Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2077: Cẩu gia xuất trảo (1)

Cường giả cấp bậc Đại Thánh đều được xem là nhân vật cấm kỵ, một khi đã xuất thủ thì đều có thể gây sự chú ý và chấn động cho khắp nơi.
Trong mắt cường giả Đại Thánh, trận chiến dưới cấp Đại Thánh đều chỉ có thể coi là một trận cãi nhau nhỏ thôi.
Thậm chí trước đó, cường giả Dực Nhân Cốc Tiểu Viên Mãn này xuất thủ cũng giống như vậy.
Không có cường giả Đại Thánh ra tay, ngay cả Cẩu gia cũng sẽ không xuất trảo, dù sao thì bây giờ Cẩu gia vẫn còn đang chuẩn bị cho một đại sự.
Tuy nhiên, một khi cường giả cấp bậc Tiểu Thánh ra tay, mọi chuyện sẽ không giống như vậy nữa.
Cũng giống như trong trận đấu trước, đội trưởng Dực Nhân Cốc đã triệu hồi ra phân thân của Dực Nhân Cốc Đại Thánh.
Điều đó bị coi là vi phạm quy tắc, vì vậy Cẩu gia đã lập tức xuất hiện.
Lần này, Kim Giáp Khô Lâu bị Bộ Phương đã được Huyền Vũ Phụ Thể chặn hết mọi đường rút lui nên không nhịn được nữa nên đã triệu hoán Cấm Địa Đại Thánh xuất thủ.
Ngay khi khí tức của Đại Thánh khuếch tán ra, nó đã trực tiếp khiến tất cả mọi người đều chấn động.
Màn sáng cũng khẽ lay động, dường như hình ảnh cũng trở nên mờ hồ một chút.
Bởi vì chịu ảnh hưởng từ khí thế của Đại Thánh.
Nhưng tuy màn sáng có hơi mờ nhưng ít nhất vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng được.
Mọi người đều nhìn thấy có một huyết sắc Hoả Diễm Trận Pháp đang quay vòng trong hư không, đột nhiên có một cánh tay Kim Sắc Khô Lâu nhô ra từ trong trận pháp rồi quật về phía Bộ Phương bên trong Kiền Oa.
Trên cánh tay đầy xương Kim Sắc Khô Lâu kia toả ra ánh sáng lung linh, thậm chí trên đó còn khắc ký hiệu huyền ảo.
Dường như một chưởng này hoàn toàn phá vỡ thiên địa.
Một trảo này vừa xuất hiện, hô hấp của tất cả mọi người đều bị chặn lại.
Sắc mặt của Kim Giác và U Cơ đều hết sức khó coi.
Tại thời điểm này của trận đấu, bọn họ đã hoàn toàn không thể khống chế được nữa rồi...
Cường giả Đại Thánh đã xuất thủ thì làm sao bọn họ có thể ngăn cản được chứ?
Trừ khi bây giờ Ứng Long đại nhân chạy tới...
Tuy nhiên, Ứng Long đại nhân đang bảo vệ Minh Vương đại nhân xông qua Quỷ Vương Quan, nên đương nhiên không thể chạy tới đây được...
Bùm!
Ngay thời điểm Mặc Lục Phát Bộ Phương nhìn thấy một chưởng từ trên trời giáng xuống, thân hình hắn đã nhanh chóng chui vào trong Hắc Oa.
Một chưởng kia cũng có khí thế ngút trời mà hung hăng đập lên trên Huyền Vũ Oa.
Soạt...
Một trận vù.
Huyền Vũ Oa rung lên.
Dường như cả cái Hắc Oa kia cũng bị đập đến lún sâu xuống lòng đất, bùn đất vỡ vụn và bắn tứ tung không ngừng.
Đột nhiên Huyền Vũ Oa thu nhỏ lại.
Cuối cùng nó hoá thành một cái nồi nhỏ rồi lơ lửng trên lòng bàn tay của Bộ Phương.
Rầm rầm...
Mái tóc màu xanh lục nhạt dần rồi biến thành màu đen như mực.
Hư không bị xé rách.
Một tiếng chó sủa vang vọng cả Chư Thiên.
Một Linh Lung Cẩu Trảo giáng xuống từ trên trời rồi đập về phía cánh tay Kim Sắc Khô Lâu một cách hung ác.
Cánh tay Kim Sắc Khô Lâu cũng cảm nhận được một đòn của Cẩu gia.
Dường như có hơi tức giận.
Nếu đã không hề trốn hay né tránh, nó bèn đánh về phía một trảo của Cẩu gia..
Cả hai va chạm vào nhau trong hư không.
Dường như tiếng động đinh tai nhức óc vang vọng khắp cả Địa Ngục.
Trong màn sáng, hào quang óng ánh rực rỡ mà lại chói mắt.
Sau khi quang mang tiêu tán đi.
Tất cả mọi người đều hít một hơi thật sâu.
Nhìn thấy thế mà cánh tay Kim Sắc Khô Lâu kia lại bị một trảo làm gãy một xương ngón tay!
Xương ngón tay màu vàng óng tung bay rồi hung hăng nện xuống mặt đất.
Giống như Thiên Quân cự thạch vậy, mặt đất bị nện cho lõm xuống dưới rất sâu!
Trong trận pháp truyền ra một tiếng gầm rống vô cùng phẫn nộ!
- Địa Ngục Khuyển! Ngươi đừng có cản ta!
- Sen Vong Tình... Ta nhất định phải lấy được nó!
Kim Sắc Khô Lâu gầm thét lên, đè nén ngọn lửa tức giận trong lòng hắn.
Trên bầu trời.
Màn trời đột nhiên bị xé rách.
Một bóng người đạp mây mà đến, tay cầm nắm cỏ, ánh mắt vô cùng nghiền ngẫm mà nhìn nó.
Hoàng Tuyền Đại Thánh xuất hiện.
Hắn ta nhìn thoáng qua Bộ Phương đang đứng thẳng trên mặt đất với vẻ mặt không chút cảm xúc.
Hắn ta tiện tay đánh một chưởng ra...
Một chưởng này giống như nước sông Hoàng Tuyền trút xuống từ trên trời.
Hung hăng đánh vào cánh tay của Kim Sắc Khô Lâu phía trên trận pháp kia.
Một vết nứt nhỏ xuất hiện trên cánh tay của Kim Sắc Khô Lâu...
- Lúc trước, khi Sen Vong Tình yên tĩnh sinh trưởng tại sông Hoàng Tuyền, sao ngươi không đích thân đến đó hái? Bây giờ người ta đã hái nó đi rồi thì người liền muốn cướp lại là sao?
Một giọng nói nhàn nhạt và ôn hoà tràn ngập từ tính phát ra từ trong khe nứt.
Lại một Linh Lung Cẩu Trảo nữa đột nhiên quật ra.
- Cẩu gia không thể chịu được loại người không biết xấu hổ như ngươi... Tuy rằng một bộ xương khô như người cũng chả có chút mặt mũi gì.
Bùm!
Lại đánh thêm một kích nữa, dường như thiên địa ảm đạm đi rất nhiều.
Cánh tay Kim Sắc Khô Lâu không cam lòng mà gào thét.
Hắn chậm rãi rút vào trong trận pháp.
Hoàng Tuyền Đại Thánh cười nhẹ.
Chỉ cần một cái búng tay, trong nháy mắt lại có một dòng nước sông Hoàng Tuyền lập tức trút từ trên trời xuống, đột nhiên chọc thủng trận pháp.
Kim Giáp Khô Lâu bị nước sông Hoàng Tuyền cuốn trôi đi.
Nó mạnh mẽ nện xuống mặt đất, cơ thể chợt vỡ tan ra, biến thành một bộ xương khô màu trắng bạch.
Tạch tạch tạch tạch tạch tạch.
- Hoàng Tuyền! Địa Ngục Khuyển! Ta sẽ không tha cho các ngươi đâu! Ta nhất định sẽ giết chết các ngươi!
Phía trên bộ xương khô màu trắng bạch.
Đột nhiên, một đoàn huyết sắc Quỷ Hoả xuất hiện.
Quỷ Hoả nhảy lên, dường như hóa thành một cái đầu đầy dữ tợn phát ra tiếng gào thét.
Giống như nó vừa mới giải phóng một lời nguyền ra.
Không cam lòng, bạo ngược, tràn ngập sát khí bàng bạc!
- Ngậm miệng lại, đồ xấu xí.
Đột nhiên, ánh mắt của Hoàng Tuyền Đại Thánh trở nên lạnh lẽo.
Hắn ta duỗi ra một ngón tay ra.
Ngón tay giáng xuống từ trên trời rồi đột nhiên nghiền nát Quỷ Hoả kia, khiến cho Quỷ Hoả sụp đổ hoàn toàn.
Vốn dĩ bộ xương khô đang không ngừng nhảy lên, muốn hội tụ vào nhau một lần nữa, giờ phút này cũng đã vỡ tan hoàn toàn, hóa thành xương vụn rơi vãi đầy trên mặt đất.
Kim Giáp Khô Lâu là Nhất Tôn Tiểu Thánh đỉnh phong, thế mà vẫn thua.
Trên bầu trời.
Hắc vụ đang thổi quét.
Sau đó, hắc vụ biến thành một đạo lưu quang, nhanh chóng chạy trốn.
Kim Giáp Khô Lâu mất mạng trong nháy mắt, điều này là một đòn mạnh mẽ đối với hắn ta.
Hắn ta không chút do dự mà bỏ chạy, muốn thoát khỏi chỗ này.
Đại Thánh Hoàng Tuyền ra tay thì hắn không thể nào ngăn cản được.
Trong lòng hắn ta cũng thầm mắng tên Kim Giáp Khô Lâu chết tiệt này vô cùng ngu ngốc, không có não!
Thế mà lại triệu hồi Đại Thánh ra tay, đây không phải là muốn ăn đòn sao?
Triệu hoán Khô Lâu Đại Thánh xuất hiện ở trước cửa Hoàng Tuyền Đại Thánh… Hoàng Tuyền Đại Thánh làm sao có thể ngồi yên được chứ?
Trong hư không.
Hắc vụ đang quanh quẩn ở đấy, hóa thành một đạo lưu quang, phóng vụt đi như tên bắn về phía xa xa.
So với tính mạng thì Sen Vong Tình gì đó cũng chỉ là phù du.
Việc hắn muốn làm bây giờ là lập tức rời khỏi đây, thoát khỏi nơi thị phi này.
Nếu không, số phận của Khô Lâu cũng chính là kết cục của hắn...
Nhưng may mắn thay, hắn cũng không triệu hồi ra Hắc Điện Đại Thánh, như thế hắn mới có thể sống sót.
Bỗng nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận