Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2287: Cắn nuốt Vạn Hỏa (1)

Bùm!
Một tiếng nổ thảm thiết vang lên khắp khán đài.
Thoáng qua tiếng khí nổ vang vong, ngay sau đó, một bóng người bay ngược ra, nghiền nát không trung, không ngừng bắn phá.
Toàn bộ Minh Trù Nhất Mạch Tộc Địa bỗng chốc tan thành từng mảnh, mặt đất nứt toác ra, tất cả bếp lò bất diệt xung quanh đấy cũng vỡ tan tành.
Thân hình Đại Tráng chạy như bay, lăn lộn trên mặt đất trong vài vòng trước khi ổn định hình thể.
Hắn quỳ một gối và từ từ ngẩng đầu lên.
Hỏa Long xung quanh Tiểu U bị Bộ Phương dùng một tay vung chết.
Người sau nhếch miệng nhìn Bộ Phương, đôi mắt đen của hắn cũng khôi phục lại và nhanh nhẹn hơn.
Tiểu Hồ liên tục nhảy trong vòng tay của Tiểu U, vẫy nắm đấm nhỏ của mình, thể hiện sự phấn khích không gì sánh được.
Có vẻ như nó rất vui khi Bộ Phương tung ra một cú đấm để bắt nạt Đại Tráng.
Bộ Phương ra hiệu cho Tiểu U và Tiểu Hồ rút lui, còn hắn đứng tại chỗ, dửng dưng nhìn về phía xa, Đại Tráng đang quỳ một chân trên mặt đất.
Khi nắm đấm của Bộ Phương chạm vào cơ thể Đại Tráng, hắn có thể cảm nhận được sự kỳ quái trong đó.
Đại Tráng hẳn là đã chết.
Giờ phút này, thân thể kia không phải là nguyên bản của Đại Tráng.
Một nơi xa xôi.
Có một tiếng cười vang vọng lên.
Đại Tráng chậm rãi ngẩng đầu lên.
Dung nhan của hắn bị biến dạng kỳ quái.
Mặt hắn nổi đầy nhưng thần sắc quái dị, dường như bị phồng lên, khuôn mặt gục ngã của Đại Tráng từ từ phồng lên và khôi phục lại diện mạo một lần nữa. Chắc chắn đây không phải là điều mà một người bình thường có thể làm ra được.
Dường như thân xác kia không phải của con người.
- Thần Lực này... Tại sao ngươi lại có được thần lực, loại linh khí này, loại lực lượng áp lực này…
Đột nhiên Đại Tráng ngẩng đầu lên, đồng tử co lại nhỏ bằng hạt vừng, trên mặt tràn đầy thần sắc điên cuồng!
Không biết hắn đang cười hay đang giận.
Vù vù …
Một trận khí lãng từ xung quanh cơ thể hắn lan ra, hắn đột nhiên giơ tay lên và chỉ ngón tay của hắn về phía Bộ Phương.
Vù vù …
Một con Hỏa Long lại hiện lên, bay lượn tứ phía, điên cuồng lao về Bộ Phương.
Gầm!
Con Hỏa Long bay lên bầu trời, sức mạnh Pháp Tắc Chi Lực của nó rất mạnh, như thể muốn hủy diệt thế giới này.
Bộ Phương đứng yên một chỗ và hít sâu một hơi, trong ta cầm thái đao, thần niệm quét qua, dường như thiên địa cũng bị đè nén.
Sau khi bóp nát Thần Lực Dịch Tích, sức mạnh Thần Lực Dịch Tích của Trù Thần tràn ngập khắp cơ thể hắn, khiến Bộ Phương cảm thấy rằng hắn có thể đập tan thế giới chỉ bằng một cú đấm! Bộ Phương chưa hề hiểu rõ về sức mạnh Thần Lực Dịch Tích của Trù Thần đạt đến mức nào
Con Hỏa Long đang đến gần.
Long Cốt Thái Đao vung lên.
Tiếng xé rách vang lên, dường như thoảng qua Thần Lực bao phủ thái đao, chém mạnh xuống một nhát, đao khí lan tràn. Trong nháy mắt, con Hỏa Long bị cắt làm đôi.
- Nhất đao... Trảm Tiên Thức!
Bộ Phương nhẹ nhàng nói.
Lúc sau, bầu trời đầy trời đao khí được tụ lại trong không trung, trong không trung ngưng tụ ra một đao vắt ngang trời.
Ánh đao sáng chói, che khuất cả bầu trời và mặt trời.
- Sức mạnh này…
Trong ánh mắt của Đại Tráng tràn đầy điên cuồng.
Những đường gân xanh trên cơ tiếp tục nổi lên, như những con sâu đang luồn lách.
Sau đó, hắn đập mạnh vào khoảng không, mặt đất vỡ tan, tiếng ầm ầm vang lên.
Con Hỏa Long khổng lồ lao lên va vào một đạo đao khí của Bộ Phương.
Con Hỏa Long chứa đựng Pháp Tắc Chi Lực, và ... đao khí bao vây lấy Thần Lực.
Hai người va chạm, chẳng phân biệt được ai mạnh hơn.
Rầm rầm rầm
Khí lãng ngập trời, uy lực kinh khủng không ngừng thổi quét.
Trận chiến tại đây, trong nháy mắt tiếng nổ vang dội, thu hút sự chú ý khắp nơi.
Minh Trù Nhất Mạch bị tiêu diệt là một đại sự, hiện giờ trong nhà bếp của Minh Trù Nhất Mạch lại nổ ra một trận chiến, điều này đương nhiên thu hút sự chú ý khắp nơi.
Vô số cường giả lao nhanh trên không.
Một nơi xa xăm.
Vô số cường giả bị treo lơ lửng trong không trung.
Cửu tộc Minh Ngục lão tổ cũng lần lượt xuất hiện.
Đương nhiên……
Chín tộc Minh Ngục lão tổ đều chỉ là những người mới được tuyển chọn.
Ngoại trừ các lão tổ của Hỏa Yêu Nhất Mạch và Ảnh Ma Nhất Mạch vẫn như trước, lão tổ của các tộc khác đều là người mới đến nhưng tu vi đều không yếu.
Treo lơ lửng trong không trung, bên trong bao phủ sự u ám, hắn nhìn về phía vị trí của Minh Trù Nhất Mạch.
Nhìn thế này, ai cũng kinh ngạc.
Đại hán kia là ai? Mạnh như vậy sao!
- Dường như là linh khí của Pháp Tắc Chi Lực... Chẳng lẽ trong Minh Khư Đại Địa ngoài Đế Thính lão tổ và Địa Ngục Khuyển ra, còn tồn tại ai nắm giữ Pháp Tắc Chi Lực ở vùng đất này?
- Nhìn xem! Không phải chủ nhân của Hoàng Tuyền tiểu điếm kia sao! Sao hắn có thể ở đây!

Mọi người đều rất kinh ngạc.
Bọn họ chưa từng nghĩ trận chiến này sẽ xảy ra.
Chủ yếu là đại hán nắm giữ Pháp Tắc Chi Lực kia. Một vị tồn tại nắm giữ Pháp Tắc Chi Lực nhất định là đỉnh phong tồn tại trong Minh Khư!
Mà lão bản của Hoàng Tuyền tiểu điếm chỉ là một Đại Thánh, hắn thực sự có thể chiến đấu chống lại sự tồn tại như vậy đến điên cuồng!
Thực sự đáng sợ!
- Chẳng lẽ vị đại hán kia chính là thủ phạm tiêu diệt Minh Trù Nhất Mạch?
Có người nghĩ như vậy, mà cái suy nghĩ này nhanh chóng nhận được sự đồng tình của mọi người.
Trận chiến trên chiến trường cũng gay cấn.
Đại Tráng hưng phấn vô cùng, thân thể như muốn run lên.
Ban đầu, mục đích của hắn là Trớ Chú Thiên Nữ, nhưng khi Bộ Phương đập tan Thần Lực của hắn và phô diễn sức mạnh của mình, mục tiêu của hắn đã thay đổi thành Bộ Phương.
Loại sức mạnh đó …
Tuy rằng bây giờ chưa chắc chắn, nhưng một khi khẳng định được ... cũng đủ khiến hắn sôi máu!
Rầm rầm!
Mặt đất xung quanh không ngừng vỡ vụn.
Bộ Phương lơ lửng trên bầu trời.
Hàng ngàn đao khí tràn ngập khu vực xung quanh hắn.
Đại Tráng khẽ nhếch miệng cười, ánh mắt tràn đầy dữ tợn.
Những con Hỏa Long lần lượt xuất hiện, hung dữ gầm rú lên, tất cả những con Hỏa Long đều ẩn chứa sức mạnh Pháp Tắc Chi Lực khủng khiếp.
Bộ Phương chằm chằm nhìn nó.
Những linh hồn trôi nổi xung quanh, vô số tàn dư của linh hồn đang gầm rú, họ không cam lòng mà gầm lên.
Những oan hồn này là Ý Chí của những người đã khuất ở Minh Trù Nhất Mạch.
Bọn họ quanh quẩn Đại Tráng, như quỷ khóc.
Bếp lò đã hỏng, nhưng ngọn lửa vẫn cháy.
Trong số những đám ngọn lửa, có Tiên Hoả, Minh Hỏa và nhiều loại kỳ lạ khác.
Những ngọn lửa này đều do Minh Trù Nhất Mạch nắm giữ.
Họ nuôi dưỡng chúng về thể chất và tinh thần, giúp họ nấu nướng ra mỹ vị chính trong mỗi món.
Bây giờ, Minh Trù đã chết, nhưng ngọn lửa vẫn còn.
Bộ Phương giơ tay lên, ngọn lửa Sâm Bạch Sắc trong bàn tay bốc lên.
Những ngọn lửa đã bùng cháy.
Bộ Phương nhìn chằm chằm vào Đại Tráng.
Sau đó, vô số Tiên Hoả và Minh Hoả xung quanh họ dường như đã cảm nhận được một số ý niệm, lần lượt chạy như bay mà đến vị trí của Bộ Phương, giống như những con thiêu thân đang lao vào ngọn lửa.
Cảnh tượng này rất hùng tráng.
Vô số Tiên Hoả và Minh Hoả hội tụ lại cùng ngọn lửa của Bộ Phương như một chùm hoa xinh nở rộ, bông hoa kết thành chùm.
Đại Tráng cũng bị treo lơ lửng.
Xung quanh toàn là Pháp Tắc Chi Hoả, hắn nhìn Bộ Phương bằng vẻ khinh thường như muốn hấp thu Tiên Hoả và Minh Hoả, Đại Tràng chỉ nghĩ rằng đó là những ngọn lửa đó thấp kém.
-Cảm nhận được những gì rồi, không cam lòng mà phẫn nộ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận