Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2845: Gặp lại Mộc Hồng Tử (1)

Trước tửu lâu.
Bộ Phương ngồi trên ghế.
Lông mày hắn nhíu lại.
Trù nghệ xảy ra vấn đề nên Tinh Thần Hải không thể cảm ứng được cũng như không thể sử dụng được tinh thần lực.
Đối với Bộ Phương thì đây thật sự là giống như bị lôi đình đả kích.
Trên thực tế, thực lực được tăng lên nên Bộ Phương về cơ bản đã sẵn sàng sử dụng tinh thần lực của mình để nấu nướng.
Tinh thần lực khống chế năng lượng của các món ăn khiến năng lượng của các món ăn như tơ sợi chảy xuôi xuống gọn gàng.
Những món ăn như thế này vô cùng ngon miệng.
Thế nhưng, có thể là do thói quen sử dụng tinh thần lực nên bây giờ tinh thần lực vừa biến mất, Bộ Phương ngược lại có chút không quen.
Tuy nhiên, ngược lại Bộ Phương không hề hối hận.
Mặc dù, khi tinh thần lựuc của hắn biến mất thì trạng thái của hắn ngày càng trở nên tồi tệ hơn trước.
Hắn vẫn có thể nếm thử các món ăn mà hắn vừa mới bắt đầu nấu nướng.
Sau đó, Bộ Phương bắt đầu cảm giác được sự mẫn cảm của mình đối với các nguyên liệu nấu ăn cũng xảy ra vấn đề...
Đầu lưỡi có thể thưởng thức các món ăn, giờ thậm chí không thể nếm được mùi vị của các món ăn.
Vị giác, xúc giác, ngũ giác... Dường như cũng theo hắn mà đi.
- Cái gì chứ...
Bộ Phương nhíu mày, cảm thấy có chút không nói nên lời.
Hắn là một đầu bếp mà những thứ này lại rời bỏ hắn mà đi, đây đối với hắn mà nói thì chẳng khác nào hoàn toàn ném hắn vào trong địa ngục.
Bây giờ, hắn thậm chí không còn không muốn cầm Thái Đao.
Hắn vẫn có thể triệu hồi Trù Thần Sáo Trang như cũ, Tinh Thần Hải giống như bị che đậy.
Rất nhiều thứ dường như đã biến mất nhưng dường như lại không biến mất.
Hệ thống giở trò quỷ gì đây?
Bộ Phương có hơi hoảng hốt, tất cả những điều này xảy ra đều là do một câu thăng cấp của hệ thống kia.
Đêm đã khuya.
Trong Triều Đô Thần Triều, nghê hồng lấp loé, ánh đèn sáng chói không ngừng.
Tất cả các loại khói dầu bốc ra, các âm thanh ồn ào không dứt bên tai.
Bộ Phương ngồi trên ghế, hắn có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ nhưng hắn cũng cảm nhận rất rõ ràng rằng cảm ứng của mình với thế giới bên ngoài bắt đầu từ từ biến mất.
Tất cả mọi thứ liên quan tới năng lực trù nghệ đều biến mất, xúc giác, vị giác, khứu giác, tinh thần lực và nhiều thứ khác.
Bây giờ Bộ Phương ngay cả món cơm chiên trứng đơn giản nhất cũng không thể làm được.
Tại sao chứ?
Trong lòng Bộ Phương có chút không cam chịu.
Giống như một học sinh ngày nào cũng đạt điểm cao nhất trong mỗi kỳ thi rồi đột nhiên phát hiện ra rằng tất cả mọi thứ đều là giả, hắn chỉ có thể bị điểm không mỗi lần kiểm tra.
Đây chính là đả kích rất lớn.
Nếu như đổi lại là một người khác thì có thể thật sự sụp đổ.
Tất nhiên, Bộ Phương không sụp đổ nhưng trong lòng hắn cũng cảm thấy có chút không cam chịu.
Trong thoáng chốc, Bộ Phương đã suy nghĩ rất nhiều.
Kể từ khi bắt đầu thu hoạch được hệ thống, việc nấu nướng của Bộ Phương về cơ bản chỉ xoay quanh hệ thống.
Mặc dù Bộ Phương có ý thức rèn luyện trù nghệ của mình, không thể phụ thuộc quá nhiều vào hệ thống nhưng bây giờ xem ra rất nhiều chuyện vẫn còn quá đơn giản.
Con đường đến Trù Thần thật không dễ dàng như vậy.
Các Khí Linh đã nói với Bộ Phương điều này từ rất lâu trước đây.
Trước hắn đã có rất nhiều ký chủ và những ký chủ này cuối cùng đều thất bại.
Bộ Phương ngồi trên ghế rồi thở ra một hơi thật sâu.
Có lẽ... Lần khảo nghiệm này là lần khảo nghiệm lớn nhất.
Lúc trước, rất nhiều ký chủ cũng đều thất bại tại cửa này.
Trù nghệ của Bộ Phương xảy ra vấn đề.
Tin tức này truyền khắp toàn bộ Triều Đô Thần Triều làm vô số người thở dài vì điều đó.
Tuy nhiên, càng nhiều người lại cũng không có thay đổi quá lớn về thái độ.
Bọn họ cùng lắm sẽ tiếp tục dùng bữa ở một tửu lâu khác.
Đối với các tửu lâu còn lại mà nói thì đây chính là một sự kiện đáng vui mừng.
Những tửu lâu này dường như chuẩn bị đóng cửa lại đột nhiên trở nên nhộn nhịp.
Trong thoáng chốc, việc kinh doanh lại trở nên náo nhiệt.
Ngược lại, hãy nhìn xem.
Tửu lâu trên tầng cao nhất của tòa nhà Lạc gia ngược lại đã trở nên thưa thớt khách.
Bộ Phương đã suy nghĩ rất nhiều.
Cuối cùng hắn cũng đứng dậy rồi đóng cửa tửu lâu.
Tiểu Hồ và Tiểu Bì nhảy lên trên bả vai hắn rồi nhìn hắn với đôi mắt to quay tròn.
Khóe miệng Bộ Phương hơi giật nhẹ.
Hắn giơ tay lên rồi xoa đầu hai tiểu gia hoả.
- Không sao, sự mờ mịt tạm thời cũng là chuyện tốt đối với ta, cũng giống như Phượng Hoàng Niết Bàn cũng nên có lúc lên lúc xuống.
Bộ Phương xoa đầu hai tiểu gia hoả nhưng hắn cũng đã nghĩ thoáng ra.
Sau đó, Bộ Phương sải bước dài rời khỏi tửu lâu.
Hắn đi bộ trên đường không nhanh không chậm.
Chẳng bao lâu, hắn đã đến hoàng cung Thần Triều.
Hạ Ấp Thần Hoàng nhanh chóng bước ra từ trong hoàng cung khi nghe tin Bộ Phương đến đây.
Mặc dù bây giờ Bộ Phương đã mất đi trù nghệ nhưng tu vi của Bộ Phương... Vẫn là đỉnh phong của thiên địa này như trước đây.
Bên cạnh đó, Bộ Phương với tư cách là vị cứu tinh của Hạ Ấp Thần Triều, ngay cả khi hắn mất đi trù nghệ của mình thì hắn vẫn sẽ là khách quý của bọn họ.
Hạ Ấp Thần Hoàng an ủi Bộ Phương rồi nói chuyện với Bộ Phương trong hoàng cung rất lâu.
Sau đó.
Bộ Phương mượn một chiếc chiến thuyền từ Hạ Ấp Thần Hoàng rồi rời đi.
Chiến thuyền chậm rãi lái rời khỏi hoàng cung của Hạ Ấp Thần Triều, bay về phía Tinh Không rộng lớn.
Trong toà nhà Lạc gia, Lạc Tam Nương ngẩng đầu nhìn lên chiến thuyền đang chạy như bay, dường như nàng có chút hoảng hốt.
Ầm vang một tiếng, sau chiến thuyền là những làn sóng không khí đang bay tán loạn, chúng phi nhanh một đường dọc theo con đường Tinh Không.
Bộ Phương rời khỏi Hạ Ấp Thần Triều.
Hắn đang ngồi bên trong chiến thuyền.
Theo chiến thuyền phi nhanh một đường.
Hắn có một mục tiêu, muốn tìm ra những nghi ngờ trong lòng mình thì hắn nhất định phải tìm một người để giải quyết những nghi hoặc này.
Mà người có thể giải đáp nghi ngờ trong lòng hắn, trong lòng Bộ Phương đúng là đã có một lựa chọn.
Bên trong chiến thuyền, Bộ Phương cũng đang thử nghiệm nấu nướng.
Đối với một đầu bếp mà nói thì mất đi vị giác, xúc giác, tinh thần lực, khứu giác...
Có thể ảnh hưởng đến trù nghệ.
Nhưng nó cũng không thể cản trở việc nấu nướng của bọn họ.
Trù nghệ như thể được khắc vào trong xương cốt của bọn họ.
Nấu nướng vẫn có thể nấu được bởi vì bọn họ có thể thông qua kinh nghiệm để phán đoán độ nóng của món ăn mà tăng thêm nguyên liệu nấu ăn và nhiều thứ khác.
Tất nhiên, hương vị có thể không còn ngon như trước đây.
Dù sao thì... Mất đi những năng lực kia.
Chẳng khác gì đang từ ô tô chuyển sang xe đạp, trù nghệ sa sút cũng không chỉ là một chút.
Trước đó, trong lòng Bộ Phương đã có chút hoảng hốt, thậm chí hắn còn làm ra món cơm chiên trứng quá mặn.
Bành...
Chiến thuyền đang chạy trong Tinh Không vô ngần.
Đường lên Tinh Không mênh mông vô tận.
Tuy nhiên, đối với Bộ Phương thì Tinh Không rực rỡ này lại trở nên có chút gì đó xinh đẹp.
Thậm chí Bộ Phương còn có chút hối hận.
Nếu như hắn không lựa chọn cách thăng cấp thì tất cả những chuyện nhưu thế này sẽ không xảy ra, trù nghệ của hắn vẫn vô cùng tinh xảo như cũ.
Nhưng…
Nếu những lựa chọn vẫn như vậy thì nó sẽ không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Trù nghệ của hắn sẽ vĩnh viễn ở trình độ cũ, dậm chân tại chỗ và không thể cải thiện.
Nếu Bộ Phương được cho một cơ hội nữa để lựa chọn lại thì hắn có thể vẫn sẽ chọn như cũ... Thăng cấp.
Bóng dáng chiến thuyền trở nên mơ hồ.
Cuối cùng, sau một thời gian dài.
Khi tốc độ của chiến thuyền chậm dần lại.
Bộ Phương nhìn thấy một hình ảnh quen thuộc.
Đó là một đại lục lơ lửng trên bầu trời đầy sao của vũ trụ.
Minh Khư Đại Thế Giới.
Hắn đã trở về.
Bộ Phương điều khiển chiến thuyền tiếp tục phi nhanh.
Bộ Phương rời khỏi Minh Khư Đại Thế Giới đã rất lâu rồi nhưng đây là nơi mà hắn đã lớn lên nên đương nhiên hắn sẽ không quên Minh Khư Đại Thế Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận