Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 938: Đại Năng Sở Trường Sinh (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sở Trường Sinh hóa thành người tí hon với sắc mặt vô cùng nghiêm túc.
Đối mặt một cỗ uy áp ngập trời, ông ta sải rộng bước chân bước về phía Hồn Thê trắng sáng.
Uy áp lan tràn ra.
Một tiếng nổ ầm vang lên, ông ta bước lên đạo Hồn Thê thứ nhất.
Thế đi của ông ta không giảm, tiếp tục mở rộng bước chân bước lên đạo Hồn Thê thứ hai...
Sau đó là đạo thứ ba, đạo thứ tư...
Càng đi về sau, công tác chuẩn bị thời gian của ông ta lại càng dài. Bởi vì bậc Hồn Thê càng cao thì áp lực đối với tinh thần lực của ông ta lại càng lớn, tác dụng đối với thần hồn của ông ta lại càng mạnh.
Áp lực của ông ta rất lớn, cho nên bước đi cũng trở nên chậm chạp hơn.
Rốt cục tại dưới tình huống gian nan trắc trở, ông ta bước lên đạo Hồn Thê thứ bảy.
Mà trước đạo Hồn Thê thứ bảy, tất cả linh khí như gom thành một cơn bão hung bạo, cơn bão linh khí kia như là một con hung thú khủng bố, há to miệng như muốn thôn phệ hết thảy vậy.
Sở Trường Sinh không có ngừng lại, tiếp tục cất bước về phía trước.
Ông ta đạp một bước tại trong hư không.
Năng lượng lưu chuyển, vô số linh khí cùng năng lượng dưới chân của ông ta ngưng tụ như muốn hóa thành thực chất, tinh thần lực bành trướng cuồn cuộn tràn ra ngoài.
Sở Trường Sinh cảm giác bên trong thân thể của mình có năng lượng đang không ngừng sôi trào.
Thân thể của ông ta toát ra ánh sáng rực rỡ càng thêm chói mắt.
Ầm ầm!
Cơn bão linh khí bên trên Thiên Lam Thành đang tiếp tục cuốn theo tất cả, có cả tia chớp lập loè chớp sáng bên trên nó, có tiếng sấm nổ vang đùng đùng.
Dưới chân Sở Trường Sinh có vầng sáng màu trắng ngưng tụ, trở thành thực chất hóa thành Đạo Hồn Thê thứ tám mới nhất.
Trắng nuột như mỹ ngọc, vô cùng sáng chói.
Thần hồn tám bậc Hồn Thê, ông ta rốt cục hoàn thành đột phá!
Khi bước lên đạo Hồn Thê thứ tám, hỗn loạn tối đen như mực, Sở Trường Sinh hóa thành người tí hon liếc nhìn hồi lâu sau đó hóa thành từng đợt ánh sáng tiêu tán đi...
Đạo Hồn Thê thứ chín kia, còn không phải thứ mà thực lực của ông ta ngày hôm nay có thể ngưng tụ được.
Tu vi của ông ta không đủ, thiên phú... Cũng chưa chắc có thể đạt tới.
Không giống rất nhiều linh thú, chỉ cần chúng sống sót, tích lũy thời gian, hấp thụ linh khí thiên địa, cuối cùng sẽ đạt được đột phá ...
Hoặc là dựa vào huyết mạch linh thú Thượng Cổ mà có thể bước vào cảnh giới rất cao.
Nhân loại không thể làm được, nhân loại cần tự mình phấn đấu, không ngừng cố gắng nỗ lực, dựa vào thiên phú, dựa vào nghị lực kinh người...
Còn có kỳ ngộ...
Sở Trường Sinh vốn đã được coi là bá đạo, nhưng khi cứ mãi đạt đến trình độ này cũng cảm thấy có chút mê mang cùng chán nản.
Nếu không phải hôm nay dưới cơ duyên xảo hợp được ăn vào móng Thao Thiết nướng, ông ta muốn ngưng tụ đạo Hồn Thê thứ tám này còn không biết phải tốn bao lâu nữa!
Tám bậc Hồn Thê dung hợp làm một thể, phát ra ánh sáng rực rỡ, cực kỳ ôn nhuận và thoải mái dễ chịu.
Bao phủ tại trên người, lại khiến cho lòng người cảm thấy một hồi thoải mái.
Tám đạo Hồn Thê tách ra ánh sáng rực rỡ, phía trên đạo Hồn Thê thứ tám dường như có sóng tinh thần cường đại phóng xuống, chiếu rọi tại mi tâm Sở Trường Sinh, về sau chậm rãi thu liễm cuối cùng biến mất không thấy tăm hơi.
Mí mắt Sở Trường Sinh hơi động một chút, chậm rãi mở mắt ra, trong đôi mắt tựa hồ có ánh sáng rực rỡ lưu chuyển, tinh khí thần đều trở nên cực kỳ khác biệt.
Hé miệng hộc ra một ngụm khí trắng, cả người Sở Trường Sinh tựa hồ cũng trở nên trẻ trung hơn rất nhiều.
Mặc dù bộ dạng vẫn là tóc trắng lông mi trắng, nhưng trong đôi mắt tinh quang nhấp nháy thậm chí còn muốn tinh lực tràn đầy hơn không ít người trẻ tuổi khác.
Sở Trường Sinh rất mạnh, nguyên bản ông ta dùng cảnh giới bảy bậc Hồn Thê mà có thể chiến đấu với tồn tại hồn tám bậc Hồn Thê rồi, hôm nay đạt đến cảnh giới thần hồn tám bậc Hồn Thê, thậm chí có thể phân cao thấp cùng với cường giả Đại Năng.
Một số yêu nghiệt thiên phú kinh người có thể tại cảnh giới thần hồn tám bậc Hồn Thê mà được gọi là Đại Năng, bởi vì bọn họ có thể làm được việc xuyên thẳng qua Hư Không.
Bùm bùm bùm!
Tất cả mọi người đều hơi hơi thu liễm khí tức lại.
Nam Cung Vô Khuyết mở mắt ra, trong đôi mắt có hiển hiện vẻ hưng phấn.
Thực lực của hắn ta đã được đột phá, cũng không phải là đột phá nhỏ, hiện tại đã phá vỡ bức đứt bốn đạo gông xiềng Chí Tôn, chỉ còn một đạo sẽ có thể đạt tới Thần Thể Cảnh đỉnh phong rồi.
Cái tốc độ tiến bộ này khiến cho chính hắn ta đều cảm thấy có chút điên cuồng.
Hôm nay hắn ta có thể nói là đủ tư cách ngồi vào thân phận gia chủ đệ nhất đại gia tộc ở Thiên Lam Thành.
Với thực lực của hắn ta chắc hẳn có thể rất dễ dàng khiến Nam Cung gia tộc khởi sắc.
- Đáng tiếc... Nha đầu Uyển Nhi kia không có ở đây, bỏ lỡ cơ duyên này, thật sự là đáng tiếc.
Nam Cung Vô Khuyết có hơi ảo não, hắn ta hôm nay nên đưa Nam Cung Uyển tới đây.
Dùng đầu ngón chân cũng biết Bộ Phương nhất định là sẽ không bán thịt Thao Thiết ra đâu, cho nên Nam Cung Uyển căn bản không có khả năng có thể ăn được đồ ăn ngon như vậy lại có thể giúp người ta đột phá!
Đương nhiên hắn ta có thể mặt dày mày dạn đi cầu xin Bộ Phương, nhưng hắn ta cảm thấy dựa theo tính tình Bộ Phương... Quỷ mới biết rõ hắn có thể đáp ứng hay không đây này.
Bằng không thì để cho Uyển Nhi trực tiếp đi tiếp cận Bộ Phương?
Nam Cung Vô Khuyết lại một lần nữa đánh ra chủ ý quyết tâm trở thành anh trai vợ của Bộ Phương.
Nhưng mà hắn ta nghĩ nghĩ lại liếc qua thuyền U Minh thả neo cạnh cây Ngộ Đạo, ngẫm lại thì... thôi bỏ đi.
Lạc Đan Thanh cũng hoàn thành đột phá, không chỉ chữa trị thương thế còn đột phá tu vi đạt đến cảnh giới bốn bậc Hồn Thê, quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.
Dương Mỹ Cát và ma nữ An Sinh đương nhiên cũng đột phá, bọn họ đột phá không sai biệt lắm với Nam Cung Vô Khuyết, mở mắt ra bọn họ đều cực kỳ mừng rỡ.
Trong miệng Sở Trường Sinh dâng lên tinh khí, vừa mở mắt đã thấy được Bộ Phương.
Lúc này đây đột phá ngoài ý muốn, ông ta cần cảm tạ Bộ Phương, đây là điều tất yếu không thể nghi ngờ đấy.
Nhưng mà ăn cũng đã ăn rồi, cũng nên đi xử lý một ít chính sự.
Sở Trường Sinh đứng lên, ánh mắt đã rơi vào trên người tiểu nha đầu Tiểu Nha bên cạnh Bộ Phương.
Tiểu Nha ăn hết trọn vẹn một phần móng Thao Thiết nướng thế mà nửa dấu hiệu đột phá đều không có... Điều này lại khiến cho khóe miệng Sở Trường Sinh không khỏi giật giật.
Quả nhiên... Cốc chủ quả nhiên đặt vật kia ở trong cơ thể tiểu nha đầu sao!
Khó trách với thân thể tiểu nha đầu mà có thể phong ấn được linh hồn Hắc Thao Thiết.
Cũng chỉ có tiểu nha đầu đã bị vật kia tẩm bổ mới có thể chịu được sự xâm nhập táo bạo của linh hồn Thao Thiết, sống đến lớn như vậy.
Nếu không tiểu nha đầu này khả năng sớm đã bị linh hồn Thao Thiết xé nát rồi!
Không phải ai cũng yêu nghiệt như Bộ Phương vậy, có thể đơn giản thu phục chiếm được linh hồn Thao Thiết.
Cơ thể con người chênh lệch quá lớn so với thân thể linh thú.
- Đa tạ Bộ lão bản chiêu đãi, nhưng lần này lão phu đến đây... là muốn dẫn Tiểu Nha trở về Thao Thiết Cốc. Thao Thiết Cốc của ta... Cần nàng.
Ánh mắt Sở Trường Sinh rạng rỡ nói với Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận