Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1296: Rượu ngon mở ra động lôi kiếp! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vẻ mặt của Bộ Phương không chút cảm xúc.
Tiểu U trợn trắng mắt lên.
Cẩu Gia thè lưỡi, như thể đang cười chế giễu.
Cái tên đần độn này...
Minh Vương Nhĩ Cáp gãi đầu của mình, có vẻ như cũng đã nhận ra bản thân lại làm chuyện hồ đồ gì đó.
- Các ngươi cứ tiếp tục... Không cần quan tâm tới ta đâu, ta chỉ tới mua nước tương thôi.
Minh Vương Nhĩ Cáp suy nghĩ một chút rồi nói.
Bộ Phương thu hồi ánh mắt đang đặt trên người Minh Vương Nhĩ Cáp, tia sáng lấp lánh bao trùm trên bàn tay, chẳng mấy chốc, chân khí xoay vòng.
Rắc rắc…
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người.
Một tiếng lanh lảnh vang lên.
Lớp bùn đắp trên vò rượu đã nứt ra một lỗ nhỏ.
Ánh mắt của mọi người đều co rụt lại, sau đó, hàng vạn tia sáng chói lóa bắn thẳng lên trời trong tầm mắt của bọn họ!
Những vầng sáng đó rực rỡ mà chói lọi, hơn nữa mang theo một chút ánh sáng lấp lánh của những ngôi sao khiến cho người ta phải chú ý.
Đây là... Tinh Thần Chi Lực sao?
Con mẹ nó, rượu này lại có chứa Tinh Thần Chi Lực?
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, bất luận là Thánh Chủ hay là lão giả, đều trưng ra vẻ mặt đầy kinh hãi và không thể tin nổi.
Tinh Thần Chi Lực, đó là thứ mà chỉ Tinh La Thiên Bàn mới có.
Uy lực vô cùng cường đại.
Nghê Nhan vẫn luôn nhìn chằm chằm vào miệng hũ rượu kia, nhìn những tia sáng đang tỏa ra và Tinh Thần Chi Lực đang bốc lên kia, trên mặt lập tức toát ra vẻ vui mừng.
Quả nhiên, rượu này... Có một phần dấu ấn thuộc về của nàng.
Lớp bùn đắp vẫn tiếp tục nứt ra, vầng sáng lại càng ngày càng chói mắt hơn.
Một mùi thơm nồng nàn đang tỏa ra một cách ồ ạt từ trong bình rượu.
Hương thơm của loại rượu này tuôn trào ra giống như một cơn lũ không kiểm soát được, nghiền ép hết tất cả mọi thứ.
Lấy nhà hàng Thao Thiết làm trung tâm mà tỏa ra khắp nơi một cách dồn dập.
Tất cả mọi người trên khắp con phố dài mười dặm ở Thiết Tiên Thành đều ngây người ra, đứng im một chỗ, ngửi mùi rượu tràn ngập trong không khí, vẻ mặt mơ màng.
Vào lúc hoàng hôn bên hồ, một người mặc áo tơi đang ngồi trên chiếc thuyền con câu cá, cũng ngửi được mùi rượu trong không khí, rơi vào trầm tư.
Trong một nhà hàng cũ nát, Văn Nhân Thượng phanh ngực nằm say khướt trên bàn, một đống ống trúc lớn nằm lăn lốc trước mặt hắn, mùi rượu bay tới khiến cho tâm trí của Văn Nhân Thượng lập tức run lên.
Trong nháy mắt đã tỉnh rượu.
- Mùi rượu thơm này...
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ Thao Thiết Cốc đều được bao trùm bởi hương rượu.
Trong tích tắc, mùi rượu đã lan ra toàn bộ thung lũng!
Không thể ngăn cản được!
Mây đen bên ngoài Thao Thiết Cốc đè xuống tòa thành khiến cho cả tòa thành đều sắp sụp đổ.
Ma Chủ mạnh nhất chắp tay bước đi, đột nhiên, mũi của hắn giật mạnh, đôi mắt hơi hơi mở ra, n như thể có năng lượng xé toạc khoảng không.
Cái mũi rung lên, khuôn mặt của Ma Chủ mạnh nhất toát ra một tia do dự và... say mê.
- Đây là mùi rượu... có hương vị của địa ngục!
- Là người nào... lại có thể nấu được món ăn có mùi vị của địa ngục... Hơn nữa, mùi thơm của loại rượu này thật là thoải mái!
Khí trắng từ trong lỗ mũi chợt phun ra, Ma Chủ mạnh nhất không nhịn được nuốt một miếng nước bọt.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thao Thiết Cốc mơ hồ ở phía xa xa kia, khóe miệng cong lên nở một nụ cười.
Vừa hay, phương hướng mà mùi rượu kia truyền đến lại cùng một chỗ với mục tiêu lần này của hắn.
...
Ầm ầm! !
Bên trên nhà hàng Thao Thiết, tầng mây xám tụ lại, dày đặc tới mức làm cho người ta cảm thấy hết sức áp lực.
Tất cả mọi người trong Thao Thiết Cốc đều chìm đắm trong hương rượu, nhưng lại chưa bao giờ nhận thấy những điều bất thường này.
Đột nhiên.
Giữa những đám mây xám xịt kia, một âm thanh như tiếng sấm rền vang lên.
Sấm sét màu tím lập tức xé toạc trời xanh, phát ra tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc!
Tất cả mọi người đều bừng tỉnh từ trong tiếng sấm sét này!
Lôi kiếp?
Thế mà lại là lôi kiếp?
Một tiếng lôi kiếp làm cho tất cả mọi người đều tỉnh lại, trong nhà hàng, trong đôi mắt của mỗi một vị cường giả cấp Thánh Chủ đều nổi lên vẻ kinh hãi!
Xuất hiện lôi kiếp là có ý gì?
Lẽ nào món ăn này, lại muốn độ kiếp sao?
Cường giả cấp Thánh Chủ đều là chật vật trong gió.
Thành tựu Thánh Chủ được năm đóa Thần Hỏa của bọn họ cũng chỉ là khó khăn lắm mới có thể khiến cho thiên đạo chú ý, sau đó, mới dẫn lôi kiếp tới.
Con mẹ nó, còn một vò rượu này lại có thể kéo theo lôi kiếp nổi lên?
Chẳng lẽ, vò rượu này có thể so sánh với công lao vất vả tu hành trong vô số năm của bọn họ sao?
Lão giả lại càng vô cùng kinh ngạc.
Hắn là Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc, cho nên hắn biết rất rõ món ăn có thể dẫn đến lôi kiếp thiên đạo có ý nghĩa như thế nào!
Tài nghệ nấu nướng của tiểu đầu bếp kia đã đạt đến trình độ này rồi sao?
Mặc dù, vẫn còn kém hơn rất nhiều so với đám Tiên Trù ở Tiên Trù Giới.
Nhưng so với bản thân mình thì... thật sự mạnh hơn rất nhiều!
Dù sao, hắn cũng không thể nấu được món ăn có thể dẫn đến lôi kiếp thiên đạo!
Không có gì lạ khi hắn bị thua trong trận so tài đồ ăn ở trong cung điện bằng đồng...
Hắn thua cũng rất chính xác!
Bùm bùm bùm!
Ánh mắt của Bộ Phương ngưng tụ, Tinh Thần Hải nổi lên sóng to gió lớn, Khí Linh của Hoàng Kim Thần Long đang gầm thét.
Hắn đánh xuống một chưởng, lớp bùn đắp bên ngoài vò rượu hoàn toàn nứt ra.
Mùi rượu bốc lên ngút trời tràn ngập khắp nơi, toàn bộ nhà hàng như thể cũng hóa thành Tiên cảnh dưới nhân gian.
Sấm sét cuồn cuộn trên bầu trời, Lôi Long gầm thét.
Bộ Phương ngẩng đầu lên, dường như có thể xuyên qua nóc nhà nhìn thấy Thần Long sấm sét đang ngưng tụ kia.
Lôi kiếp sắp đánh xuống rồi!
Ù ù
Bộ Phương hét lên một tiếng thật dài.
Ngay sau đó, một thân hình to lớn nhanh chóng bắn ra từ trong phòng bếp.
Âm thanh vù vù vang lên không dứt.
Tròng mắt màu trắng đục của Tiểu Bạch đang đảo quanh, thân hình trở nên dữ tợn trong lúc lao nhanh như bay!
Tiểu Bạch lao ra khỏi nhà hàng dưới ánh mắt rung động của tất cả mọi người trong, đôi cánh kim loại phía sau run lên, lao thẳng về phía lôi kiếp trên bầu trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận