Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1273: Cánh đồng của hệ thống (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phần thưởng nhiệm vụ của hệ thống sao?
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống khiến cho cả người của Bộ Phương đều hơi ngẩn ra một chút.
Sau đó, mới chợt nhớ ra, hắn đã tấn cấp sau khi hấp thu Tiên khí, coi như là đã hoàn thành doanh thu, vì vậy, hẳn là có được phần thưởng.
Hắn còn nhớ rằng phần thưởng là cách mở ra cánh đồng của hệ thống và một mảnh ghép bộ dụng cụ Trù Thần.
Nếu như tập hợp đầy đủ những mảnh ghép của bộ dụng cụ Trù Thần, thì chắc hẳn sẽ có thêm một bộ dụng cụ Trù Thần, Bộ Phương cũng có chút mong chờ về bộ dụng cụ Trù Thần cuối cùng này.
Mặc dù, hắn vẫn chưa hoàn toàn khai thác, phát huy hết toàn bộ công dụng của ba bộ dụng cụ Trù Thần hiện tại là dao phay Long cốt Hoàng Kim, nồi Huyền Vũ, áo choàng lông vũ, thậm chí ngay cả đả thông Khí Linh vẫn chưa thể đạt tới cực hạn.
Dao phay Long cốt Hoàng Kim chẳng qua cũng chỉ là khó khăn lắm mới thức tỉnh Khí Linh mà thôi.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận được rằng, cho dù là bộ dụng cụ Trù Thần vẫn chưa được thức tỉnh, nhưng cũng giúp ích cho hắn rất nhiều, từ trước tới nay, Bộ Phương cũng chưa bao giờ ngại có quá nhiều những đồ vật có tác dụng giúp ích cho bản thân.
Minh Vương Nhĩ Cáp chấm lên ba cái giúp cho Nghê Nhan ổn định Tinh Thần Hải bị nghiền nát tan vỡ, tiếp theo, muốn làm cho Tinh Thần Hải của Nghê Nhan chắc chắn hơn, có thể sẽ cần Bộ Phương dùng các món ăn để điều trị.
Chuyện này không thể gấp gáp được.
Tranh thủ lúc này, Bộ Phương bắt đầu quan sát cánh đồng của hệ thống trong đầu mình kia.
Tâm thần của Bộ Phương lắng đọng, chẳng mấy chốc đã cảm ứng được phần thưởng mới là cánh đồng của hệ thống.
- Hệ thống, cái gọi là khu vườn kia là cái gì?
Bộ Phương cau mày hỏi thăm hệ thống.
Đối với câu hỏi này, hệ thống đã nhanh chóng đưa ra câu trả lời.
- Cánh đồng của hệ thống là một vùng đất riêng biệt mà phần thưởng của hệ thống cấp cho kí chủ, có thể gieo trồng các loại trái cây rau quả, Thiên Linh Thảo, vân vân.
Giọng nói khô khan mà nghiêm túc của hệ thống vang lên trong đầu của Bộ Phương.
Có thể gieo trồng các loại trái cây rau quả sao? Bộ Phương nhướng mày lên...
Đây là hệ thống muốn làm theo nguyên tắc tôn chỉ rau do bản thân mình tự trồng thì mới là loại rau ngon nhất sao?
- Cánh đồng của hệ thống là công cụ trợ giúp cho kí chủ nấu ra những món ăn có chất lượng hàng đầu, về các thao tác cụ thể, kí chủ có thể tự mình nghiên cứu và khai phá...
Sau khi hệ thống nói xong thì trở nên im bặt, không hề phát ra bất kỳ thanh âm nào nữa.
Bộ Phương cũng có chút không nói nên lời đối với thái độ này.
Hắn cảm thấy rằng gần đây hệ thống càng lúc càng lười biếng hơn, giải thích một chút thì có làm sao chứ...
Bộ Phương cũng bất lực, tâm thần lắng đọng, chẳng bao lâu sau đã tìm được cái gọi là cánh đồng của hệ thống kia.
Vù vù
Tâm thần của Bộ Phương khẽ run lên, ngay lập tức, hình ảnh trước mắt đã có một sự thay đổi rất lớn.
Bầu trời trong xanh, những cơn gió thổi nhè nhẹ, bầu không khí trong lành đang bao quanh cùng với thảo nguyên xanh biếc mênh mông bát ngát...
Bộ Phương đứng ở xanh biếc trong thảo nguyên, có chút choáng váng nhìn cái kia xung quanh vừa nhìn bát ngát thảo nguyên.
Chuyện này là như thế nào vậy?
Khu vườn đã nhắc đến lúc trước ở đâu? Mẹ kiếp, ngươi lại cho ta một vùng thảo nguyên bao la như vậy?
Từ lúc nào mà hệ thống lại trở nên khách khí như vậy hả?
Lúc này, Bộ Phương mới hiểu ra được việc tự mình nghiên cứu và khai phá mà hệ thống đã nói là như thế nào rồi.
Quả thực đúng là phải tự mình khai phá, không hề có thứ gì cả, tất cả đều phải dùng hai bàn tay của mình để tạo dựng nên.
Bộ Phương giật giật khóe miệng.
Hắn bắt chéo hai tay, bước từng bước chậm rãi trên thảo nguyên mênh mông.
Nồng độ linh khí bên trong cánh đồng rất cao, Bộ Phương bước đi ở trong đó, toàn thân đều giống như đang đắm chìm trong sữa bò vậy, thướt tha mềm mại.
Bộ Phương ngồi xổm xuống, cầm một nắm cỏ non xanh biếc trên đất.
Đám cỏ non xanh mướt, vừa thẳng vừa cứng, như thể có năng lượng đang chảy trên đó vậy.
Bộ Phương dùng hai ngón tay ngắt đứt cọng cỏ, lập tức ngọn cỏ non bị đứt làm hai phần, nước dịch từ bên trong cọng cỏ chảy ra, mang theo một hương thơm của cỏ xanh.
Cọng cỏ non này sinh trưởng rất tốt.
Xem ra, thành phần dinh dưỡng của loại đất này cũng không tồi.
Bộ Phương tiếp tục bước đi, cánh đồng này có vẻ như cũng không lớn lắm, Bộ Phương vừa đi được một lát thì đã đi đến cuối con đường rồi.
Phía cuối là một mảnh tối tăm mờ mịt, tựa như thảo nguyên được bao bọc trong một làn sương mù mờ mịt vậy.
Cuối cùng, Bộ Phương đã rút ra được một số đặc trưng chính của cánh đồng mà hệ thống đã cấp cho hắn.
Bầu trời xanh biếc, có một vùng thảo nguyên rộng lớn trên mặt đất, còn có một con sông nhỏ quanh co uốn lượn đang chảy chầm chậm.
Bộ Phương đã uống thử một ngụm nước của con sông nhỏ kia, nước rất ngọt, lại còn trong veo.
Không hề kém cạnh chút nào so với nước linh tuyền Thiên Sơn chứa đựng bên trong túi không gian hệ thống của Bộ Phương.
Điều này khiến cho Bộ Phương có chút mừng rỡ, có nước, đây mới là mấu chốt.
Cánh đồng là đất, trồng thêm một số Thiên Linh Dược, nuôi một số linh thú trân quý, ngược lại cũng không tệ.
Trong đầu Bộ Phương nhớ tới Tiểu Bát ở trong nhà hàng Vân Lam, cứ để cho con Bát Trân Kê này ngày nào cũng đi qua đi lại trong nhà hàng như vậy, thì thật sự có chút lãng phí, có quỷ mới biết lúc nào con gà này bị người ta bắt đi, vặt lông gà rồi nướng lên ăn.
Còn không bằng ném tiểu gia hỏa này tới bên trong cánh đồng kia.
Có thể để cho con Bát Trân Kê này đẻ ra một quả trứng, rồi ấp ra một con Bát Trân Kê con, sau đó lại đẻ trứng, lại ấp ra Bát Trân Kê con, cứ lặp đi lặp lại theo vòng như thế, cuối cũng sẽ có rất nhiều Bát Trân Kê.
Đến lúc đó, Bộ Phương có thể cân nhắc tới việc ăn Gà Tơ Chiên rồi.
Hoặc là... Cũng có thể nhấm nháp một chút hương vị của trứng Bát Trân Kê.
Bát Trân Kê là một nguyên liệu nấu ăn hàng cấp, ngon tuyệt vời là điều không thể nghi ngờ rồi.
Tiểu Bát béo ục ịch kia vừa hiện ra trong đầu, khóe miệng của Bộ Phương lập tức không khỏi giật giật, vỗ vào miệng một phát.
Trong nhà hàng Vân Lam, Tiểu Bát đã ăn no nê đang chậm rãi cất bước đi bộ trong nhà hàng trên hai cái chân kia.
Đột nhiên, Tiểu Bát cảm thấy một cảm giác lành lạnh bao trùm lấy mình, khiến cho lông gà trên khắp người hắn như muốn dửng ngược lên.
Khốn kiếp, là kẻ nào lại đang đánh chủ ý lên người Bát ca ngươi hả?
Một cái cánh đồng, việc đầu tiên cần phải làm đó là phải cày cuốc.
Bộ Phương sờ lên cằm, sau khi suy nghĩ một hồi lâu, bóng dáng của hắn thối lui ra khỏi cánh đồng, tâm thần trở lại trong hiện thực.
Sau khi cò kè mặc cả với hệ thống một lúc lâu, tâm thần lại một lần nữa tiến vào cánh đồng.
Ầm ầm ầm!
Bộ Phương ném vào từng phần nguyên liệu lên trên mặt đất, trong số những nguyên liệu này, có cái thì là vật liệu gỗ trân quý, còn có đủ các thể loại hạt giống linh thú.
Đương nhiên... Trong đó còn có một con Tam Nhãn Cuồng Sư với vẻ mặt ngơ ngác.
Hắn chính là Tam Nhãn Cuồng Sư đáng thương mà lúc trước bị Minh Vương Nhĩ Cáp dùng mấy cây Que Cay bán cho Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận