Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 964: Đồ ăn tới, xin đừng chớp mắt (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên dưới, nhóm người bình phẩm cũng đang dùng dao cắt xuống một khối thịt có nước sốt đậm đặc lan tràn nhét vào trong miệng.
Chẹp chẹp…
Khối thịt vừa vào miệng, đôi mắt của mỗi người đều trừng lớn, trong mắt họ lóe lên một tia sáng giống như một tia chớp xẹt ngang, cái loại cảm giác này khiến bọn hắn vô cùng kinh ngạc.
- Cảm giác này…
Trong miệng mỗi người đều đang cố gắng nhấm nuốt, tiếng chẹp chẹp vang lên không dứt.
Ngay sau đó, ừng ực một tiếng, đều nuốt xuống hết.
Bùm!
Cảm giác kích thích như núi lửa phun trào vậy, khiến cho mỗi người đều muốn dựng thẳng người lên, tới mức trong con ngươi họ cũng hiện lên vẻ khó tin, làn da cũng theo đó mà dần hồng hào hơn.
Cay, thơm và đậm đà! Ba loại hương vị này trộn lẫn với nhau vô cùng hòa quyện.
Thịt cay, thịt thơm, đậm đà... Vừa vào tới miệng, ba cảm giác này lập tức lóe lên giống như một sợi xích lạnh như băng khóa lại vị giác của họ.
Nó khiến người ta lập tức cảm giác như đứng phía trước miệng núi lửa sắp phun trào.
Hơi nóng kia ập tới, không ngừng đánh thẳng vào bọn hắn.
Khi nhai thật kỹ hết thì nuốt vào trong bụng.
Ngọn núi lửa kia giống như đã ủ tới cực hạn, bùm lên một tiếng, ngọn lửa ngập trời, ánh lửa văng khắp nơi!
Cái loại cảm giác này khiến người ta sợ hãi thán phục không thôi!
Đây chính là Nhục Ma Cáp Lý Sơn Khẩu Chấn Thiên Hàng!
Mùi vị của loại thịt này đúng là xứng với cái tên của loại Nhục Ma này…
Trên mặt của mỗi người đều toát lên vẻ sợ hãi thán phục, thực lực của Nhục Ma Cáp Lý đúng là không tệ.
Đáng tiếc Nhục Ma này chỉ hiểu về thịt, nếu để hắn ta nấu những món ăn khác, có lẽ trình độ của hắn ta cũng chỉ ngang tầm với đầu bếp bình thường khác.
Nếu như không phải vì sự chênh lệch quá lớn này, Nhục Ma trên bảng xếp hạng Thiết Bia Trù bảng đã có thêm một bước tiến mới rồi.
Sở Trường Sinh buông dao găm xuống, nhẹ nhàng thở ra một hơi, ông ta lau chút mỡ dầu mỡ quanh miệng, ánh mắt hơi phức tạp.
Món ăn này vô cùng ngon…
Thế nhưng sau khi đã thưởng thức qua Bộ Phương nấu ăn ở Thao Thiết Cốc rồi, vị giác kén chon của ông ta đã tăng lên một cấp độ mới.
Mặc dù thịt này không tệ, nhưng so với thịt mà Bộ Phương lấy ra từ Thao Thiết.. Thật sự là kém hơn một khoảng lớn.
Nếu không... Chỉ với món ăn này cũng đủ để ông ta tung áo.
Thế nhưng ông ta cũng không có tung áo.
Cho nên…
Ban bình phẩm đều trở nên yên tĩnh lại, lúc đầu bọn họ muốn nói cái gì nhưng nhìn thấy dáng vẻ của bình tĩnh kia của Sở Trường Sinh, mỗi người họ đều ngẩn ngơ.
Tình huống thế nào vậy?
Vì sao Sở Trường Sinh không tung áo? Với hương vị của món ăn này... Đại trưởng lão không nên không có phản ứng gì như vậy.
Ít nhất... Cũng nên tung ra một cái áo để chống đỡ chứ.
Nhục Ma Cáp Lý và những người khác đều chú ý tới điểm này.
Vốn dĩ đang ồn ào thì lập tức dần tản đi hết.
Sự yêu thích của khán giả với món ăn này hình như cũng nhạt hơn rất nhiều theo sự bình thản của Sở Trường Sinh.
Rất nhiều người đều thì thầm với nhau, nói líu ríu không ngừng.
Nói cho cùng, bọn họ chỉ thấy được món ăn này, thật sự nếm được món này vẫn là những người bình phẩm bên dưới.
Chẳng lẽ... Món ăn này có hương vị rất tệ sao?
Ngay cả trình độ để đại trưởng lão tung áo cũng không có?
Ý cười trên mặt Nhục Ma Cáp Lý cũng theo đó mà dần biến mất, hắn nhìn Sở Trường Sinh, trong con người dần hiện lên sự nghi hoặc.
Hắn không có hỏi thăm, bởi vì mọi chuyện căn bản không cần phải hỏi tới.
Bộp bộp bộp…
Ngay lúc ấy, mọi người dường như đều ngừng thở hết, một loạt tiếng bước chân lập tức phá vỡ phần bình tĩnh, ánh mắt của rất nhiều người đều quay qua, rơi vào vị trí truyền tới tiếng bước chân kia.
Bóng hình thon dài của Bộ Phương từ từ đi ra khỏi vị trí bếp lò của hắn.
Trong tay đang bưng một cái nắp sắt khoảng nửa vòng tròn che món ăn lại.
Cái này khiến tất cả mọi người đều nhìn không rõ lắm món ăn Bộ Phương đã nấu nướng.
Bộ Phương vô cùng bình tĩnh, hình như cũng không có tâm lý áy náy khi đã đánh vỡ phần bình tĩnh này, mà trên mặt của hắn lại không thể hiện ra cái gì, trên mặt căn bản không hề có cảm giác lo lắng nào, hắn thật sự vô cùng tự tin với món ăn của mình.
Hắn nhẹ nhàng quét mắt nhìn toàn bộ quảng trường, khóe miệng hơi nhếch lên.
Bày món ăn trong tay lên bàn cơm, sau đó, ánh mắt của hắn hơi rũ xuống, rơi vào trên người mấy người giám khảo.
Hờ hững mở miệng:
- Nếm xong món ăn của hắn, vậy kế tiếp là của ta đi…
- Các vị... Đồ ăn tới, xin đừng chớp mắt.
Sở Trường Sinh nhìn cái nắp sắt kia, trong nháy mắt hô hấp lập tức khựng lại.
Thịt Thao Thiết! Trong lòng của ông ta thật sự có hơi chờ mong!
Những người khác không rõ ràng lắm món ăn này của Bộ Phương là cái gì, nhưng bị cách nói này của Bộ Phương còn thêm cái nắp sắt với những hoa văn lạ mắt này càng khiến trong lòng họ tò mò và chờ mong!
Người xem cũng giống như vậy, có người thậm chí còn duỗi dài cổ ra, vô cùng chờ mong ngóng xem.
Bọn họ vô cùng tò mò bên dưới cái nắp sắt kia là món ăn kinh khủng tới mức nào!
Khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên, nhẹ nhàng mở cái nắp sắt ra.
Xì xì xì…
Trong nháy mắt cái nắp sắt được lấy ra, khí nóng màu trắng bừng bừng từ bên trong bắn ra.
Nương theo đó còn có mùi thịt nồng đậm lan tràn ra!
Mùi thịt kia gần như là hóa thành thực chất, lập tức hóa thành từng vòng từng vòng gợn sóng, lấy món ăn làm trung tâm, sau đó bắt đầu tỏa ra toàn bộ quảng trường Thao Lâu.
Một vệt sáng từ bên trong làn khói trắng kia bắn ra, sau đó là hai, ba, bốn tia khác…
Ngay sau đó, ánh sáng kia lập tức vươn lên cao ngất! Hoàng nhoáng tới chói mắt!
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc! Vô cùng sợ hãi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận