Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2880: Tiểu Kiếm Kiếm đâm vào ngực ta sao! (2)

Notice: Undefined offset: 247
...
Bùm!
Mười vị Thiên Thần Thượng Cổ tách ra rồi bọn họ hợp thành trận phạp, Pháp Tắc Chi Lực dẫn dắt lẫn nhau mà hóa thành lực lượng thần kỳ phong toả Cẩu gia trong hư không.
Thời Gian Pháp Tắc Chi Lực của Cẩu gia đang vây quanh người Nhĩ Ha.
Ngay sau đó, cơ thể thay đổi.
Hoá thành một bóng người màu trắng.
Trong trận pháp, các mũi tên sắc bén tấn công không ngừng.
Mỗi một lần Cẩu gia oanh kích, hắn ta đều sẽ đánh tan công kích kia!
Uy áp và lực lượng nặng nề khiến khí tức hắn ta có chút chìm nổi.
Mười vị Thiên Thần Thượng Cổ khiến Cẩu gia cảm thấy áp lực nặng nề.
- Cẩu gia... Ta làm liên luỵ ngươi rồi.
Minh Vương Nhĩ Ha im lặng, lơ lửng trong hư không, bị Thời Gian Pháp Tắc vây quanh, hắn ta cảm nhận được cảnh tuyệt vọng xung quanh,m sắc mặt đột nhiên có chút phiền muộn.
Hắn ta vốn luôn lạc quan và vui vẻ, vậy mà bây giờ hắn ta thậm chí còn tự mình hoài nghi.
Hắn ta không có chuyện gì là không làm được.
Cẩu gia lợi hại cũng rơi vào nguy hiểm...
- Không sao... Cho dù không có ngươi, Thiên Thần Luân Hồi cũng đã chuẩn bị đối phó với ta từ lâu.
Cẩu gia biến thành hình người, ngược lại không quan trọng, hắn ta thản nhiên nói.
Sự việc này của Nhĩ Ha chỉ là một kíp nổ, Thiên Thần Luân Hồi từ lâu đã muốn đối phó với hắn ta.
Bùm!
Pháp Tắc Lôi Đình, Pháp Tắc Quang Minh, Pháp Tắc Ác Mộng...
Đủ loại Pháp Tắc oanh kích về phía Cẩu gia.
Hỗn Độn dường như cũng đang rung chuyển.
Tuy nhiên, cho dù có hàng nghìn Pháp Tắc oanh kích thì Cẩu gia đều sẽ đập tan bằng một trảo của mình!
Trong lúc nhất thời, ngược lại rơi vào thế giằng co.
Cung Thiên Thần Thời Gian.
Vân Thiên Y đang bế quan lại nhận được tin tức của Cẩu gia, đôi mắt nàng ta đột nhiên cứng đờ lại.
Nàng ta vội vàng báo tin cho các cường giả của Cổ Tộc bên ngoài Thiên Thần Cung.
Các cường giả lần lượt di chuyển, tất cả đều khởi hành.
Hai vị Thiên Thần Thượng Cổ cũng đang ngồi xếp bằng trong hư không, chạy như bay ra rồi lao thẳng tới vị trí giao chiến...
Trong lòng Vân Thiên Y cảm thấy có chút nặng nề, nàng ta biết rằng trận chiến sắp bắt đầu...
Tuy nhiên, nàng ta đã tuân theo mệnh lệnh của Cẩu gia, lại không hề di chuyển.
Ngồi xếp bằng trước cửa đá.
Đại nhân nói nhất định phải đảm bảo rằng đại nhân đứng sau cửa đáa hoàn thành việc nấu nướng một cách suôn sẻ.
...
Cộc cộc cộc…
Thiên Thần Luân Hồi vô cùng đói bụng, toàn thân đều muốn co rút lại, đã bao lâu không có loại cảm giác như thế này xuất hiện rồi.
Hắn ta có chút mịt mờ bước trên những con đường cổ của thành trì.
Cung Thiên Thần Luân Hồi rộng lớn khiến hắn ta có chút cô đơn.
Cánh tay được cấy ghép kia đã biến mất, hoá thành một cánh tay của một người bình thường.
Nhưng một khi nó hiện ra bộ dạng kia thì chắc chắn sẽ biến thành cánh tay ác ma.
Cảm giác đói bụng này có khả năng là một tác dụng phụ của cánh tay được cấy ghép.
Thiên Thần Luân Hồi lắc đầu.
Trong đôi mắt hắn ta hiện lên một tia chật vật. Trong mắt hắn ta, cả tòa thành trì tỏa ra mùi thơm khiến nước miếng của hắn ta không nhịn được mà chảy xuống.
Hắn ta tại sao lại có cảm giác đói bụng này chứ., Thiên Thần Luân Hồi kinh hãi không thôi.
Nơi xa.
Một số vị cường giả cấp Thần Vương nhìn thấy Thiên Thần Luân Hồi, bọn họ đột nhiên chạy như bay tới rồi quỳ rạp xuống trước mặt Thiên Thần Luân Hồi.
- Thiên Thần đại nhân... Toàn bộ tàn dư của cung Thiên Thần Thời Gian đều đã được điều động, chúng ta không muốn xuất thủ sao?
Thần Vương này nhìn Thiên Thần Luân Hồi có chút say mê.
Thiên Thần Luân Hồi, Hỗn Độn Chúa Tể, là Thần trong lòng tất cả mọi người!
Thiên Thần Luân Hồi nhất định sẽ đưa bọn họ lên đỉnh phong vô thượng!
Bỗng nhiên.
Ngay vào lúc Thần Vương này đang chờ mệnh lệnh của Thiên Thần Luân Hồi.
Cộp cộp...
Chất lỏng sền sệt từ trên đầu hắn ta chảy xuôi xuống.
Thần Vương này sững sờ rồi nghi ngờ ngẩng đầu lên.
Đột nhiên... Ánh mắt bỗng nhiên co rụt lại!
- Không… Không muốn!
...
Mười vị Thiên Thần Thượng Cổ lơ lửng trên bầu trời.
Trận pháp hoá thành một vòng tròn cực lớn, liên tục bị trấn áp.
Cẩu gia vỗ Cẩu Trảo xuống, ngăn cản được trận pháp này nhưng cơ thể của hắn ta đã bị áp chế, rơi xuống đất không ngừng.
Bành!
Mặt đất nổ tung dường như muốn bị xé nứt trong nháy mắt.
Thời Gian Pháp Tắc bao bọc Minh Vương Nhĩ Ha cũng không ổn định, rung chuyển một cái rồi đột nhiên nứt vỡ.
Cơ thể Minh Vương Nhĩ Ha chấn động, không ngừng ho ra máu.
Cẩu gia dường như nhịn không được...
Trận pháp kia giống như một tấm lưới lớn nhốt Cẩu gia ở chính giữa.
- Trấn!
Một vị Thiên Thần Thượng Cổ quát lớn!
Trong đôi mắt có Pháp Tắc ngút trời.
Cẩu gia ngay lập tức bị nện rơi xuống đất, Thời Gian Pháp Tắc bị trói buộc... Liên tục bị nén lại.
- Nếu như Cẩu gia ta đang ở trong hình dáng toàn thịnh thì các ngươi chỉ là đồ cặn bã, tất cả đều bị một trảo này chụp chết
Cẩu gia có chút không cam lòng.
Vù...
- Thật đáng tiếc là ngươi đang không ở hình dạng toàn thịnh.
Con dâu của Thiên Thần Luân Hồi, chính là Thiên Thần Thượng Cổ được Nhĩ Ha trợ giúp đội mỹ phỉ thuý của, chậm rãi bước ra ngoài.
Trong tay hắn ta đang cầm một thanh kiếm màu đen.
Sức mạnh của Pháp Tắc Luân Hồi chảy xuôi trên thanh kiếm.
Chín vị Thiên Thần Thượng Cổ chống đỡ trận pháp, áp chế Cẩu gia.
Mà vị Thiên Thần Thượng Cổ này cầm kiếm, bước từng bước một về phía Cẩu gia...
- Đây chính là thứ được Thiên Thần Luân Hồi ban tặng... Thí Thần Kiếm, thanh kiếm này chắc chắn sẽ chặt đầu ngươi rồi nghiền nát Thiên Thần Quả Vị của ngươi... Để cho Thần Hồn của ngươi rơi vào... Luyện Ngục Luân Hồi!
Vị Thiên Thần Thượng Cổ này thậm chí có chút hưng phấn nói ra. Có thể tự tay giết chết một vị Thiên Thần Đương Đại, đây chính là một loại vinh quang!
Vù...
Thanh kiếm được giơ lên dường như đã hấp thụ tất cả ánh sáng, đen như mực.
Hung hăng chém xuống.
Hắn ta cũng không nói thêm gì, chỉ muốn dùng một kiếm giết chết Cẩu gia!
Bỗng nhiên.
Một bóng người đứng chắn trước mặt Cẩu gia.
Đôi mắt Minh Vương Nhĩ Ha trở nên vô cùng kiên định!
- Chết đi!
Đối với Nhĩ Ha, hắn ta vô cùng căm hận vị Thiên Thần Thượng Cổ này!
Một kiếm rơi xuống, Nhĩ Ha đột nhiên giơ hai tay lên.
Phụt một tiếng!
Nhĩ Ha trực tiếp bị kiếm chém làm hai nửa.
Cẩu gia ngây người.
Các vị Thiên Thần Thượng Cổ xung quanh... Thì toát lên vẻ cười nhạo.
Sinh tử đối với bọn họ mà nói chỉ là một chuyện đã biến mất từ lâu.
Cẩu gia nghiến răng, vừa tức giận vừa bi thương.
Thiên Thần Thượng Cổ đang cầm kiếm nở một nụ cười điên cuồng, lại giơ kiếm lên một lần nữa. một kiếm này... Chĩa thẳng vào Cẩu gia!
Phụt!
Bỗng nhiên.
Trước thanh kiếm lại xuất hiện một bóng người.
Minh Vương Nhĩ Ha đã bị chém làm hai nửa, không biết từ khi nào đã ngưng tụ lại lần nữa rồi đứng chắn trước người Cẩu gia, gắt gao nắm chặt Thí Thần Kiếm màu đen kia bằng cả hai tay!
- Đến đây! Chém ta này!
Có một màu sắc điên cuồng trong đôi mắt Nhĩ Ha!
Cẩu gia sửng sốt, các Thiên Thần Thượng Cổ xung quanh cũng kinh ngạc đến ngây người.
Cái này… Làm sao bị chém mà lại không chết?
Phụt phụt!
Vị Thiên Thần bị đội mũ phí thuỷ hét lên rồi lại chém một kiếm xuống lần nữa.
Minh Vương Nhĩ Ha lại lần nữa bị chém làm hai nửa...
Tuy nhiên, lần này, dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người.
Pháp Tắc Sinh Mệnh xoay vần.
Minh Vương Nhĩ Ha bị chém làm hai nửa lại được khôi phục...
Gia hỏa này xé rách y phục trên người, ưỡn ngực lên, mặt mũi tràn đầy điên cuồng.
- Đến đây! Tiếp tục! Chém ta đi!
- Nhanh lên! Tiếp tục đến đây! Dùng Tiểu Kiếm Kiếm đâm vào ngực ta đi!
Cảnh tượng này.
Ngược lại khiến cho tay Thiên Thần Thượng Cổ này run lên một cái, tay cầm kiếm cũng run rẩy... Đâm muội muội nhà ngươi à!
Gia hỏa này... Rốt cuộc là là quái vật gì vậy?
Cẩu gia cũng hơi ngẩn người.
Sau đó, mắt chó một trận linh động, bỗng nhiên lóe lên niềm vui sướng...
Cái tên không biết xấu hổ này, sinh mệnh đánh mãi không chết...
Chẳng lẽ... Minh Vương Nhĩ Ha cũng đã rơi vào kiếp Luân Hồi... Thiên Thần Sinh Mệnh?
(*) Chụp mũ, đội mũ phỉ thúy: đội nón xanh, có nghĩa là cắm sừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận