Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2259: Thực đơn món ăn thứ hai (1)

Nắp cơm bị mở ra.
Mùi thơm nồng đậm dường như hóa thành thực chất mà phiêu đãng ra từ bên trong, quanh quẩn bên chóp mũi nàng ta.
A Tử sợ ngây người.
Ánh mắt nàng ta đã hoàn toàn bị bàn ăn kia hấp dẫn, ở đằng kia, có từng đạo quang mang đang nở nộ và lưu chuyển bên trên đó, quyến rũ đến không thể bàn!
Đây là… đồ ăn?
Món ăn biết… phát sáng?
Lần đầu tiên A Tử phát hiện hóa ra đồ ăn cũng có thể đẹp đẽ như vậy nữa.
Không chỉ có nàng ta mà người xung quanh cũng đều bị này một dĩa thịt Đông Pha Chân Long kia hấp dẫn.
Hào quang tán ra rồi biến mất.
Ngay sau đó, mọi người mới nhìn thấy rõ ràng hình ảnh bên trên chiếc dĩa kia.
Dùng Thanh Hoa Từ Bàn màu xanh để đựng, trên đó còn vẽ hình những nụ hoa xanh lục xinh đẹp, nhưng đây cũng không phải là trọng điểm…
Trọng điểm là đĩa thịt ở chính giữa kia.
Chín khối thịt được sắp ngăn nắp tựa như Cửu Cung Cách vậy.
Mỗi một lớp da bên ngoài khối thịt đều hiện ra vòng tròn sáng bóng trong suốt mà lập lòe, vô cùng có tính đàn hồi giống như rau câu vậy.
Chỉ đưa mắt nhìn thôi là đã kích thích cảm giác thèm ăn của người khác rồi.
Mùi thơm quanh quẩn bên trên tựa như một con rồng nhỏ.
Đây là một cách làm sườn rồng hoàn toàn khác với A Tráng.
Lớp da thịt rồng béo ngậy kia cũng có thể làm thành món ăn ngon sao?
Lúc A Tráng làm đồ ăn thì cơ bản đều bỏ hết lớp da đi.
A Tráng là đầu bếp lợi hại nhất mà A Tử đã từng gặp, cho nên theo bản năng mà A Tử so sánh món ăn của A Tráng với món ăn trước mặt này.
So sánh như vậy, nàng ta lại sợ hãi mà phát hiện hóa ra món ăn này so với món của A Tráng… dường như càng ngon lành hơn nữa!
Tuy nàng ta còn chưa ăn, nhưng chỉ mới cảm nhận bằng thị giác và khứu giác thôi thì đã bỏ xa sườn rồng của A Tráng rồi.
So với cách sắp dĩa, món ăn này càng xinh đẹp hơn, giống như một đóa nở rộ, hấp dẫn ánh mắt người khác.
Cẩu gia, Hoàng Tuyền Đại Thánh, Thiên Tàng, Minh Vương Nhĩ Ha, Tiểu U, Tiểu Hoa…
Đám người quay xung quanh bàn ăn.
Vừa đúng chín khối thịt Đông Pha Chân Long.
Những người ở đây cộng với A Tử cùng với Ứng Long Ngục Chủ, vừa đúng chín người.
Vừa hay ngươi có thể chia đều chín khối thịt Đông Pha Chân Long này ra.
Bộ Phương phát cho mỗi người một chiếc Thanh Hoa Từ Oản.
A Tử nhận lấy bát rồi khom người nói một tiếng cảm ơn với Bộ Phương.
Bộ Phương thì lại gật đầu.
Phân bát xong, cầm đũa, mọi người bèn không đợi được nữa mà nhao nhao vươn đũa ra.
Gắp lấy khối thịt Đông Pha Chân Long được xếp trên bàn ăn kia.
Một miếng thịt bị gắp lên, dường như đũa cũng chui sâu vào trong thịt, khối thịt tràn ngập tính co dãn kia khiến cho không ít người đều hít một hơi thật sâu.
Gắp thịt lên, còn có mấy sợi nước sốt lắc lư.
Để vào trong bát.
Hít một hơi thật sâu, có một loại hương thơm của nước sốt cùng với mùi rượu nhàn nhạt tản ra.
Tác dụng của rượu tiêu trừ đi vị tanh của thịt rồng, khiến cho hương vị càng làm người ta có thể tiếp nhận hơn.
Đương nhiên, có người cũng thích mùi tanh của thịt rồng này, giống như Alpha vậy, mỗi lần nấu ăn đều bảo A Tráng giữ mùi tanh của thịt rồng lại.
Người như thế có khẩu vị nặng.
Chẳng qua thì A Tráng vẫn có thể nấu thịt rồng thành món ăn ngon được.
A Tử nhìn khối thịt hình vuông bên trong bát của mình.
Biểu cảm trên mặt nàng ta có hơi kích động, một khi có mỹ thực, nàng ta sẽ không thể ức chế được cảm xúc trong nội tâm mình nữa.
Thật sự là chiến hạm của Alpha đã đóng lâu lắm rồi, đã rất lâu không được ăn thức ăn ngon rồi đó.
Gắp thịt giơ lên trước mặt mình.
Ngọn đèn chiếu rọi xuống, lớp da thịt rồng trong suốt óng ánh tựa như thủy tinh.
Dường như có hơi không đành lòng cắn xuống.
Chỉ có điều, cuối cùng thì nàng ta cũng không nhịn được.
Hé miệng rồi nhét khối thịt vào trong miệng.
Môi khép lại, hàm răng cắn xuống.
Mùi vị non mềm không hề làm cho người ta cảm thấy mỏi mệt chút nào, trên môi còn dính da thịt óng ánh kia, có cảm giác ấm áp mềm mại tản ra.
Giống như có một cánh tay nhỏ bé đang mát xa toàn thân ngươi, khiến khắp người ngươi đều cảm thấy thoải mái.
Ừng ực ừng ực.
Nhai nuốt kỹ trong miệng.
Thịt nạc và thịt mỡ đồng thời trộn chung lại với nhau, mùi thơm của thịt tỏa ra tới cực hạn.
A Tử kìm lòng không đậu mà nhắm mắt lại, hưởng thụ mỹ vị hiếm có này.
Hóa ra không phải thịt Bộ Phương nấu không thơm, mà là hắn khóa hết hương vị của tất cả mọi người vào bên trong món thịt này, không để lộ ra một chút nào hết.
Khiến cho trong nháy mắt khi cho khối thịt vào miệng, mùi thịt tản ra tràn ngập khắp cả khoang miệng.
Cách làm này vô cùng tỉ mỉ, có thể làm cho người ta cảm nhận được thành ý của người đầu bếp.
Loại cảm giác này vô cùng tốt.
Đây mới là dụng tâm nấu ra một món ăn.
Bỗng nhiên, A Tử có một loại xúc động muốn rơi lệ, khối thịt này làm cho nàng ta nghĩ tới rất nhiều thứ, nghĩ tới vận mệnh bi thảm của mình cùng với những ngày tháng tối tăm ngột ngạt bên trong chiến hạm của Alpha.
Những ngày tháng đó là khoảng thời gian nàng ta khó chịu đựng được nhất.
Một miếng thịt, đả động đến cảm xúc của nàng, khiến cho cả thể xác và tinh thần nàng ta đều đang rung động.
Không chỉ có nàng ta.
Những người khác cũng ăn thịt xong thì trầm mặc không nói.
Mùi vị của thịt Chân Long ngon tới cực hạn, dù sao thì cũng là nguyên liệu nấu ăn Bán Thần, là một món mỹ vị không thể nghi ngờ gì.
Nhưng có thể bày ra mỹ vị vô cùng nhuần nhuyễn mà không hề có chút khuyết điểm nào, điều này cần có thủ đoạn và bản lĩnh của người đầu bếp.
Món ăn này giữ lại lớp da của thịt rồng, tất cả mọi người đều biết mỡ da rất ngấy.
Nhưng lớp da của món ăn này lại không béo không ngấy, không hề làm người khác phản cảm tý nào.
Tiểu U ăn rất nhanh, chẹp chẹp mấy miếng là đã ăn hết khối thịt kia rồi.
Tiểu Hồ đang nằm trong lòng nàng lập tức sốt ruột…
Đám người Tiểu Hoa cũng nhét khối thịt vào trong miệng, chậm rãi nhai nuốt.
Chỉ có điều, dường như tướng ăn của bọn họ dữ tợn hơn so với A Tử.
Ngoại trừ Bộ Phương.
Tướng ăn của Bộ Phương rất tao nhã, bởi vì hắn không vội.
Hưởng thụ mỹ thực là một quá trình, nhưng thật ra quá trình này cũng là đang hưởng thụ.
- Ngon… thật ngon…
A Tử phục rồi.
Thật không ngờ đầu bếp ở nơi này cũng mạnh như vậy!
Khó trách lại là mảnh đất có thể khiến cho Alpha ghét bỏ, người và vật ở đây thật sự khá thú vị đó!
Cẩu gia ôm bát ăn không ngừng miệng, hắn không dùng móng vuốt mà ôm thẳng bát ăn say sưa.
Chỉ có điều, sau khi ăn xong, Cẩu gia vẫn ngẩng đầu mà liếm liếm môi mình.
- Tiểu tử Bộ Phương, nói thật, vẫn là thịt sườn rồng xào chua ngọt ngon hơn, ngày mai làm sườn chua ngọt cho Cẩu gia đi…
Cẩu gia nổi tiếng là yêu thích sườn chua ngọt.
Bộ Phương cũng không nói gì.
Chẳng qua thì món ngon thịt Đông Pha Chân Long này tuyệt đối không thua kém gì thịt sườn rồng xào chua ngọt cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận