Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 319: Một nồi muốn lên trời

Một nồi muốn lên trời
Nồi Càn Khôn Tạo Hóa, chính là dùng xác Huyền Vũ thượng cổ chế ra, vô cùng cứng rắn, nặng nghìn cân, có lẽ bởi vì Bộ Phương là chủ nhân, hắn căn bản không cảm nhận thấy sức nặng của nồi Huyền Vũ, nhưng cái này cũng không gây trở ngại. . . Bộ Phương dùng nồi Huyền Vũ đập người.
Bộ Phương lần đầu tiên thấy Tiểu Bạch bị người ta dây dưa, trước kia Tiểu Bạch đối phó địch nhân bao giờ cũng là thế như chẻ tre đè nén đối phương mãnh liệt, nhưng hôm nay, trong tay hai gã Huyết Vệ này, Tiểu Bạch lại bị quấn lấy.
Trong lúc quay cuồng, Giao Long huyết sắc gầm thét không dứt làm cho người ta cảm thấy da đầu có chút tê dại.
Mỗi một lần Tiểu Bạch chặt đứt Huyết Giao này, chỉ chốc lát sau liền tiếp tục có huyết khí ngưng tụ, hóa thành Huyết Giao hoàn toàn mới.
Cho nên Bộ Phương cảm thấy hắn phải làm gì đó để trợ giúp Tiểu Bạch.
Bộ Phương hiện giờ còn chưa đạt được Vạn Thú Viêm theo lời Hệ Thống, nồi Huyền Vũ trong tay hắn. . . thật sự cũng chỉ là cái nồi mà thôi, dưới ý tưởng đột phát của Bộ Phương, cảm thấy dùng cái nồi này để đập người thật sự rất tiện.
Sức nặng nghìn cân, một khi cái nồi này đập xuống, tuyệt đối có thể đập bể người ta.
Bộ Phương cầm cạnh nồi Huyền Vũ, cảm giác lạnh như băng trong nháy mắt theo bàn tay, tràn vào trong thân thể hắn.
Nhưng trong lòng Bộ Phương lại như có lửa nóng.
Thân thể của hắn lui ra sau một bước, cầm nồi Huyền Vũ đưa ra phía sau, sau đó mạnh mẽ dùng sức, nồi Huyền Vũ lập tức rời khỏi tay.
- Đi!
Lạnh nhạt hô một câu, sau đó nồi Huyền Vũ gào thét lao đi.
Nồi Huyền Vũ này thật ra có một hiệu quả đặc biệt, đó chính là có thể trở nên lớn nhỏ, nhưng điều này cần tiêu hao chân khí trong cơ thể Bộ Phương.
Còn lần này, Bộ Phương cũng không rót chân khí vào bên trong giống như cầm Long Cốt Thái Đao, nếu không nồi Huyền Vũ có thể sẽ phát sinh biến hóa.
Nồi Huyền Vũ đen nhánh bồng bềnh lung lay, giống như một con thuyền nhỏ trong sa mạc, hướng về phía biển rộng đang dấy lên sóng gió động trời.
Thanh thế không nhỏ, hai vị Huyết Vệ dĩ nhiên đều chú ý tới.
Trong đó một Huyết Vệ có chút khinh thường.
Bởi vì đầu tiên khi hắn nhìn Bộ Phương chính là nhìn thấu tu vi của Bộ Phương, tiểu tử này chỉ là một lục phẩm Chiến Hoàng mà thôi, trong mắt loại cường giả như hắn, lục phẩm Chiến Hoàng không khác gì con kiến hôi, hắn chỉ cần một cái tát cũng có thể chụp chết một mảng lớn.
Cho nên đối với công kích của một vị lục phẩm Chiến Hoàng thi triển, hắn dĩ nhiên không có nhiều để ý.
Tựa như một con kiến hôi giương nanh múa vuốt về phía ngươi, nói muốn cắn ngươi, ngươi sẽ có phản ứng gì? Nhiều lắm là cười ha hả, sau đó một tát chụp chết.
Cái nồi bay tới cũng như vậy. . .hoàn toàn bị bọn họ xem thường.
Giờ phút này mục tiêu chủ yếu của bọn họ vẫn là cục sắt vô cùng cường hãn kia, cục sắt này thật sự cường hãn, hai người bọn họ liên thủ có thể đối đầu với Chí Tôn, nhưng trong tay cục sắt này vẫn không đòi được cái gì tốt.
Bang bang!
Hai tiếng nổ vang, hai Huyết Giao trên người Huyết Vệ một lần nữa bị Đại Khảm Đao của Tiểu Bạch chặt đứt, huyết khí tứ tán.
Huyết Vệ lui về sau mấy bước, trong mắt hai người toát ra vẻ tàn nhẫn, Huyết Giao lần nữa ngưng tụ, lại quấn quanh với nhau, đánh về phía Tiểu Bạch.
Một cái nồi đen, lảo đảo phiêu đãng mà đến, tốc độ không nhanh.
Với tu vi của Huyết Vệ mà nói, ngoài tốc độ vượt qua tốc độ của âm thanh, nếu không trong mắt bọn hắn cũng chậm như sên bò.
Một cái nồi giống như sên bò đập tới, là muốn xoa bóp cho bọn hắn sao?
Trong lòng Huyết Vệ khinh thường chê cười.
Trong tiểu điếm, Bộ Phương lắc lắc cánh tay, mặc dù hắn là chủ nhân của nồi Huyền Vũ, không cảm ứng thấy sức mạnh ngàn cân của nồi Huyền Vũ, nhưng dù sao cũng là một cái nồi lớn, sức nặng cũng không nhẹ, Bộ Phương tung như vậy, cảm thấy cánh tay cũng có chút tê rần.
Sau khi lắc lắc cánh tay, hai mắt Bộ Phương sáng lên nhìn nồi Huyền Vũ.
- Cút đi!
Nồi Huyền Vũ nhẹ nhàng vài giây rốt cục cũng bay tới bên cạnh một gã Huyết Vệ, Huyết Vệ kia liếc nhìn cái nồi một cái, nhất thời hừ lạnh, không chút phật lòng văng một đạo huyết sắc kình khí, muốn đánh nát cái nồi này.
Chỉ là một cái nồi mà thôi, lẽ nào còn muốn lên trời sao?
Theo Huyết Vệ thấy, một đạo kình khí của hắn cho dù là thất phẩm Chiến Thánh cũng không chịu nổi, đừng nói là một cái nồi do lục phẩm Chiến Hoàng đập ra.
Kình khí huyết sắc hung hăng đụng vào nồi Huyền Vũ trong hư không.
Không nổ tung như trong tưởng tượng, nồi Huyền Vũ cũng không bị đánh bay như trong tưởng tượng.
Kình khí huyết sắc đập vào nồi Huyền Vũ, giống như lấy trứng chọi đá, “Keng” một tiếng, tản mát ra.
Nồi Huyền Vũ thậm chí cũng chưa từng dao động, tiếp tục bay tới.
Khi kình phong của nồi Huyền Vũ gào thét mà đến, Huyết Vệ kia rốt cục cũng chợt hiểu kinh hãi.
- Cái nồi này. . . tại sao vẫn không bị gì?
Sắc mặt Huyết Vệ cứng đờ, cả kinh nói.
- Ngươi không đánh nát được cái nồi này sao?
Một gã Huyết Vệ khác nghi ngờ hỏi.
Đang chiến đấu với con rối cửu phẩm, một cái nồi bay tới, không vội vàng đập bay, chẳng lẽ còn muốn hắn đi vào quấy rối?
Tên Huyết Vệ nhất thời sắc mặt ngưng tụ, sau đó thở ra một hơi, trên cánh tay chân khí huyết sắc quấn quanh, đập về phía nồi Huyền Vũ.
Hắn hoàn toàn không thèm để ý đến nồi Huyền Vũ, vừa đập, ánh mắt vừa nhìn chăm chú vào con rối cục sắt mới vừa rơi xuống đất lại một lần nữa kèm theo tiếng nổ vang ngập trời đánh đến.
Nồi Huyền Vũ lảo đảo.
Rốt cục trong con mắt lóe sáng của Bộ Phương một lần nữa tiếp xúc với bàn tay Huyết Vệ.
Bàn tay quấn quanh chân khí của Huyết Vệ rốt cục vỗ vào trên nồi.
Sắc mặt của hắn. . . cuối cùng cũng thay đổi!
Bởi vì hắn phát hiện, một chưởng này của hắn. . . lại không thể rung chuyển cái nồi này chút nào, hắn phảng phất cảm giác một chưởng này của mình như vỗ vào một quả núi hùng vĩ.
Có nhầm hay không? Ngươi chỉ là một cái nồi nấu!
Thế đi của cái nồi không giảm, cánh tay Huyết Vệ nhất thời bị áp cong, trong cơn ác mộng, hắn phát hiện cái nồi này đang lao về phía hắn.
Cạnh nồi lạnh như băng mà nặng nề, chợt đè ép lên cánh tay hắn, trong ánh mắt khó tin của hắn đập vào đầu hắn.
Khốn khiếp. . .
Băng. . .
Một thanh âm thanh thúy vang lên, dễ nghe mà du dương.
Cả người gã Huyết Vệ còn lại cũng run lên, kinh ngạc quay đầu nhìn lại, sau đó nhìn thấy cảnh tượng khiến cho hắn phải trợn mắt há hốc mồm.
Cái nồi nện vào Huyết Vệ, cả người hắn bay ra rất xa trên không trung, phảng phất cũng choáng váng, ánh mắt trở nên trống rỗng, khẽ nhếch miệng, khuôn mặt như phát mộng. . .
Huyết Vệ bị nồi Huyền Vũ đập trúng, cảm giác toàn bộ thế giới đều xám xịt, thế giới trước mắt hắn cũng điên đảo, không ngừng biến ảo.
Trên trán không ngừng truyền đến cảm giác đau nhức, khiến cho hàm răng của hắn cũng có chút tê dại.
