Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1502: Minh Vương, ngươi chỉ là kẻ yếu! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thể xác trở nên băng lãnh, cứng ngắc… Động tác sợ hãi trước đó vẫn còn.
Hiên Viên Hạ Huệ cùng Công Thâu Vân thấy cảnh này, đều là bị hoảng sợ tới mức hồn phi phách tán.
Công Thâu Vân chưa từng gặp qua hình ảnh kinh khủng như vậy, cả người bị hoảng sợ chân mềm nhũn ra.
Hiên Viên Hạ Huệ biết không thể đứng đấy chờ chết.
Cho nên, một tay run run ôm lấy chân Công Thâu Vân nâng lên, chạy về phía Kim Liên Yêu Hỏa đang thiêu đốt.
Nhiệt độ cao khủng bố nóng rực, khiến Hiên Viên Hạ Huệ cảm giác mình cả người giống như là bị bốc cháy.
Nhưng mà, hắn đã phán đoán chính xác.
Bởi vì trận lôi phong kia cũng không có quét tới đây, ngược lại đã bị Kim Liên Yêu Hỏa ngăn cản.
Đương nhiên, Kim Liên Yêu Hỏa cũng suýt nữa bị diệt.
Nhưng bởi vì mục tiêu của Kim Giáp không phải là Tiên Hỏa, cho nên Tiên Hỏa vẫn ngăn lại được.
- Thả… Thả ta xuống!
Công Thâu Vân lấy lại tinh thần, không ngừng giãy dụa trên thân Hiên Viên Hạ Huệ.
Cuối cùng nàng cũng được hạ xuống.
Giơ bàn tay lên, định cho cái tên khinh bạc nàng kia một bạt tai.
Nhưng mà, ánh mắt của ngốc trệ của Hiên Viên Hạ Huệ lại khiến cho nàng hơi sững sờ.
Nhìn theo ánh mắt đó, nàng nhất thời hít vào một ngụm khí lạnh.
- Ca?
Bên trong Kim Liên Yêu Hỏa cháy hực hực, mà có hình ảnh vô cùng rõ ràng hiện lên.
Bên trong hình ảnh kia.
Có ba bóng người, hai bóng người đúng bên cạnh bếp lò, nhìn tư thế kia là chuẩn bị tiến hành nấu nướng.
Mà bầu không khí trong đó giống như là chuẩn bị trù đấu.
- Là ông chủ Bộ. Chẳng lẽ ông chủ Bộ muốn trù đấu với Công Thâu Ban sao? Chẳng lẽ là muốn thu hoạch Tiên Hỏa?
Đôi mắt Hiên Viên Hạ Huệ ngưng tụ, nhìn chằm chằm hai bóng người kia.
- Hắn nhất định thắng! Không có một thế hệ trẻ tuổi nào có thể thắng hắn!
Công Thâu Vân rất kiêu ngạo nói.
Bởi vì hai người vừa bị ngọn gió đáng sợ kia uy hiếp, giờ phút này thế mà lại không còn mấy phần hoảng sợ, nhìn say sưa chằm chằm vào hình ảnh kia.
Bên trong đó, hai người cũng bắt đầu nấu nướng.

Tiểu U ôm Tiểu Hoa trốn vào thuyền U Minh.
Cuồng phong khủng bố kia trùng kích thuyền U Minh, thuyền U Minh có thể phá tan hư không, thế mà dưới trận cuồng phong kia lại bắt đầu run rẩy không ngừng, gần như muốn vỡ nát!
Giờ phút này Lạc Cơ đều cứng người lại.
Trong miệng chửi Kim Giáp.
Lưỡi Hái Tử Thần thì ở bên người nàng, không ngừng chuyển động, từng tấm lụa rủ xuống, ngăn cản trận cuồng phong ở bên ngoài.
Trận gió gèo thét, lạnh lẽo thổi qua một lúc lâu.
Rốt cuộc cũng dừng lại…
Toàn bộ không gian cũng trở nên yên tĩnh.
Lạc Cơ nắm lấy Lưỡi Hái Tử Thần, đồng tử bắn ra tia sáng.
Bên trong thuyền U Minh, Tiểu U và Tiểu Hoa thò đầu ra, nhìn bên ngoài đôi mắt nhất thời co rụt lại…
Chỉ một trận gió… thế mà đã thay đổi toàn bộ khung cảnh bên ngoài.
Trước mặt Kim Giáp đất bụi bị thổi lên, chồng chất thành một ngọn núi lớn.
Minh Vương Nhĩ Cáp, bị ngọn núi kia đè xuống dưới.
- Phụ thân ngươi mới thực sự là Minh Vương đại nhân… uy chấn Minh Khư, thống lĩnh địa ngục. Cho dù là cường giả Minh Ngục cũng không dám làm càn…
Kim Giáp nhìn chằm chằm ngọn núi gió, cầm Thiết Phiến lớn, cười lạnh lùng.
- Mà ngươi… chỉ là một kẻ kế thừa mang danh Minh Vương yếu ớt…
Ánh mắt U Minh Nữ có phút phức tạp.
Có vẻ nàng biết rất nhiều bí mật.
Kim Giáp nói là sự thật, Minh Vương Nhĩ Cáp so với đời trước quả thật kém rất nhiều.
Nguyên nhân Tiểu U bị đuổi đi tới khu trục bí cảnh cũng là do Minh Vương đời trước gây nên. Lời nguyền rủa trên người nàng rất kỳ lạ. Minh Vương đời trước cũng không thể giải trừ, chỉ có thể áp chế.
Mà khu trục bí cảnh chỉnh là phương thức để áp chế.
Bây giờ thất thế theo Minh Vương đời trước.
Pháp tắc mà Minh Vương đời trước đưa ra trên thân Tiểu U đã càng ngày càng yếu đi.
Lời nguyền rất có thể sẽ lại bạo phát.
Đây cũng là lý do Kim Giáp và Lạc Cơ nhất định phải bắt nàng về, nếu lời nguyền bạo phát sẽ có đại nạn xảy ra.
Thế nhưng Tiểu U biết, lời nguyền trên người nàng là đã sớm bị áp chế lại do có món ăn của Bộ Phương.
Cho nên… nàng không muốn rời đi.
Rầm rầm.
Đá vụn lăn xuống.
Từng phiến rơi nhè nhẹ trên núi, chậm rãi xuất hiện vết nứt.
Sau đó.
Một tiếng nổ vang lên, toàn bộ ngọn núi bị nổ tung.
Minh Khí khủng bố trùng thiên.
Một bóng người thon dài hiện lên trong gió.
Xoạt xoạt…
Ánh mắt Kim Giáp nhìn chằm chằm vào hư không.
Chỗ đó, có ánh mắt đạm mạc của Minh Vương Nhĩ Cáp quét qua hắn.
Trên thân Minh Vương có từng đoạn áo giáp đỏ hiện lên, như bọc thép trên thân thể hắn.
Thêm một áo giáp, khí tức trên thân Minh Vương lại cường hãn thêm một bậc…
Âm thanh vang vọng.
Hai cánh đằng sau đột nhiên mở ra.
Mũ giáp đội lên, sợi tóc phiêu tán của Minh Vương Nhĩ Cáp cũng được chặn lại.
Uy áp khủng bố tràn ngập đến chân trời…
- Bổn Vương ghét nhất ai nói tới chuyện của cha ta… Kim Giáp, ngươi muốn chết à?
Minh Vương Nhĩ Cáp hơi híp mát, nhìn chằm chằm Kim Giáp, tà mị nói.

Tiên Trù giới, Tiên Thành.
Ghé vào quán ăn, Cẩu Gia nhất thời mở mắt ra.
Uỳnh…
Trên thân Cẩu Gia phun ra khí tức đáng sợ.
Hắc Long Vương đang nằm dài gáy o o nhất thời cảm thấy ngạt thở, suýt chút nữa bị nước bọt của mình sặc chết, trừng lớn mắt.
Hắn quay đầu nhìn, kinh hãi phát hiện con chó lười biếng kia phát ra khí tức đáng sợ.
Mắt chó đen trở nên đỏ thẫm…
Loại màu đỏ kia giống như núi thây biển máu đối mặt với Hắc Long Vương.
Thật đáng sợ…
Hắc Long Vương ngốc ra.
Nhưng hình ảnh này chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi Cẩu Gia lại trở về hình dạng ban đầu, thở dài một hơi, lắc đầu rồi lại nằm xuống.
Hắc Long Vương ngơ ngẩn.
Gióng trống khua chiêng dọa bổn Long một cái xong thôi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận