tổ trong bộ hắc bào, ánh mắt nàng thay đổi ngay lập tức, rụt cả người lại. Một giây sau đó nàng mới dần thả lỏng.
- Nếu quay lại, chỉ sợ là chúng ta sẽ không được yên ổn rồi.
- Không sao… bây giờ ta là người chủ đạo của Đại Thế Giới Minh Khư. Hắn ta không dám giết ta, nếu giết ta thì đồng nghĩa với việc hủy diệt cả Đại Thế Giới Minh Khư, sẽ phải chịu sự phê bình của các cường giả Thần Triều.
Đế Thính thở dài rồi nói.
Minh Khôi lão tổ gật đầu, rồi lại yên tĩnh đứng ở một bên, không động đậy gì cả.
Đột nhiên, Đế Thính đứng trong làn khói đen ngẩng đầu lên, hắn ta tự dưng híp mắt lại.
“Đùng!”
Đế Thính đứng dậy, khói đen cuồn cuộn, di chuyển quanh hắn ta một cách rất chậm rãi.
Một giây sau đó, khói đen trên người hắn ta dần tản ra.
Không lâu sau, một nam hài trông rất xinh xắn bước đi lơ lửng trong không trung với đôi chân trần.
- Ngươi hóa hình được rồi sao?
Minh Khôi lão tổ nhìn nam hài, nàng có chút kinh ngạc.
- Lúc trước ta không nắm giữ được Pháp Tắc Chi Lực một cách ổn định, bây giờ ta có được một vài thứ từ trong chiến hạm của Alpha, làm Pháp Tắc Chi Lực của ta ổn định hơn, có thể thực hiện việc hóa hình.
Nam hài đó rất đáng yêu, đôi mắt to tròn, lông mi rất dài, làn da trắng muốt, đôi môi đỏ hồng, trông như một con búp bê sứ đáng yêu vậy.
Nam hài mặc một bộ đồ ngủ lông chó áo liền quần, nhìn béo mẫm, rất đáng yêu.
- Thực ra nắm giữ được Pháp Tắc một cách ổn định là có thể hóa hình, nhưng mà thực ra bộ dạng là chó thì sẽ tốt hơn.
Đế Thính nói.
- Nhưng mà dù sao bây giờ ta cũng là người chủ đạo của Đại Thế Giới Minh Khư, với bộ dạng là chó thì không dễ gặp người khác lắm, vậy nên hóa thành hình người thì sẽ tốt hơn.
Đế Thính nói, ngửa cái cằm trắng hồng của hắn ta lên.
Minh Khôi lão tổ cũng không biết phải nói gì, hắn ta vui là được.
Hửm?
Đột nhiên, mắt Đế Thính híp lại, quay đầu nhìn về phía địa ngục.
Dường như hắn ta cảm nhận được một nguồn Pháp Tắc Chi Lực mạnh mẽ ngút trời.
Sức mạnh đó mạnh mẽ vô cùng, khiến hắn phải hít một hơi thật sâu vì sợ hãi.
Cảm giác này... Đế Thính nhìn Minh Khôi lão tổ một cái, hắn ta không hề do dự, bước ra một bước.
Bàn tay nhỏ béo mập rạch một đường trong hư không, hư không bị rạch rách. Minh Khôi lão tổ ngơ ra, đi theo sau Đế Thính, nàng cũng bước vào một lỗ hổng trong hư không.
Không lâu sau, hai người họ đã biến mất.
Địa ngục, Hoàng Tuyền tiểu điếm.
“Bùm” một tiếng, nóc nhà của tiểu điếm bị một luồng khí thổi bay lên trời.
Luồng khí đó lấp lánh, xông thẳng lên trời, sức mạnh ấy như có thể khiến thiên khung cũng phải méo mó vậy.
Có vô số người xôn xao lên, các cường giả lúc trước thể hiện thái độ ở tiểu điếm đều rất bất ngờ, họ lùi về sau liên tục.
“Đùng!”
Dường như có một năng lượng vô hình đang chuyển động giữa đất trời.
Nguồn năng lượng đó trấn áp mọi thứ, dường như nó muốn đè bẹp cả hư không.
Trong thành Hoàng Tuyền.
Mọi người xôn xao lên, đó là một uy lực vô thượng, khiến mọi người đều thấy rất kích động.
A Tử ôm Tiểu Long đứng cách tiểu điếm không xa, hắn ta đang nhìn với vẻ rất bất ngờ.
A Tử là người của Huyền Nữ Đại Thế Giới, hiểu biết rất rộng.
Tuy rằng bị bán đến đế đô của Hạ Ấp Thần Triều làm nô lệ nhưng hắn ta đã thấy được rất nhiều điều thần kỳ ở trong đế đô.
Ví dụ như cảnh trước mắt lúc này, hắn ta thấy rất quen thuộc, đó là đột phá đấy.
Bán Thần đột phá đến Thần Chi...
Chuyện như vậy mà lại xuất hiện trong tiểu điếm.
Là con Hắc Cẩu đó sao?
Hắn ta nhớ rằng trong tiểu điếm, chỉ có con Hắc Cẩu đó mới có thể đột phá được Thần Chi.
Bán Thần bình thường đột phá đến Thần Chi không thể tạo ra Quang Trụ Pháp Tắc mạnh như vậy được.
Quang Trụ này như chạm thẳng đến Tinh Không, muốn tạo ra nó thì phải có được sự công nhận của Pháp Tắc Chi Thần.
Chắc chắn là Pháp Tắc Chi Lực mà con Hắc Cẩu kia nắm giữ chắc chắn là không bình thường.
Lúc trước ở triều đô Thần Triều, hắn ta từng chứng kiến yêu nghiệt đỉnh cấp của thần triều, Bán Thần mạnh nhất đột phá Thần Chi, động tĩnh lúc đó cũng không mạnh hơn bây giờ là bao.
Hắn ta từng nghe ngóng được rằng vị Pháp Tắc Chi Lực mà yêu nghiệt Thần Triều đó lĩnh ngộ là Pháp Tắc Hủy Diệt, loại Pháp Tắc Chí Cường trong vũ trụ.
Bất cứ một ai lĩnh ngộ được sự tồn tại của Pháp Tắc Chí Cường, thì họ cũng được coi là người vô cùng mạnh trong Thần Triều.
Đương nhiên, với con Hắc Cẩu này, thực ra đây cũng không phải chuyện tốt.
Hỗn Độn Vũ Trụ to lớn như vậy, trong đó có bao nhiêu sinh linh, trong số đó, những sinh linh có thiên phú chắc chắn cũng không ít, những người lĩnh ngộ được Pháp Tắc Chí Cường chắc chắn cũng rất nhiều.
Pháp Tắc Chí Cường là thứ mạnh nhất trong ba ngàn Pháp Tắc, đương nhiên, nó cũng là thứ có địa vị cao nhất.
Chính vì nó có địa vị cao nhất vậy nên muốn tu hành loại Pháp Tắc này thì cần rất nhiều tài nguyên.
Nếu như Hắc Cẩu được sinh ra trong Thần Triều, vậy thì đó là chuyện tốt.
Đáng tiếc... nó sinh ra ở một Tam Lưu Đại Thế Giới xa xôi hẻo lánh.
Một Tam Lưu Đại Thế Giới, còn chẳng có đủ tài nguyên để gúp một vị Bán Thần trở thành Thần Chi. Nếu có thể giúp một con chó nắm giữ Pháp Tắc Chí Cường bước vào Thần Chi cảnh giới.
A Tử thở dài một hơi.
Gặp nhiều rồi thì cái gì cũng thấy dễ chấp nhận hơn thôi.
Đột phá mà có động tĩnh lớn như vậy, sẽ thất bại thôi.
“Đùng đùng!”
Quang Trụ chiếu thẳng lên trời, phá vỡ sự trói buộc của Thiên Khung, đi vào thẳng Tinh Không.
Đột nhiên, A Tử ngơ ra.
Hư không phía trước hắn ta bị xé rách.
Sau đó, có hai người đi ra từ trong đó, chậm rãi bước tới.
Người đi đầu là một nam hài mặc bộ đồ ngủ lông chó áo liền quần? Nam hài này rất đáng yêu, chỉ nhìn một cái thôi mà A Tử đã bị thu hút rồi.
Đế Thính nhìn A Tử đang ôm Tiểu Long một cách rất bình tĩnh, ánh mắt hắn ta chẳng có cảm xúc gì cả.
Sau đó, hắn ta chắp hai tay ra sau lưng, đứng nguyên tại chỗ nhìn Quang Trụ chiếu thẳng lên trời đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận