Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2547: Bộ Phương bị Tiểu U cắn! (1)

Khi giọng nói của Tiểu U vang lên sau lưng Bộ Phương, Bộ Phương có chút ngẩn người. Đây là đang làm cái gì thế?
- Đều là người một nhà mà… đừng quậy nữa.
Bộ Phương lên tiếng nói.
Xoẹt.
Sợi tóc màu xanh lục quấn lên, bắt đầu chậm rãi bao trùm lên tước vũ bào, loại cảm giác này khiến Bộ Phương thấy tê hết cả da đầu.
U tỷ… ngươi tính sai gì rồi. Đám người Lạc Tam Nương ở nơi xa cũng có chút dở khóc dở cười. Không ngờ Tiểu U thế mà lại tìm tới Bộ Phương, chẳng lẽ cũng muốn ăn mòn diệt sát Bộ Phương như Dư Thu với Huyền Không sao? Không phải đều là người một nhà sao?
Chẳng lẽ Tiểu U bị nữ thi kia chiếm cứ thân phận rồi, nên không nhận ra người thân sao? Còn có thể nhẫn tâm ra tay với Bộ tiên sinh?
Cái này… đúng là nhiều người đều không biết nên nói gì…
ở phía xa, miệng chó của Cẩu Gia hơi mở ra, thịt toàn thân đều đang run rẩy, nhịn cười đúng là khó mà.
Đương nhiên Cẩu Gia cũng không phải quá lo lắng cho Bộ Phương. Dù sao thì Bộ Phương cũng có thể áp chế nguyền rủa chi lực bên trong Tiểu U. Cho nên hắn không quá lo lắng. Nhưng một màn này đúng là có chút buồn cười mà.
Nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của tên tiểu tử Bộ Phương kia, Cẩu Gia lại có chút sảng khoái.
U nha đầu, được lắm!
Khuôn mặt mông lung của Thần Vương đứng thứ nhất bảng cũng có chút dở khóc dở cười, bả vai đều run lên.
Tóc của Tiểu U không ngừng quấn lên, chậm rãi quấn trên thân thể Bộ Phương, giống như muốn giết chết Bộ Phương trong nháy mắt.
Nhưng khi đang quấn được một nửa thì ánh mắt Bộ Phương lập tức đọng lại. Không nghi ngờ gì nữa, Tiểu U trước mắt đã không còn là Tiểu U nữa rồi. Bộ Phương rất tin nếu như là Tiểu U tuyệt đối sẽ không xuống tay với hắn.
Đương nhiên, nếu cả chút tự tin đấy cũng không có thì uổng phí bao nhiêu món ăn nuôi nấng Tiểu U bao lâu nay. Cho nên sắc mặt Bộ Phương trở nên lạnh lùng.
- Ta không chạy...
Bộ Phương nói.
- Không chạy à, vậy ta cứ đuổi.
Giọng Tiểu U nói ra khiến người ta cảm thấy rùng mình.
Hả?
Cảnh tượng này có chút quen thuộc.
- Ta nói là ta không phải chạy, ngươi thử đụng tới ta đi, ngươi sẽ hối hận.
Mặt Bộ Phương không có chút biểu cảm nào nói ra.
Khuôn mặt lạnh lùng của Tiểu U nhìn chằm chằm Bộ Phương.
- Ngươi quay đầu nhìn xem…
Tiểu U nói.
- Tình huống này không thể quay đầu.
Bộ Phương vẫn không có biểu cảm gì nói.
Loại tình huống này khiến Bộ Phương liên tưởng tới những thước kịch dinh dị. Quay đầu? Làm gì có chuyện đó… Bộ Phương ta không bao giờ phải quay đầu.
- Ngươi quay đầu nhìn ta…
Giọng Tiểu U lại vang lên một lần nữa.
Sợi tóc xanh lại bao trùm thân thể Bộ Phương. Nguyền rủa chi lực lan tràn thế mà ăn mòn được tước vũ bào dần chuyển xanh.
Hai người nói chuyện có chút cổ quái, khiến mọi người ở đây đều không dám thở mạnh.
Những chuyện vừa xảy ra hoàn toàn có thể chứng minh Thiên Nữ nguyền rủa này vô cùng khủng bố. Đến Dư Thu và Huyền Không đều bị mạt sát, mà cách giết lại dọa người như vậy. Chẳng lẽ đến yêu nghiệt cực hạn như Bộ Phương cũng phải chết ở đây sao?
Nghĩ tới trước đó Bộ Phương còn liều cái mạng già để bảo vệ cho Thiên Nữ nguyền rủa, không ít người đều cảm thấy bi ai thay cho Bộ Phương.
Đúng là độc ác nhất chỉ có lòng dạ đàn bà.
- Ngươi có quay đầu lại hay không!
Âm thanh thê lương bạo phát. Bộ Phương nhất thời quay đầu nhìn chằm chằm dung nhan tuyệt mỹ của Tiểu U.
- Được, ta quay lại rồi.
Mặt Bộ Phương không có biểu cảm nói ra.
Sớm như vậy có phải không… khóe miệng Tiểu U hơi nhếch lên tia cười lạnh.
- Quả nhiên ngươi không giống với đám người vừa rồi…
Tiểu U mở miệng.
Bộ Phương nao nao, chỉ tiếp xúc ngắn ngủi như vậy mà nữ nhân này có thể nhận ra phẩm chất ưu tú của Bộ Phương hắn sao?
- Ngươi còn yếu hơn bọn chúng…
Bộ Phương.
- …
Cái quỷ gì?
Bộ Phương hận không thể đập mồi nồi lên mặt nữ nhân kia. Thật sự là nghĩ Bộ Phương hắn không dám sao?
- Ngươi không phải là Tiểu U… ngươi muốn chiếm lấy thân thể nàng sao?
Bộ Phương nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Tiểu U giờ phút này như hóa thành ma nữ. Sợi tóc màu xanh lục không ngừng quấn chặt lấy thân thể Bộ Phương, nhanh chóng bao trùm.
- Chiếm? Không… ta chỉ muốn giúp nàng dọn sạch hết chướng ngại. Thiên Nữ nguyền rủa tồn tại trong Vũ Trụ Hỗn Độn này, xung quanh đều là địch.
Âm thanh chấn động phát ra. Lỗ chân lông của tất cả mọi người phía dưới đều thít chặt. Thế gian đều là địch?
Bộ Phương nhíu mày.
Đột nhiên đôi mắt Tiểu U sáng lên, rắn sau lưng nàng lè lưỡi nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Rắn Nguyền Rủa như có linh tính, nhận biết Bộ Phương khá nguy hiểm.
Bộ Phương quay đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, liếc nhìn con rắt kia một chút.
Con rắn kia vội vàng trốn sau lưng Tiểu U. Tiểu U hay còn gọi là nữ thi kia có hơi sững sờ.
Nam nhân này thế mà khiến Rắn Nguyền Rủa phải lùi lại?
Sợi tóc xanh vẫn chậm rãi quấn quanh, giống như muốn triệt để bao vây Bộ Phương.
Uỳnh!
Khí tức đáng sợ trùng thiên, Tiểu U mở mắt, hé miệng, trên làn da vô cùng mịn màng có gân xanh nổi lên trở nên vô cùng dữ tợn.
Dưới môi đỏ mọng là hàm răng đột nhiên trở nên bén nhọn giống như nữ thi lúc trước đã căn Tiểu U, giờ phút này Tiểu U cũng muốn cắn Bộ Phương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận