Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1881: Tiểu Hồ, bắn! (1)

Nhìn chấp pháp sử cầm thanh trường kiếm tối đen kia mà bắn về phía mình, Bộ Phương gập tay lại rồi bắn ra một viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn đã được cắn một ngụm.
Tiếng xoẹt xoẹt vang vọng, tựa như một viên lưu tinh xẹt qua phía chân trời.
Vị chấp pháp sử kia trợn mắt há hốc mồm, chính là thứ đồ chơi Ngưu Hoàn này thiếu chút nữa đã nổ tung đầu hắn ta.
Tên ngoại tộc kia lại dám dùng loại ám khí này đấu với hắn!
Quả thực là muốn chết mà!
Hắn ta chém một kiếm ra, hàng nghìn hàng vạn bóng kiếm tràn ngập, kiếm khí khủng bố mang theo một cỗ dao động chấn động cả linh hồn người ta xâm nhập đến, chạy thẳng về phía Bộ Phương.
Trường kiếm tối đen kia vô cùng bất phàm, mang đến cho người ta một loại hàm ý độc đáo, dường như có thể cảm nhận được tiếng gầm thét chấn kinh của hàng vạn linh hồn.
Bạo Liệt Ngưu Hoàn phụt ra, va chạm với thanh trường kiếm kia của chấp pháp sử.
Nổ tung không chút trì hoãn.
Sự bùng nổ khủng bố khiến cho đầu của tên chấp pháp sử kia bị nổ thành đầu heo, cơ thể hắn ta bay ngược ra sau.
Dao động của vụ nổ khiến cho cơ thể của tên chấp pháp sử kia không khỏi run lên, tựa như muốn phun máu tươi ra vậy.
Bàn tay cầm kiếm của hắn ta cũng đang không ngừng run rẩy, trên đó có máu tươi đầm đìa đang chảy xuôi xuống, chỗ ngực hắn ta bị nổ ra thành một cái lỗ thật lớn, trong đó có huyết hoa bắn tung toé không ngừng.
- Tên ngoại tộc chết tiệt… lại dám phản kháng ở thành Thâm Uyên, còn dám công kích cả chấp pháp sử… ngươi chết chắc rồi! Ngươi sẽ nhận hết tra tấn mà chết!
Tên chấp pháp sử mang cái đầu heo kia ngẩng đầu lên, tuy rằng ngực đang chảy máu tươi, gan bàn tay nổ tung tóe, máu tươi chảy ròng, nhưng trong đôi mắt của hắn ta cũng tràn ngập cảm xúc tàn bạo.
- Hử?
Bộ Phương khoanh tay, từng viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn màu vàng lóng lánh trôi nổi xung quanh cơ thể hắn.
Vẻ mặt hắn lạnh lùng mà nhìn tên chấp pháp sử kia.
Chẳng lẽ hắn còn phải ngoan ngoãn đứng tại chỗ cho hắn ta vung một kiếm chém chết hả?
Nhìn Bộ Phương hắn giống đứa ngốc lắm sao?
Tiểu thương ở xung quanh đã sợ tới ngây người.
Không chỉ có tiểu thương, không ít người đi đường cũng dừng chân mà dõi theo, bọn họ nhìn Bộ Phương giống như đang nhìn một người chết vậy.
Ở thành Thâm Uyên, thành chủ là lớn nhất.
Tên chấp pháp sử dưới tay hắn quản lý trật tự của thành Thâm Uyên.
Không có ai dám chọc vào, cho dù có là cường giả của Minh Ngục cũng không dám trêu chọc chấp pháp sử ở thành Thâm Uyên.
Mỗi một người đắc tội chấp pháp sử, bây giờ xương cốt cũng đã thối rữa hết rồi!
Tên thanh niên vừa nhìn là biết người ngoại tộc này lại dám đánh trả, thậm chí còn dám đánh chấp pháp sử bị thương…
Tiếp theo có trò hay để coi rồi!
Vốn khuôn mặt của đám tiểu thương đầy hoảng sợ bây giờ cũng hiện ra vẻ hưng phấn.
Đám ngoại tộc này, rất nhanh sẽ bị chấp pháp sử ngược đãi tới chết thảm thôi!
Chấp pháp sử đầu heo quỳ một gối xuống đất, trên mặt hắn ta để lộ ra nụ cười lạnh.
Từng tiếng xé gió vang vọng khắp trời.
Mấy vị chấp pháp sử cùng đồng hành với chấp pháp sử đầu heo kia cũng đồng thời phóng tới, mỗi một vị đều rút ra trường kiếm tối đen tựa như có thể khiến cho hồn phách người ta khiếp sợ.
Kiếm phong chém thẳng về phía Bộ Phương!
Tiểu U đứng phía sau Bộ Phương, ánh mắt nàng đen kịt.
Nhìn thấy nhiều người động thủ như vậy, con ngươi nàng cũng cứng lại.
Vèo…
Minh khí đen kịt trên người lập tức tràn ngập ra, ngay sau đó, nơi khóe mắt đột nhiên nổi gân xanh lên rồi khuếch tán ra bên mép tai.
Hơi thở trên người Tiểu U cũng tỏa ra, dường như cũng không yếu hơn Chân Thần Cảnh cửu tinh chút nào.
Bộ Phương có hơi kinh ngạc mà nhìn Tiểu U, dường như đang nghi ngờ tốc độ gia tăng tu vi của nàng vậy.
Chỉ có điều, Bộ Phương vẫn vươn tay ra mà vỗ vỗ đầu Tiểu U.
- Không cần ngươi ra tay… ngoan ngoãn ở đây đi.
Bộ Phương không dám để Tiểu U ra tay, trớ chú trong cơ thể Tiểu U giống như một thanh lợi kiếm treo trên đỉnh đầu, một khi ra tay, không dám chắc được sẽ khiến cho trớ chú nổ tung.
Khi đó…
Bộ Phương sẽ xong đời rồi.
Tiểu U bị Bộ Phương vỗ một cái, nàng lập tức chớp chớp mắt, gân xanh bên khóe mắt cũng dần dần tán đi, nàng nhìn Bộ Phương, yên lặng đứng ở một bên làm một nữ tử xinh đẹp.
Mà Bộ Phương thì lại quay đầu nhìn về phía mấy vị chấp pháp sử đang phóng về phía hắn.
Sắc mặt của mấy vị chấp pháp sử lạnh lùng, tu vi cũng hết sức mạnh mẽ, mỗi một vị đều đạt tới Chân Thần Cảnh cửu tinh.
Giống như tu vi thấp nhất để trở thành chấp pháp sử là Chân Thần Cảnh cửu tinh vậy.
Lúc trước Bộ Phương còn cảm ứng được sức mạnh của bán thánh, chẳng qua thì vị bán thánh kia cũng không hề tới nơi này.
Với tu vi hiện giờ của Bộ Phương, Niệu Tính chiến đấu hàng ngày, vài vị Chân Thần Cảnh cửu tinh thật sự không hề được hắn đặt vào trong mắt.
Hắn vươn tay ra, vỗ vỗ trên lưng Tiểu Hồ.
Vốn Tiểu Hồ đang lười biếng ghé vào trên vai Bộ Phương, nàng lập tức đứng thẳng dậy một cách ngạo nghễ, đuôi hồ ly dường như muốn nổ tung lên.
Trong chốc lát là đã chui vào trong lòng Bộ Phương.
- Chọc giận chấp pháp sứ giả… giết không tha!
Một tiếng quát lớn dội đến.
Ngay sau đó, mấy đạo kiếm quang khủng bố tập kích đến từ bốn phương tám hướng.
Chặn lại hết tất cả đường lui của Bộ Phương, đây là muốn giết chết hắn mà.
Chấp pháp sử đầu heo kia quỳ ở phía xa xa vô cùng hưng phấn, tuy rằng khóe miệng hắn ta có máu chảy ra, nhưng cũng khó nén được sự phấn khích trong lòng hắn ta.
- Chết đi!!
Rầm!!
Sắc mặt Bộ Phương không cảm xúc mà nhìn từng đạo kiếm khí bắn ầm ầm đến kia.
Ngay sau đó, hắn xoa đầu Tiểu Hồ.
Ánh mắt hắn phát ra quang hoa.
Hắn mở miệng mà nấc lên một cái.
Sau đó.
Quang hoa lóng lánh nhanh chóng ngưng tụ trong miệng Tiểu Hồ…
- Tiểu Hồ, bắn ngang ra…
Bộ Phương nói.
Tiểu Hồ gật gật đầu, ngay sau đó…
Rắc rắc rắc rắc rắc rắc rắc…
Một trận tiếng nứt toác vang lên.
Từng viên đạn pháo màu vàng phụt ra với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai.
Phụt về phía mấy đạo kiếm khí kia.
Rầm rầm rầm!
Mấy vị Chân Thần Cảnh cửu tinh kia sững sờ.
Đây là công kích gì vậy?
Nhưng mà, bọn họ vẫn còn chưa phục hồi tinh thần thì lại phát hiện, đạn pháo màu vàng lóng lánh kia đập lên trên kiếm khí khiến cho nó nổ tung hoàn toàn.
Thế đi của đạn pháo không hề giảm mà lại đánh về phía bọn họ.
Trường kiếm quét ngang trước ngực, cố gắng ngăn cản.
Đạn pháo nện lên trên trường kiếm, tựa như có sức mạnh ngàn cân bùng nổ trong nháy mắt.
Trường kiếm phát ra tiếng vang nặng nề.
Một vị chấp pháp sử phun máu ra, trường kiếm tối đen trong tay kia cũng gấp khúc lại.
Nhưng viên đạn pháo thứ hai lại bắn đến một lần nữa.
Đạn pháo chi chít dọa cho chấp pháp sử cũng toát cả mồ hôi lạnh đầy người.
Rầm!!
Một tiếng nổ vang lên.
Nổ mạnh dội lại.
Đám chấp pháp sử đang bay nhanh đến cũng bị ngọn lửa cắn nuốt.
Một trận đám Ma Cô Vân nhỏ phóng lên cao…
Loảng xoảng…
Một tiếng giòn vang, cuốn sạch vào bên trong ngọn lửa.
Một thanh trường kiếm màu đen bị gãy làm hai khúc vẫn còn bốc khói xanh.
Chính là vũ khí của chấp pháp sử kia.
Vũ khí này… lại bị đánh đến gãy rời.
Chấp pháp sử đầu heo ngẩn ra, ánh mắt hắn ta vô thần, ngơ ngác mà nhìn một đám chấp pháp sử bị ánh lửa cắn nuốt kia.
Đột nhiên, cả người hắn ta có hàn ý bốc lên.
Tên ngoại tộc này… là muốn lật trời sao?
Phần phật…
Bạn cần đăng nhập để bình luận