Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1779: Món ăn tế lễ xuất hiện! Sát khí tràn ngập! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại Long Hà Phi Thiên.
Ngay khi nghe tên món ăn này, mọi người có mặt ở đây đều không khỏi giật mình, dĩ nhiên là bọn họ đã quá quen với món ăn này, bởi vì trong những bữa vương tiệc của các năm trước, món ăn này cũng đã lưu lại cho bọn họ ấn tượng rất sâu sắc.
Dù sao món ăn này là một món ăn được chế biến từ một con Thú Hoàng ngũ tinh.
Tuy rằng không có quá nhiều kỹ năng nhưng đối với tất cả mọi người có mặt ở đây mà nói, nó cũng làm cho các nàng có cảm giác rung động về thị giác.
Có vẻ như đầu bếp chính đã không sửa đổi nó quá nhiều, ít nhất, cũng không sửa lại tên.
Tuy nhiên, hơi nóng và mùi thơm tỏa ra khắp nơi khiến mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy hơi bất ngờ.
Món ăn này kiểm tra kỹ thuật khống chế lửa của đầu bếp, bởi vì độ lửa liên quan trực tiếp đến chất lượng thịt và hương vị của món ăn này.
Vừa mở nắp ra, hơi nóng đã tỏa ra khắp bên ngoài, món ăn ở trong đó cũng lọt vào tầm mắt của mọi người.
Một con tôm hùm đỏ thẫm khổng lồ hiện lên trên chiếc đĩa sứ thanh hoa.
Những chiếc râu dài khổng lồ của con tôm hùm bay vút lên trời , móng vuốt của nó lần lượt chĩa ra hai bên, đầu hướng lên trời.
Lớp vỏ trên lưng đã bị lột ra, phần thịt tôm hùm trắng nõn trong suốt như pha lê ở bên trong được lật ra và cắt thành từng miếng.
Thịt tôm trong như pha lê như được bọc trong một lớp vật liệu phát sáng
Cảnh Diên biết rằng đây là thìa dầu nóng cuối cùng được đổ lên.
Món ăn này rất đơn giản, quả thực cũng không có chỗ nào cần sửa lại, cho dù là Bộ đầu bếp cũng không thay đổi gì cả.
Có điều là, mặc dù món ăn này nhìn có vẻ rất đơn giản, nhưng trên thực tế lại thực sự khá khó.
Bởi vì sự khống chế độ lửa đã làm khó ít nhất một số lượng lớn các đầu bếp.
Một khi nhiệt độ không được kiểm soát tốt, sẽ làm cho thịt tôm hùm trở nên quá dai hoặc quá chín.
Mà ở trong mắt Cảnh Diên, kỹ thuật khống chế lửa của món tôm hùm này đã đạt đến trình độ hoàn hảo không một tì vết...
Có thể nhìn thấy được điều đó từ phần thịt tôm hùm trong suốt như ngọc kia.
Mọi người ngược lại không quá ngạc nhiên với món ăn quen thuộc này, đương nhiên... cũng không quá thất vọng.
Mặc dù món ăn này không có gì làm bọn họ bất ngờ, nhưng mùi thơm và màu sắc lại khiến cho các nàng đều cảm thấy thèm ăn, muốn nếm thử một chút.
Mọi người lần lượt hạ đũa, gắp thịt tôm hùm trong suốt lên.
Thịt tôm hùm bên dưới mềm và giòn sần sật, khi cắn vào, toát ra một mùi thơm nồng nàn.
Con tôm hùm này rất lớn, Bộ Phương cắt tôm hùm thành nhiều miếng, mỗi miếng to khoảng chừng một nắm tay.
Cắn phập một miếng, nước thịt tứa ra khiến người ăn cảm thấy vô cùng sảng khoái.
- Ngon quá!
Ánh mắt của mọi người sáng rực lên, gật đầu lia lịa.
Dù là cùng một món nhưng các món ăn do đầu bếp chính của bữa vương tiệc năm nay chế biến đều rất xuất sắc và vô cùng thơm ngon.
Minh Vương Nhĩ Cáp ở đằng xa đã ăn xong cánh của Phi Loan, khóe miệng đang ngậm một thanh Que Cay, trên mặt lộ ra vẻ thoải mái.
Hắn lại không trông chờ nhiều vào món Tôm Hùm Phi Thiên.
Nói đến việc ăn tôm hùm, hắn chỉ ăn Tôm Huyết Long Ma Lạt của người thiếu niên Bộ Phương.
Đó mới là món ăn ngon nhất, đó mới là tôm chiến giữa các con tôm hùm! Tuyệt đối là món ngon đỉnh cấp nhất!
Tiểu U đứng bên cạnh không ngừng gật đầu, nàng có kỷ niệm sâu sắc về món Tôm Huyết Long Xào Cay, dù sao nàng cũng là một người yêu thích Tôm Huyết Long trung thành của Bộ Phương!
Nếu cho nàng một khay Tôm Huyết Long, nàng có thể ăn mãi cũng được!
Nữ vương bệ hạ đã ăn xong thịt tôm hùm, sau đó lười biếng ngồi dựa trên ghế, nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi.
Bữa vương tiệc lần này, cho đến tận bây giờ, nàng đều cảm thấy rất hài lòng, nàng ăn đều nỗi sắp không thể chống đỡ nổi mà dựa vào ghế, nghỉ ngơi một lúc.
Những người xung quanh cũng giống như vậy.
Những món ăn nhiều vô kể khiến bọn họ không kịp nhìn, miệng tưởng như chưa bao giờ ngừng.
Phải biết rằng những lần vương tiệc của các năm trước, rất nhiều món ăn được bày ra, căn bản là không người nào muốn động đũa, thế nhưng, các món ăn của năm nay... hầu như đều bị cướp đoạt tranh nhau để ăn.
Thậm chí ngay cả nước sốt cũng không buông tha.
Kế tiếp, bọn họ có thể nghỉ ngơi thoải mái một lúc.
Bởi vì những món sắp dọn ra tiếp theo đây là ba món cúng tế.
Các món ăn cúng tế không phải để cho bọn họ ăn, mà là dùng để làm lễ vật hiến tế dâng lên cho cường giả sống trong núi Thần Tuyệt thưởng thức.
Vì vậy, món ăn cúng tế là những món quan trọng nhất, vào khoảnh khắc các món ăn cúng tế được mở ra, tất cả mọi người đều không được động đũa, hơn nữa còn phải chú ý rất nhiều lễ tiết.
Đợi sau khi các thực khách khác ở bên cạnh đều buông đũa xuống, dừng lại không ăn nữa.
Ánh mắt của Cảnh Diên đột nhiên ngưng tụ, hô hấp của nàng đều không khỏi ngừng lại.
Nàng biết rằng cảnh tượng căng thẳng tiếp theo sắp xảy ra.
Món ăn dùng để cúng tế... sẽ lập tức được đặt lên bàn rồi.
Thực ra, cũng có mấy người cung nữ đang đứng đợi trong bóng tối ở bên cạnh cổng ngoài phía đằng xa, bọn họ cũng cũng đang bưng những món ăn cúng tế, có điều những món này đều là do Cảnh Diên nấu.
Bộ đầu bếp đã thay đổi thực đơn các món hiến tế, cho nên nàng cũng không chắc liều điều này có làm cho Đại Tế Ti tức giận hay không.
Nếu thật sự khiến ngài ấy giận dữ, nàng sẽ lập tức sai người bưng các món ăn do mình nấu đưa lên.
Ít nhất, bằng cách này Đại Tế Ti hẳn là sẽ không đến mức trút giận lên đầu Bộ đầu bếp, khiến cho Bộ đầu bếp bị Đại Tế Ti giết chết tại chỗ trong cơn tức giận.
Dù sao năm trước, cũng đã từng có trường hợp đầu bếp chính bị Đại Tế Ti giết chết rồi.
Đại Tế Ti đứng lên, áo trường bào lộng lẫy trên người nàng khẽ lay động, đồ trang sức trên đầu tỏa sáng lấp lánh.
Tiếng đàn cầm quanh quẩn khắp trong cung điện, tiếng ca hát vang lên không ngừng.
Vào lúc này, ánh mắt của Đại Tế Ti trở nên cực kỳ nghiêm túc, trên mặt cũng toát ra vẻ nghiêm nghị.
Tại thời điểm này, ngay cả Nữ vương bệ hạ bình thường rất lười biếng cũng ưỡn thẳng lưng lên, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước.
Đĩa đựng Đại Long Hà Phi Thiên trên bàn ăn cũng được dọn đi.
Dưới sự chỉ đạo của Cảnh Diên, ba nàng cung nữ mặc trang phục cúng tế lần lượt bước lên phía trước.
Các nàng đặt các món ăn lên trên bàn ăn một cách vô cùng cẩn thận, sau đó cúi người lui về phía sau.
Hai tay đặt chồng lên, bày trên chỗ thắt lưng, sắc mặt vô cùng trịnh trọng.
Đại Tế Ti bước ra khỏi vị trí cầm cây quyền trượng bằng vàng mà cung nữ đưa tới, kéo theo trường bào chậm rãi đi tới.
Vòng qua chiếc bàn ăn một vòng, nói lẩm bẩm trong miệng.
Trong khoảnh khắc này, toàn bộ cung điện đều lặng ngắt như tờ, không có bất kỳ người nào dám phát ra tiếng động.
Bởi vì các nàng đều biết, Đại Tế Ti đang kết nối với vị cường giả bên trong núi Thần Tuyệt kia.
Ánh mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp ở đằng xa cũng đột ngột cau lại, nhìn chằm chằm vào Đại Tế Ti đang cầm quyền trượng mà đi kia.
Một một vùng trong ba vùng cấm địa lớn của Địa Ngục đều có uy danh hiển hách.
Cấm địa Sinh Mệnh Cấm Khu.
Sở dĩ mỗi một cấm địa có thể được gọi là vùng cấm, đó là bởi vì bên trong mỗi một cấm địa đều có tồn tại tối cao bỏ mình ở đó.
Ngay cả lão Minh Vương lúc trước cũng đều phải dè chừng, thận trọng từng li từng tí khi bước vào cấm địa, đủ để thấy được nỗi đáng sợ của vùng cấm địa.
Thần Nữ Thành là thế lực của vùng cấm địa trong núi Thần Tuyệt, vị tồn tại ở bên trong đó kia, chính là bầu trời của các nàng .
Không có ai không kính sợ.
Ánh mắt của Tiểu U cũng trở nên đăm chiêu.
Khi còn bé, nàng đã may mắn từng được nhìn thấy vị cường giả bên trong núi Thần Tuyệt kia, mặc dù chỉ là một bóng dáng mơ hồ, nhưng lại khiến cho tâm thần của nàng rung động rất lâu.
Lần đó, chính lão Minh Vương đã dẫn theo nàng đi vào núi Thần Tuyệt, hi vọng có thể dùng sức sống dồi dào của Sinh Mệnh Chi Tuyền mệnh để rửa sạch lời nguyền trong cơ thể nàng.
Nhưng đáng tiếc là, ngay cả Sinh Mệnh Chi Tuyền cũng đều không thể rửa sạch được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận