Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2618: Cho ngươi một bát đậu phụ thối (2)

Notice: Undefined offset: 197
Trong chiến thuyền bạch cốt.
Một người thủ miếu khác lao ra.
Hắn ta chém Trùng Lân đao trong tay xuống, đao khí u ám đáng sợ gần như muốn xé nát cả bầu trời.
Mắt Thần Hoàng sáng như đuốc, hắn đánh một quyền ra, không có một chút sợ hãi nào.
Bành bành bành!
Một vụ nổ dữ dội xảy ra vang lên tiếng ầm ầm.
Thần Hoàng đánh với hai người thủ miếu lại bất phân thắng bại.
Kim Giáp và Hắc Giáp thét lên một tiếng dài, cả hai huy động đao và kiếm!
- Giết!
Tiếng thét vừa dứt.
Thủ vệ canh giữ ở Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều lập tức phóng ào ào lên trời.
Từng người dũng mãnh không sợ chết mà phóng về phía chiến thuyền bạch cốt và Hồn Ma Cổ Thú khổng lồ kia.
Hồn Ma Cổ Thú thật sự là quá to lớn, quả thật nó là một vũ khí sắc bén trong chiến tranh.
Đuôi của bọn chúng quét ngang qua chính là tạo thành một mảng lớn.
Vô số cường giả không thể chống đỡ được mà bị đánh bay rồi phát nổ thành huyết vụ.
Bọn chúng há miệng ra tựa như muốn nuốt chửng mọi thứ, những cường giả nhân loại bị hút vào trong đó... Biến thành thức ăn!
Hồn Ma đang ngồi trên lưng Cự Thú và khống chế Mãnh Thú cười to đầy hưng phấn, máu tanh tràn ngập xung quanh cơ thể bọn chúng, dường như kích thích khí huyết khiến cho bọn chúng càng thêm hưng phấn.
Phải biết rằng trong Hỗn Độn Vũ Trụ, Hồn Ma nhất tộc mang thai không quá sáu con Hồn Ma Cổ Thú, mà có ba con đã được phái đến Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều rồi.
Có thể nói là vô cùng coi trọng trận chiến ở nơi này.
Chắc chắn Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều này sẽ bị thiệt hại nặng nề.
Ánh mắt Kim Giáp lạnh lẽo, thân là Thượng Đẳng Thần Vương đứng đầu trong Thần Triều.
Thực lực của hắn ta vẫn luôn vô cùng mạnh mẽ.
Thực lực của Hắc Giáp yếu hơn nên chỉ có thể trấn thủ hậu phương và chỉ đạo quân đội.
Cuộc chiến nổ ra vô cùng kịch liệt.
Mặc dù những con Hồn Ma Cổ Thú vô cùng to lớn, nhưng chính vì sự to lớn đó nên mới tạo thành cơ hội để tận dụng.
Cường giả nhân loại xoay người bay lên, phóng như bay một đường theo cái đuôi của Hồn Ma Cổ Thú rồi đánh về phía đỉnh đầu của nó.
Mục tiêu của bọn họ là trực tiếp khống chế Hồn Ma của Hồn Ma Cổ Thú.
Hồn Ma này cũng biết rõ điều đó, nhưng cũng vẫn cười lạnh đầy khinh thường như cũ.
Cơ thể của Hồn Ma Cổ Thú lắc lư, Lân Giáp trên người đột nhiên lấp lóe ra hắc quang lộng lẫy.
Trong hư không, Kim Giáp cầm kiếm, ánh mắt hắn ta đột nhiên co rụt lại, dường như áo giáp vàng óng của hắn ta cũng trở nên ảm đạm!
Bùm!
Đột nhiên.
Lân Giáp trên cơ thể của đám Hồn Ma Cổ Thú khổng lồ kia rung động một trận.
Sau đó, từng vị cường giả chạy như điên trên người của Hồn Ma Cổ Thú, bọn họ lập tức cảm thấy sởn cả tóc gáy.
Phụt phụt phụt phụt!
Dưới chân bọn họ, từng thanh gai xương sắc bén nhô lên, đâm xuyên thủng từ chân lên thẳng trên đầu của bọn họ.
Khí tức đen nhánh tràn ngập ra.
Nhân loại bị xuyên thủng rồi lập tức bị hấp thụ thành một bộ xương khô...
Mà Hồn Ma Cổ Thú này thì lại hấp thụ chất dinh dưỡng rồi bắt đầu tiếp tục phát triển lớn hơn nữa...
Hai mắt Kim Giáp đỏ hoe.
Biết bao nhiêu là cường giả nhân loại trên lưng của Hồn Ma Cổ Thú, thế mà bị đánh bại hết trong nháy mắt.
Chỉ có mỗi cường giả ở cấp bậc Trung Đẳng Thần Vương mới có thể chống chọi được trong khó khăn.
Thế nhưng dù có chặn lại được thì cũng không thể chống đỡ nổi đòn tấn công của Hồn Ma.
Hồn Ma Cổ Thú này thật sự rất khó đối phó.
Chẳng trách nó là vũ khí chiến tranh của Hồn Ma nhất tộc.
Trên bầu trời.
Một bên khác của chiến trường.
Hạ Ấp Thần Hoàng và hai người thủ miếu đang chiến đấu với nhau.
Có lẽ một tên thủ miếu không phải là đối thủ của Thần Hoàng, nhưng nếu là hai người đồng thời cùng xuất thủ thì bọn họ có thể ngang hàng với Hạ Ấp Thần Hoàng.
- Hồn Thập Tam không ở đây sao? Một trận chiến lớn như vậy mà Hồn Thập Tam lại không tới à? Chẳng lẽ ẩn núp trong bóng tối, chuẩn bị đánh cho Thần Hoàng một đòn chí mạng?
Hạ Ấp Thần Hoàng tung một quyền ra như thể muốn đánh nát các vì sao, một quyền của hắn ta lấp loé rồi bùng phát từng đợt thần quang.
Pháp Tắc Chi Lực bao trùm, xoay tròn và nghiền nát tất cả mọi thứ.
Người thủ miếu bị bức lui nhưng vẫn bám riết không tha như cũ.
Trên bầu trời, tiếng ầm vang không ngừng, tiếng thú gầm thét, tiếng nổ mạnh vang vọng liên tục.
Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều.
Triều Đô náo nhiệt vào ngày thường đã trở nên hoang vắng từ lâu.
Tất cả mọi người đều trốn trốn hết trong nhà, ngẩng đầu mà nhìn lên cuộc chiến trên bầu trời, thân thể cũng run lẩy bẩy.
Máu của Thần Hoàng thỉnh thoảng lại tuôn ra như thể đang viết lên một khúc ca sầu bi.
Toà nhà Lạc gia.
Trong tửu lâu.
Bộ Phương lau lòng bàn tay rồi vén tấm rèm nhà bếp ra.
Hắn chậm rãi đi ra, đã không còn một thực khách nào trong tửu lâu nữa, dường như mọi người đều đang dồn sự chú ý vào cuộc chiến.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại rồi chậm rãi bước ra ngoài.
Đi tới cửa, đứng ở đó rồi ngẩng đầu nhìn lên phía trên bầu trời ở bên ngoài.
Toà nhà của Lạc gia rất cao, với thị lực của Bộ Phương, thậm chí hắn còn có thể nhìn thấy cả hình ảnh cường giả nhân loại đang nổ tung, máu tươi bắn tung toé.
Không biết từ lúc nào mà Tiểu U đã bay tới sau lưng Bộ Phương.
Hạ Ấp Đế Tử siết chặt nắm đấm lại, hai mắt đỏ hoe.
Nếu không phải do trở ngại thân phận của người phục vụ, bây giờ hắn ta đã xông lên trời cao mà kề vai chiến đấu với Thần Hoàng rồi!
Bộ Phương liếc nhìn Hạ Ấp Đế Tử đang hết sức kích động kia một cái.
Hắn thở ra một hơi.
- Muốn đi?
- Kẻ thù đã đánh tới cửa nhà rồi... Ta thân là Đế Tử, không có lý do gì không đánh cả!
Hạ Ấp Đế Tử siết chặt tay thành nắm đấm, khí huyết trào dâng.
Bộ Phương gật đầu.
Hắn quay đầu lại, hắn cũng nhìn không thuận mắt những Hồn Ma kia, suýt chút nữa hắn đã bị dồn đến đường chết lúc ở Thái Thản Thần Triều rồi.
- Vậy đi đi…
Bộ Phương nói.
Ánh mắt của Hạ Ấp Đế Tử lập tức bừng lên hào quang óng ánh.
Hắn ta nhìn Bộ Phương thật sâu một cái rồi khom người về phía Bộ Phương.
Hắn ta cảm thấy Bộ Phương rất đáng để hắn tôn trọng.
Ngay sau đó, Hạ Ấp Đế Tử mở miệng gầm lên một tiếng, một thanh Long Đao lập tức rơi vào trong tay hắn ta.
Hắn ta giẫm chân lên trên toà nhà, muốn phóng thẳng lên trời cao.
Nhưng mà…
Đúng lúc hắn ta chuẩn bị lao lên trời.
Một bàn tay trắng nõn bỗng nhiên đặt lên trên bả vai hắn ta.
Ấn cơ thể đang chuẩn bị bay thẳng lên trời của hắn ta xuống.
Hạ Ấp Đế Tử phiền muộn đến mức dường như muốn phun cả ra máu...
Hắn ta quay đầu lại nhìn thì phát hiện người đã đè hắn ta xuống… Chính là Bộ Phương.
- Ngươi định cứ đi như vậy sao? Không phải, ta nói chứ... Với thực lực của ngươi bây giờ, vốn cũng không thể giết chết được mấy Hồn Ma đó đâu.
Bộ Phương nói một cách nghiêm túc.
Hả?
Khuôn mặt của Hạ Ấp Đế Tử hiện lên vẻ mờ mịt.
Sau đó, trong ánh mắt đầy mê man của hắn ta.
Bộ Phương hất tay một cái, lập tức có một chiếc bát rưới đầy nước sốt xuất hiện trong tay hắn, đó là… Đậu phụ thối.
Trong nháy mắt, mùi thối nồng nặc chui vào trong lỗ mũi của Hạ Ấp Đế Tử.
Khuôn mặt của hắn ta... Trong nháy mắt đã biến thành... Màu vàng chóe.
Ánh mắt tràn đầy ai oán.
Bộ Phương định để hắn ta cầm đậu phụ thối đi giết Hồn Ma sao?
Bị thần kinh à!
Bạn cần đăng nhập để bình luận