Cái nồi này. . . thật sự muốn lên trời!
Một thanh âm “bang” vang lên, nồi Huyền Vũ hóa thành khói đen tiêu tán, trở lại trước người Bộ Phương.
Nồi Huyền Vũ yên lặng lơ lửng trước người Bộ Phương, Bộ Phương vui mừng sờ dọc theo cạnh nồi.
Không hổ là nồi Huyền Vũ nặng ngàn cân, mặc dù không đè chết Huyết Vệ kia. . . Nhưng đập mộng cũng không tệ .
Trong lòng Bộ Phương có chút tiếc nuối, nhưng hắn rất nhanh trở lại, dù sao tu vi của hắn cũng là lục phẩm Chiến Hoàng, với tu vi lục phẩm đập mộng một Bán Bộ Chí Tôn, rất khoa trương đúng không?
Thừa dịp một vị Huyết Vệ bị nện còn choáng váng, quang mang tử sắc trong mắt Tiểu Bạch nhất thời đại thịnh, một tiếng nổ vang, gạch đá dưới chân Tiểu Bạch nhất thời nứt vỡ, lực đạo khổng lồ bộc phát, thân thể của nó phảng phất như hóa thành một đạo thiểm điện, trong nháy mắt xông về gã Huyết Vệ đang phát mộng.
Tên Huyết Vệ còn lại sắc mặt nhất thời đại biến.
- Tỉnh lại!
Hắn vội vàng quát lên, muốn đánh thức tên Huyết Vệ đang choáng váng kia, tên Huyết Vệ này nghe tiếng hét, rốt cục cũng thức tỉnh, hình ảnh trước mắt cũng từ từ rõ nét.
Hắn có chút thẹn quá thành giận, trong lòng vô cùng khó chịu.
Hắn. . . đường đường là cường giả đỉnh cao Bán Bộ Chí Tôn lại bị một con kiến hôi lục phẩm Chiến Hoàng đập cho choáng váng.
Còn thể diện gì tồn tại?
Ông. . .
Quang mang màu tím quét qua thân thể của hắn, tên Huyết Vệ thẹn quá thành giận nhất thời cả người lạnh lẻo, trợn trừng mắt.
Hắn nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Tiểu Bạch, Đại Khảm Đao dưới ánh mặt trời chiếu sáng càng thêm lạnh lẽo.
- Đáng chết! !
Hắn như rơi xuống hầm băng, gào thét, Đại Khảm Đao bổ xuống người hắn.
Một đao kia của Tiểu Bạch nhanh như tia chớp, không khí tựa hồ cũng bị một đao này xé nứt.
Thanh âm rầm rầm khiến cho cả người Huyết Vệ cũng lạnh lẽo.
Hai Huyết Vệ bọn họ có thể đối kháng với con rối cửu phẩm Tiểu Bạch đã không tệ. . .
Nhưng đó là dựa vào điều kiện tiến hành tiêu hao chân khí từ xa.
Nhục thể của bọn hắn căn bản không có cách nào so sánh được với con rối biến thái này.
Nếu bị áp sát. . .
Phụt!
Đại Khảm Đao chém xuống, huyết quang vẩy ra.
Tên Huyết Vệ còn lại tức thời đưa tay ra kéo, mới khiến tên Huyết Vệ bị choáng váng không bị một đao của Tiểu Bạch chém làm hai nửa.
Nhưng một cánh tay trực tiếp bị chém bay, máu bắn toé, bi thảm kêu lên.
Huyết Vệ bị chém đứt một cánh tay, ánh mắt cũng muốn phun huyết, dùng cánh tay còn lại, hút trở lại máu phun tung toé, còn cả cánh tay bị chém bay.
Tiểu Bạch kết thúc lăng không, rơi xuống mặt đất, trong nháy mắt hắn rơi xuống, lại một lần nữa bộc phát, tiếp tục phóng về phía hai vị Huyết Vệ này.
Mắt tím lóe lên, đao mang như ;ong.
- Đi! Đi mau! Chúng ta không phải là đối thủ của con rối này đâu!
Huyết Vệ bị chém đứt một cánh tay nói, sau đó bọn họ không do dự, xoay người chạy về nơi xa.
Bọn họ có thể Lăng Không mà đi, Tiểu Bạch trong lúc nhất thời cũng là đuổi không kịp.
Oanh, Tiểu Bạch lần nữa rơi xuống đất, giương lên đầy trời bụi mù.
Trong tiểu điếm, Bộ Phương đan tay nắm lấy kia Huyền Vũ hắc oa, đang chuẩn bị lần nữa ném ra, không nghĩ tới kia hai kinh sợ ép lại chạy.
Biết vậy nên không thú vị Bộ Phương tâm niệm vừa động, kia Nồi Huyền Vũ chính là hóa thành khói đen tiêu tán, trở lại Bộ Phương đích cổ tay ô biểu tượng trong.
Táp sao một chút miệng, Bộ Phương sờ sờ càm.
Không có gì là một buồn bực oa không giải quyết được , nếu như một oa không được, vậy thì hai oa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận