Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2029: Vòng bán kết bắt đầu! Sát cơ khóa chặt! (1)

Toàn bộ quy tắc của vòng bán kết trong trận đấu đoàn thể của Minh Khư Thiên Đạo Chiến thi đấu được công bố ra...
Tất cả mọi người nghe xong, trong lòng bọn họ đều không khỏi run rẩy mà hít một hơi khí lạnh.
Từ bờ sông Hoàng Tuyền của Cấm Hồn thành đi thẳng tới Hoàng Tuyền trấn ở đầu nguồn của sông Hoàng Tuyền...
Đây là một con đường không có lối về, ẩn chứa vô số nguy hiểm đáng sợ.
Lúc đầu sông Hoàng Tuyền còn được gọi là cấm địa, nhưng bởi vì diện tích quá rộng cho nên cũng không được thu thành cấm địa.
Nhưng đầu nguồn của sông Hoàng Tuyền cũng không kém cấm địa là bao nhiêu.
Mà trận đấu đoàn thể ngày mai bọn họ lại phải vượt qua nửa con sông Hoàng Tuyền sao?
Chuyện này quả thật...
Là lấy tính mạng ra chơi đùa mà.
Có không ít người đều đang tụm ba tụm bảy nói chuyện với nhau.
Đương nhiên, đám khán giả bọn họ cũng không cần để ý những thứ này.
Nhưng đây cũng không phải là một tin tức tốt đối với những tuyển thủ thăng cấp. Đi ngang qua sông Hoàng Tuyền cũng không phải là chuyện gì dễ dàng đối với Nhất Chuyển Tiểu Thánh.
Quan trọng nhất chính là...
Ngoại trừ những nguy hiểm xung quanh sông Hoàng Tuyền ra, uy hiếp đến từ các đối thủ khác cũng càng khiến người ta thêm khiếp sợ.
Mặc kệ là Thâm Uyên sát khí ngùn ngụt hay là hiền hòa như Tây Kinh Tiểu Phật giới, thậm chí là Dực Nhân Cốc cũng tràn ngập sát khí mạnh mẽ.
Quy tắc này vừa được ban ra đủ khiến mấy đội dự thi muốn mềm nhũn hai chân theo.
Mấy đội ngũ này đều là đội ngũ của Nhị Lưu Tiểu Thế Giới, vốn bọn họ đã là những kẻ may mắn lọt vào vòng bán kết.
Bây giờ gặp trúng cái quy tắc này, thật sự như gặp phải tai họa.
- Bây giờ bắt đầu giao ngọc bàn. Tổng cộng có mười tấm ngọc bàn bao gồm năm tấm màu trắng, năm tấm màu đen. Phía trên của ngọc bàn màu trắng có khắc chữ Địa, ngọc bàn màu đen sẽ khắc chữ Ngục, phân phối ngẫu nhiên xuống tay của các người.
- Việc phát ngọc bàn sẽ tiến hành bí mật, những đội khác cũng không biết ngọc trong tay ngươi có màu gì.
Kim Giác giải thích.
Ngay sau đó, ánh mắt của hắn ta lập tức sáng bừng lên.
Khí tức trên thân thể của hắn ta bất ngờ bộc phát ra.
Tu vi của Kim Giác rất mạnh. Ban đầu ở Tiên Trù Giới, cho dù tu vi bị áp chế, nhưng vẫn có thể đại chiến với Minh Vương Nhĩ Ha, thậm chí còn khiến Minh Vương Nhĩ Ha phải triệu hoán ra Minh Vương khải giáp nữa.
Chủ yếu vẫn là vì sức mạnh bản thể của hắn ta mạnh.
Hơn nữa trong giai đoạn này, tu vi của nhóm người Kim Giác cũng tăng trưởng khá lớn, trở nên càng đáng sợ hơn.
Từng đường lưu quang bắn ra rồi bị mỗi tiểu đội trưởng bắt lại.
Chu Ngạn muốn ngơ luôn, hắn nắm chặt tấm ngọc bàn trong tay.
Hắn còn hơi ngẩn người, hắn cho rằng ngọc bàn sẽ đưa tới trong tay Bộ Phương, không ngờ lại rơi vào trong tay của hắn.
Hắn cầm tấm ngọc bàn trong tay, cũng cảm nhận được một đợt ấm áp.
- Ngọc bàn của chúng ta là màu trắng!
Chu Ngạn nói với Bộ Phương.
Rầm rầm rầm...
Lời của hắn ta vừa kết thúc.
Từng ánh mắt xung quanh đều bắn tới.
Ánh mắt của những cường giả kia hơi quái dị, nhìn tới mức cả người Chu Ngạn cũng không nhịn được mà run lên.
Khóe miệng Bộ Phương hơi giật nhẹ.
Đồng đội Chu à, ngươi thật đúng là một tên đồng đội heo...
Kim Giác Ngục Chủ cố ý bí mật đưa ngọc bàn ra, đó là do không muốn để người ta biết mình nắm giữ cái gì trong tay.
Một khi bị người ta biết mình nắm giữ ngọc bàn màu gì, vậy sẽ dễ dàng bị rơi vào sự truy sát của những tuyển thủ có màu ngọc khác...
Nếu như gặp phải đội giữ màu ngọc khác là tiểu đội có thực lực yếu thì còn đỡ, nhưng nếu gặp phải đội mạnh như Dực Nhân Cốc...
Vậy thì thảm rồi.
Tiên Trù Giới.
Tất cả mọi người khi nhìn thấy biểu hiện này của Chu Ngạn đều ảo nảo che kín đầu.
Ngu quá!
Thế mà lại nói ra màu của ngọc bàn.
Lần này, những tiểu đội nắm giữ ngọc bàn màu đen khác sẽ nhìn chòng chọc vào tiểu đội của Tiên Trù Giới bọn họ luôn rồi.
Mặc dù Bộ Phương có được thần niệm khiến không ít người đều kiêng kị.
Nhưng mà...
Tiểu đội Tiên Trù Giới vẫn là đội yếu nhất trong nhóm những đội ngũ ở đây. Ngoại trừ Bộ Phương, những người khác vốn không được coi là gì cả.
Mà từng tiểu đội khác đều có thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Quả thật là khiến người ta tuyệt vọng!
Khóe miệng của gia chủ Chu gia co rút mạnh mẽ, sao Chu gia hắn lại có một tên đệ tử heo như vậy chứ!
...
- Đưa ngọc bàn cho ta đi.
Bộ Phương nhìn Chu Ngạn một cái rồi nói.
Chu Ngạn nhanh chóng đưa ngọc bàn cho Bộ Phương, ngọc bàn màu trắng ngà trong tay khiến hắn có thể cảm nhận được sự ấm áp đang tỏa ra.
Trong đó, hình như còn có vài hàm ý thần kỳ nhàn nhạt đang lan rộng ra.
Giờ phút này, Chu Ngạn đang âm thầm hối hận, để lộ màu sắc của ngọc bàn, rất có thể bọn họ sẽ trở thành mục tiêu công kích.
Trong lòng hắn ta hơi phiền muộn, cũng âm thầm chửi mình ngu ngốc.
Ngọc bàn giống như củ khoai lang nóng bỏng tay, nó nằm ở trong tay ai thì người đó sẽ trở thành mục tiêu của mọi người.
Thế mà Chu Ngạn cũng hết sức tự mình hiểu lấy mình, hắn ta đã không phải là con em thế gia ngông nghênh vừa bước ra khỏi Tiên Trù Giới nữa. Bây giờ, hắn đã biết rõ thực lực của bản thân như thế nào rồi.
Không có thực lực nắm giữ ngọc bàn thì đó chính là một tấm bùa đòi mạng.
Tâm thần Bộ Phương hơi động.
Dự định thu ngọc bàn này vào trong hệ thống không gian nhưng lại nhận ra hắn không thể nào thu ngọc bàn vào được.
Hình như Kim Giác đã nhận ra động tác của Bộ Phương, khóe miệng hắn ta hơi cong lên mà nói:
- Lần này, ngọc bàn đều phải đeo bên người, không được thu vào trong không gian vật phẩm. Chuyện này cũng vì... Muốn cho mọi người dễ tranh đoạt.
Khóe miệng Bộ Phương giật một cái.
Bên tổ chức này thật sự không chê chuyện lớn mà.
Đây rõ ràng là muốn bọn họ tranh giành một trận đây mà.
Thở khì ra một hơi.
Bộ Phương lật tay thu ngọc bàn lại.
Mặc dù không có túi không gian của hệ thống, nhưng để giấu đồ vật thì hắn vẫn có bản lĩnh riêng.
Nhưng thủ đoạn này chỉ cần hắn vừa chết, ngọc bạn ắt sẽ rơi mất.
Sau đó, Bộ Phương cũng không nói gì nữa mà dẫn theo bọn người Mặc Yên rời khỏi.
Ánh mắt của những người xung quanh đều lộ ra vẻ quỷ dị, luôn khóa chặt trên bọn người Bộ Phương rời đi... Có người còn lộ ra ý cười lạnh lẽo nơi khóe miệng.
Tiểu đội Thâm Uyên.
- Quy tắc của trận đấu này... Ta thích.
Đội trưởng của tiểu đội Thâm Uyên nhếch miệng lên nói, trường bào màu đỏ ngòm trên người hắn bay phất phới.
- Đến lúc đó, trong quá trình diễn ra trận đấu có thể toàn lực ra tay, xóa bỏ hoàn toàn cái tên tiểu đầu bếp kia.
Đội trưởng tiểu đội Thâm Uyên lạnh lùng truyền âm tới.
Những cường giả Thâm Uyên khác cũng nghiêm túc gật đầu.
Sau đó, từng tiểu đội cũng rối rít rời đi.
Mỗi tiểu đội đều cảnh giác nhìn sang tiểu đội khác.
Bây giờ, họ đã biết tiểu đội Tiên Trù có ngọc bàn màu trắng, vậy ngọc bàn màu trắng sẽ còn dư lại bốn tấm.
Bất kỳ người nào lộ ra màu sắc ngọc bàn cũng đều dễ dàng trở thành mục tiêu của người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận