Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1861: Địch Thái Giới Chủ cho rằng... (1)

Địch Thái Giới Chủ cho rằng Bộ Phương muốn nổ chết hắn ta sau đó kế thừa nghệ thuật Xích Quả.
Nếu không thì sao Bộ Phương lại phải lấy Hủy Diệt Làm Nồi mang tính sát thương cực kỳ cao ra nấu.
Uy lực của Hủy Diệt Làm Nồi đáng sợ đến mức nào, lẽ nào Địch Thái Giới Chủ lại không biết? Một nồi vừa ra có thể khiến cho cả đám Tiểu Thánh sợ ói máu.
Bây giờ… Bộ Phương lại muốn lấy nó ra cho hắn ta ăn sao?
Địch Thái Giới Chủ đỏ bừng mặt, hắn ta chỉ muốn Bộ Phương nấu Can Oa, không hề hỏi đến Hủy Diệt Làm Nồi mà.
Đám đông xung quanh cảm nhận được uy lực của Hủy Diệt Làm Nồi trên tay Bộ Phương cũng thấy sợ hãi.
Bởi vì họ có thể cảm nhận được một cách rõ ràng ở bên trong nồi kia cất giữ một thứ năng lực vô cùng kinh khủng khiến họ không còn tâm tư suy nghĩ gì khác.
Hầu hết bọn họ đều không biết Bộ Phương sở hữu được kỹ năng thi triển Hủy Diệt Làm Nồi với sức sát thương cực cao. Nếu biết trước điều đó thì họ đã sớm chạy biến khỏi đây chứ không còn ngây ngốc đứng xem bằng vẻ hiểu kỳ nữa.
Lại có không ít người trong số đó hiểu rõ uy lực của loại kỹ năng này, họ cũng đã từng được tận mắt chứng kiến Bộ Phương thi triển nó.
Ví dụ như Mộng Kỳ, chẳng hạn như Công Thâu Ban,...
Mộng Kỳ trợn mắt, biểu lộ vẻ khinh thường với Địch Thái Giới Chủ.
Có câu “Không tìm đường chết sẽ không phải chết” chính là để nói loại người như hắn ta.
Sao lại muốn Bộ Phương nấu Can Oa làm gì không biết?
Đã biết rõ Bộ Phương dùng Hủy Diệt Làm Nồi có thể san bằng được cả một phương trời lại còn muốn cảm nhận thêm một chút cảm giác tuyệt vọng. Lần này thì hay rồi… Hủy Diệt Làm Nồi cũng được lấy ra, vừa khéo thỏa mãn được ngươi.
Cả tinh thần lẫn thể xác của Công Thâu Ban đều đang run rẩy.
- Cái này… Bộ lão bản điên rồi…
Bờ môi hắn run run, hắn không thể tin được Bộ Phương cứ thế lấy Hủy Diệt Làm Nồi ra thật.
Chẳng lẽ…
Hắn nhìn sắc mặt lạnh lùng của Bộ Phương, đồng tử mắt hơi co lại.
Chẳng lẽ Bộ lão bản bị đề bài khảo hạch của Địch Thái Giới Chủ chọc giận rồi sao? Bây giờ định oanh tạc hết thảy nơi này ư?
Bất kể bọn họ nghĩ như thế nào cũng không thể nghĩ thấu được.
Địch Thái Giới Chủ run rẩy, không thể nào tin Bộ Phương lại có thể lấy Hủy Diệt Làm Nồi ra.
Lỡ như cái thứ đồ chơi kia là thật thì sao?
Ăn? Hay không ăn đây?
Những người tham gia khảo hạch lại không có nhiều tâm trạng như hắn ta lúc này.
Bây giờ bọn họ chỉ có chung một cảm giác: tuyệt vọng.
Vì hành động của Bộ Phương mà hoảng sợ và tuyệt vọng.
Một tia chớp rạch xuống, đánh tan lôi vân.
Những vị đầu bếp tham gia cuộc khảo hạch lần này rất tài năng, tư chất không tệ, trong đó có không ít yêu nghiệt xuất chúng.
Dĩ nhiên, cái gọi là yêu nghiệt xuất chúng vẫn còn kém xa so với Bộ Phương.
Từ lần tỷ thí này có thể nhìn ra, một món ăn có thể khơi ra được lôi phạt sẽ nói lên chất lượng của món ăn cũng như trình độ của người đầu bếp làm ra nó.
Ngoại trừ Bộ Phương, những đầu bếp còn lại tham gia khảo hạch cũng chỉ nhận được tối đa hai lần lôi phạt.
Chỉ hai mà thôi…
So với Bộ Phương, như thế là quá yếu kém!
Khó trách kiếp vân lại bị đánh tan.
Kết quả đã rất rõ ràng.
Đại Ma Vương nghiền ép hoàn toàn, khiến cho những người dự thi khác đều mất đi cơ hội thăng cấp.
Trước khi tham gia tỷ thí, bọn họ mang đủ loại khát vọng, bây giờ lại bị lôi phạt đánh tan tành.
Đại Ma Vương… vẫn là Đại Ma Vương.
Những người tham gia khảo hạch đều không khỏi thở dài cảm khái.
Đối với điều ấy, Bộ Phương lại không hề để ý, hắn bưng món ăn chậm rãi đi xuống lôi đài.
Ở quanh người hắn là ba cái nồi màu bạc lơ lửng, trong đó đều ẩn chứa sự biến động vô cùng lớn.
Bộ Phương đi đến trước mặt giám khảo.
Có ba người phụ trách việc đánh giá kết quả khảo hạch của hắn, bao gồm Địch Thái Giới Chủ, Mộng Kỳ thành chủ và Công Thâu Bạch Quang.
Địch Thái Giới Chủ trừng mắt nhìn Bộ Phương bày ba Hủy Diệt Làm Nồi đáng sợ ra trước mắt mình, khuôn mặt hắn ta đầy vẻ đau khổ.
- Đồ ăn ở trong nồi, xin mời dùng.
Bộ Phương chắp hai tay, khóe miệng hơi nhếch lên, liếc Địch Thái Giới Chủ một cái.
Không phải ngươi muốn nghịch ngợm sao?
Lại nghịch thêm chút xem?
Ngươi muốn được thưởng thức Hủy Diệt Làm Nồi, vậy nhân lúc còn nóng thì xin mời.
Đám người xung quanh không dám thở mạnh, mặc dù họ biết với trình độ trù nghệ của Đại Ma Vương thì việc thăng cấp thành Nhị phẩm Tiên Trù cực kỳ dễ dàng, không có gì là khó khăn cả.
Thế nhưng bọn họ vẫn mong chờ có kỳ tích xảy ra.
Giữa Nhất phẩm Tiên Trù và Nhị phẩm Tiên Trù thực ra không có quá nhiều khác biệt, ngay tại ranh giới của trù nghệ mới có sự biến hóa.
Nhưng mà, nếu là Nhị phẩm Tiên Trù khảo hạch Tam phẩm Tiên Trù thì lại khác nhiều rồi.
Tam phẩm Tiên Trù yêu cầu cao hơn, điều kiện đạt được thành tựu cũng khó hơn.
Chủ yếu vẫn dựa vào món ăn sau khi đã được hoàn thành.
Dựa theo lệ thường.
Nhất phẩm Tiên Trù có khả năng nấu các món ăn thuộc cấp độ từ Nhất phẩm tới Tam phẩm.
Tương tự, muốn trở thành Nhị phẩm Tiên Trù thì phải nấu được các món thuộc cấp độ từ Tứ phẩm tới Lục phẩm.
Còn đối với Tam phẩm Tiên Trù, khả năng nấu nướng phải đạt từ Thất phẩm tới Cửu phẩm.
Đối với Lân Trù… chính là nấu những món ăn từ phẩm cấp Thập phẩm và những mỹ thực thượng hạng khác.
Đây chính là lệ thường nhất quán từ trước tới nay của Tiên Trù Giới đối với việc phân định thực lực của Tiên Trù.
Mà phẩm cấp của Tiên thực được tính đơn giản bằng mức độ phát ra Tiên Khí từ chính món ăn đó.
Về cơ bản, Tiên Khí đại biểu cho chất lượng của Tiên thực.
Nhưng mà, không có gì là tuyệt đối, giống như hôm nay Bộ Phương nấu Hủy Diệt Làm Nồi vậy.
Tuy Tiên Khí có nhưng cũng không nồng đậm, thậm chí còn không có Tiên Khí.
Nhưng nào ai dám nói ba thứ này lại không phải là món ăn thuộc cấp Tứ phẩm Tiên thực chứ?
Lạch cạch…
Ba cái nồi được đặt trước mặt ba vị giám khảo.
Sau đó, hơi nóng trong nồi bốc lên nghi ngút làm lay động cả cành cây Tiên Thụ.
Ánh nắng rực rỡ chiếu xuống bao trùm lên cả ba cái nồi.
Oa…
Linh tính của Tiên Thụ đúng là càng ngày càng chân thực, có thể thấy được nó đang khôi phục trạng thái rất tốt.
Tán cây Tiên Thụ rọi tia nắng rực rỡ xuống, biểu thị rất rõ ràng món ăn Bộ Phương làm ra đã đạt tới trình độ Nhị phẩm Tiên Trù.
Kế tiếp cần phải thưởng thức mỹ thực.
Ba vị giám khảo tự nếm thử sẽ càng công bằng.
Bộ Phương bình tĩnh đứng ở phía xa.
Ba người Địch Thái Giới Chủ ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau.
Bầu không khí lúc này có hơi gượng gạo.
Ánh mắt mọi người đều tỏ vẻ hiếu kỳ, thân là giám khảo, nếu bây giờ họ không ăn cũng có hơi…
- Xin mời thưởng thức đi ạ, ta nấu món này chắc chắn sẽ không khiến ba vị thất vọng… Không phải có người rất nôn nóng được nếm thử mùi vị này sao?
Bộ Phương lên tiếng.
Địch Thái Giới Chủ nhìn chiếc nồi đang nở rộ hoa sen màu bạc rực rỡ trước mắt mình, trong lòng có chút cảm giác tuyệt vọng.
Mộng Kỳ thành chủ im lặng không nói gì, nàng ta chỉ nhìn Bộ Phương một cái.
Sau đó nhấc đôi đũa lên, nhẹ nhàng gắp một miếng đồ ăn nhiều màu sắc từ trong nồi bỏ vào miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận