Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 951: Món ăn yên tĩnh, món ăn bạo lực (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tính thẩm mỹ bạo lực trong việc nấu nướng mang đến cho người ta cảm giác chấn động về tinh thần và thị giác. So với phương pháp nấu ăn chậm chạp, thong thả của các đầu bếp thông thường, phương pháp nấu ăn từng đao đâm vào thịt chẳng khác nào cố gắng đâm chết người khác của Văn Nhân Sửu càng khiến nhiều người cảm thấy mới lạ và ngạc nhiên.
Đây là phương pháp nấu ăn mà Văn Nhân Sửu học được trong con đường Thao Thiết, là phương pháp nấu ăn mà hắn ta đã nghiên cứu được sau vô số khổ nạn. Phương pháp nấu ăn này đã giúp hắn ta sống sót trở ra từ con đường Thao Thiết vô cùng trắc trở.
Bây giờ hắn ta sẽ sử dụng phương pháp này để rửa sạch nỗi sỉ nhục của bản thân.
Đây là món ăn hắn ta đã nấu bằng cả thân thể và tâm hồn của mình, Quả Cá Bột Bạo Liệt!
Văn Nhân Sửu rất tự tin vào món ăn này. Có Trảm Xà Đao nổi tiếng trong tay lại kết hợp với kinh nghiệm hắn ta thu được từ con đường Thao Thiết, mỹ vị của món ăn này chắc chắn sẽ vượt quá sức tưởng tượng của người bình thường!
Đây là món ăn mạnh nhất của hắn ta bây giờ.
Hương thơm đậm đà của dầu chiên cùng với mùi thơm nồng của cá lan tỏa khắp quảng trường khiến khán giả ở trên Thao Lâu đều phải xuýt xoa ngửi mùi.
Mùi rất thơm và đậm đà, trong đó còn có hương thơm của Hải Linh Thú và cá trong đó. Cảm giác như thể đang được đứng trước biển cả mênh mông thế này khiến họ say mê.
Văn Nhân Sửu nhếch miệng nhìn Bộ Phương. Hắn ta vô cùng tự tin, hắn ta cảm thấy bây giờ hắn ta có thể đánh bại Bộ Phương!
Con dao phay ban đầu bị mất vì trận so đấu nấu nướng, hắn ta phải lấy lại nó bằng thực lực của mình!
Đây là cách duy nhất để hắn ta có thể rửa sạch sự sỉ nhục và gột rửa những ám ảnh trong lòng.
Tuy nhiên, bộ dạng của Bộ Phương vẫn bình tĩnh như cũ, hắn không thèm để ý đến ánh mắt khiêu khích của Văn Nhân Sửu.
Cứ như thể Văn Nhân Sửu thực sự giống như một chú hề trước mặt hắn, thậm chí không thu hút nổi một chút sự chú ý nào từ phía hắn.
Bộ Phương mặc Tước Vũ Bào có màu đỏ và trắng đan xen nhau, hắn duyên dáng dùng một tay bưng đĩa thức ăn lên và chậm rãi đi về phía băng ghế giám khảo.
Khóe miệng của Văn Nhân Sửu hơi giật, trong mắt cũng hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Hắn ta dùng một tay nhấc chiếc đĩa khổng lồ lên, mùi hương lập tức lại lay động.
Những miếng cá màu vàng như được đóng khuôn trong đĩa khẽ run lên, tỏa ra một mùi thơm và hấp dẫn khác lạ.
Thịt cá này dày đặc từ trong ra ngoài, giống như một bông hoa lặng lẽ nở, đẹp không sao tả xiết.
Ở phần trung tâm, Văn Nhân Sửu sử dụng xương cá để xây dựng một nhánh cây trông như pha lê. Nhánh cây mở ra một cách mãnh liệt, mang vẻ đẹp hoang dã và đẫm máu.
Trận pháp chiếu hình trên không trung của Thao Lâu phản chiếu lên món ăn trong tay Văn Nhân Sửu. Vẻ ngoài đẹp đẽ của món ăn khiến ai xem cũng phải kinh ngạc mà cảm thán.
Ngay cả ánh mắt của mười đầu bếp hàng đầu trong bảng Thiết Bia Trù cũng trở nên nghiêm trọng.
Trình độ bây giờ của Văn Nhân Sửu quả thực đã đạt tới trình độ đầu bếp hạng nhất, hơn nữa trình độ trong giới đầu bếp hạng nhất cũng không thấp.
Chỉ với món ăn này, Văn Nhân Sửu này đã có đủ tư cách để thách đấu với bất kỳ ai trong số họ và còn có khả năng rất cao là họ sẽ bị đánh bại.
Món ăn này vô cùng khéo léo và hoàn hảo kể cả từ cách trình bày đến việc kiểm soát lửa đối với thịt cá.
Món này nhìn trái ngược với món ăn mà Bộ phương mang đến.
Sau khi mọi người nhìn thấy hình ảnh trận pháp hình chiếu phát ra, họ đều im lặng một lúc lâu sau đó cười lớn chế nhạo.
Đúng vậy, chính là cười nhạo, là kiểu cười vô cùng khinh thường.
Một số người biết Bộ Phương, một số người không biết Bộ Phương.
Một số người có lẽ biết Bộ Phương có kỹ năng thực sự, nhưng một số người chỉ nghĩ rằng Bộ Phương đang giả vờ khoác lác.
So với món ăn của Văn Nhân Sửu, món của Bộ Phương thật sự bị đánh giá thấp hơn rất nhiều.
Cá hấp thông thường được bày ra đĩa. Một con cá tươi ngon, một chút nước súp không có tí mùi cá nào. Trên thịt cá còn được điểm xuyết thêm chút màu sắc rực rỡ, mùi hương của linh dược tỏa ra xung quanh.
Món ăn không phức tạp lắm nhưng cũng không mang đến cho mọi người quá nhiều bất ngờ.
Đây là anh chàng tuyên bố muốn so tài nấu nướng với mười người đứng đầu bảng Thiết Bia Trù sao? Chỉ bằng một món cá hấp bình thường như vậy sao?
Thằng nhóc này… đầu bị cửa kẹp mất rồi à? Còn dám bưng loại món ăn thế này ra làm gì cho bẽ mặt không biết.
Mà so với những lời chế nhạo của người khác.
Mười đầu bếp hàng đầu trong Trù Bảng cũng bình luận về món ăn của Bộ Phương. Mỗi người trong số họ đều cau mày.
Đương nhiên, bọn họ không thể nào lại đi đánh giá phiến diện như cách những thực khách đó thấy được.
Nhưng xét cho cùng đó là món ăn do Bộ Phương nấu, làm sao có thể là món ăn bình thường được?
Bọn họ đều hiểu rõ trình độ của Bộ Phương, nếu hắn dám thách đấu bọn họ tất nhiên hắn sẽ không quá yếu.
Văn Nhân Sửu nhếch miệng nói:
- Đây là món ăn của ta, Quả Cá Bột Bạo Liệt, mời các vị nếm thử.
Hắn ta đặt đĩa trên một chiếc bàn lớn trước mặt các giám khảo.
Một số giám khảo đứng dậy. Sở Trường Sinh mặc áo choàng, ông ta đứng trước món Quả Cá Bột Bạo Liệt, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Đầu tiên, xét về cách trình bày thì món này ngon hơn hẳn so với món cá hấp trông bình thường kia của Bộ Phương.
Nhưng không rõ mùi vị của món ăn như thế nào.
Sở Trường Sinh cầm đũa lên kẹp một miếng cá. Miếng cá kia rất mềm, nó mềm đến mức tưởng như đậu hũ chỉ dùng một chút sức thì sẽ vỡ vụn mất.
Điều này khá đặc biệt.
Thịt cá vừa cho vào miệng, cái khoảnh khắc vừa cắn một miếng thì thịt cá đã vỡ tung, nước súp đậm đà cuồn cuộn trào từ trong đó ra giống như có một dòng nhiệt bắn tung tóe, đập vào các vách trong khoang miệng Sở Trường Sinh, tác động mạnh đến vị giác của ông ta.
Hửm?
Sở Trường Sinh sửng sốt, trước mắt ông ta dường như có dòng điện xẹt qua.
Tại sao thịt cá này lại mềm như vậy?! Không thể tưởng tượng nổi...
Những người khác cũng lần lượt gắp thịt cá cho vào miệng. Khoảnh khắc mùi vị khó tin của cá bùng nổ trong miệng khiến trái tim bọn họ co rút lại, cảm thấy vô cùng kinh ngạc và sợ hãi.
Lục Trưởng lão ngạc nhiên cảm thán:
Bạn cần đăng nhập để bình luận