Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1299: Tiểu Bạch càng phát ra vẻ tùy tiện (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lôi kiếp tam trọng sao?
Làm sao lại có thêm lần thứ ba nữa vậy?
Tất cả mọi người đều nhìn kiếp vân đang tiếp tục ngưng tụ một lần nữa kia với vẻ mặt vô cùng choáng váng.
Rõ ràng Kiếp vân đợt trước đó đã sắp tản đi rồi, thế nhưng tại sao đang biến mất được nửa đường, đột nhiên lại ngưng tụ một lần nữa vậy?
Không chỉ có vẻ mặt của những người ở trong Thao Thiết Cốc đều sững sờ, mà ngay cả rất nhiều cường giả Thánh chủ trong nhà hàng cũng đều cau mày, vẻ mặt khó hiểu.
Bọn họ dường như cũng có chút không hiểu được lý do tại sao những đám kiếp vân này lại ngưng tụ một lần nữa.
Lôi kiếp tam trọng... con mẹ nó, đây là lôi kiếp diệt thế chỉ khi có Thánh chủ đỉnh cấp đột phá lên đến cấp độ Chủ Tể thì mới có thể xuất hiện đấy!
Loại lôi kiếp này, cho dù là cường giả cấp Thánh chủ gặp được cũng đều phải run rẩy và sợ hãi.
Vậy mà lúc này, lại xuất hiện lôi kiếp tam trọng thật sự.
Sấm sét đè nén mà mãnh liệt kia khiến cho những người cảm nhận được sức mạnh bùng nổ khủng khiếp trong đó đều cảm thấy kinh hãi và khiếp sợ.
Nếu như bị sấm sét ở trong này đánh xuống... người nào có thể ngăn cản nổi?
Ở trong này... Ai có thể ngăn cản được chứ?
Cho dù là Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc cũng chưa chắc có thể ngăn lại được...
Lão giả xoay người đứng ở cửa ra vào, một đám tóc trên đỉnh đầu đang chậm rãi tung bay, lão híp mắt, nhìn chằm chằm vào sấm sét ngưng tụ trên bầu trời kia, khóe miệng run rẩy kịch liệt.
Mẹ kiếp... lôi kiếp tam trọng!
Một vò rượu của tiểu đầu bếp này muốn nghịch thiên sao?
Hắn là Cốc chủ của Thao Thiết Cốc, từng tự xưng là đầu bếp lợi hại nhất trên khắp Tiềm Long Đại Lục, nhưng những món ăn mà hắn nấu, ngay cả cái rắm cũng không thể dẫn tới được.
Vậy mà, tiểu đầu bếp này, con mẹ nó, chỉ một món ăn mà có thể kéo theo được lôi kiếp tam trọng chỉ có cấp bậc Chủ Tể mới có thể ngăn cản...
Tiểu đầu bếp này xứng đáng... đạt được tư cách của Tiên Trù Giới!
Bây giờ, hắn thật sự cảm thấy mình thua dưới tay tiểu tử này là không sai.
Trên thực tế, hắn căn bản cũng không biết rằng lúc này Bộ Phương cũng đang ngây người, bởi vì, hắn không thể nào ngờ tới, sao lại còn có lôi kiếp thứ ba đang ngưng tụ chứ.
Cho dù là Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu, nhưng cùng lắm cũng chỉ có thể ngưng tụ được hai trọng lôi kiếp mà thôi.
Nếu quả thật có lôi kiếp tam trọng, với thực lực bây giờ của Tiểu Bạch hoàn toàn không thể ngăn cản nổi.
Mặc dù, Tiểu Bạch có thể ăn sấm sét, nhưng... nếu nhiều quá thì vẫn sẽ bị nổ tung.
Dù sao, năng lượng chứa đựng trong một đạo lôi kiếp thật sự rất kinh khủng!
- Không đúng... Lôi Kiếp lần này khác với hai đạo lôi kiếp lúc trước.
Thiên Cơ Thánh Chủ bắt chéo hai tay lại, đôi mắt khẽ nheo lại, nhìn chằm chằm vào kiếp vân đang ngưng tụ trên bầu trời kia, đột nhiên nói.
Hắn giơ tay lên, một cái tinh bàn nổi lên trên tay.
Năng lượng đang xoay tròn bên trong tinh bàn, ngàn vạn ngôi sao hội tụ ra đường vân.
Sau đó, biểu cảm của Thiên Cơ Thánh Chủ đang thôi diễn một lượt kia đột nhiên trở nên vô cùng kỳ quái.
Hắn quay đầu lại nhìn về phía Nghê Nhan đang đứng trước mặt Bộ Phương kia.
Ánh mắt của Bộ Phương lúc này cũng đang nhìn chằm chằm vào Nghê Nhan một cách kỳ lạ.
Đạo lôi kiếp thứ ba này, dường như có liên quan tới Nghê Nhan...
Đột nhiên.
Đôi mắt của Thiên Cơ Thánh Chủ sáng ngời, có vẻ như đã nghĩ thông suốt mấu chốt ở trong đó.
Tu vi của Nghê Nhan đột phá đến cảnh giới Thánh chủ, dường như cũng không trải qua lôi kiếp, vậy thì bản thân lôi kiếp này chính là lần lôi kiếp của Nghê Nhan.
Ban đầu, bởi vì Nghê Nhan dung hợp với Tinh La Thiên Bàn, cho nên đã có thể che mắt thiên cơ, tránh được lôi kiếp, thế nhưng cùng với một món ăn này của Bộ Phương, đã dẫn tới hai trọng lôi kiếp, mà Nghê Nhan vốn dĩ đang giấu diếm thiên cơ, lập tức bị phát hiện, đạo lôi kiếp thứ ba này cũng được ngưng tụ ra.
Quả nhiên, toàn thân Nghê Nhan đều đang tỏa ra ánh sáng của các ngôi sao, năng lượng trên cơ thể dường như cũng đang muốn thoát ra.
Nàng nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, sau đó, trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng dần dần đỏ ửng lên.
- Bộ lão bản, để dành cho ta một ly rượu ngon trước, ta đi ra ngoài độ kiếp một lát rồi sẽ trở lại!
Nghê Nhan đứng lên, năng lượng ngôi sao quanh người nàng đang tỏa ra càng lúc càng dày đặc hơn, những sợi tóc cũng không gió mà bay lất phất.
Tất cả mọi người đều có chút không nói nên lời trước lời nói của Nghê Nhan.
Độ kiếp một lát rồi sẽ trở lại...
Con mẹ nó, ngươi coi độ kiếp là nghỉ phép sao?
Người nào độ kiếp mà không thận trọng cơ chứ?
Những người thờ ơ như Nghê Nhan thật sự rất hiếm gặp!
Dù sao, uy lực của Thiên Đạo, nếu không cẩn thận, có thể sẽ bị sấm sét chém thành đống cặn bã.
Đương nhiên, ngoại trừ bộ khôi lỗi đó...
Khôi lỗi bắng sắt đó... Hắn không phải là người!
Một gia hỏa ăn sấm sét... Quả thực là quái thai! Nhà hàng này kỳ lạ, đầu bếp này cũng kỳ lạ, bộ khôi lỗi trong nhà hàng này cũng kỳ lạ nốt!
Đây là suy nghĩ trong lòng của toàn bộ Thánh chủ vào thời điểm này.
- Được, nợ ngươi một chén rượu, chờ ngươi độ kiếp trở về.
Bộ Phương nhìn Nghê Nhan, giơ chén rượu trong tay lên, nói một cách thản nhiên.
Vầng sáng trong tay của hắn lóe lên, lập tức lại có thêm một cái ly đế cao trong suốt hiện lên, được hắn để trên bàn ăn.
Hắn cong ngón tay búng một cái lên phía trên hũ rượu kia, khiến cho nước rượu ở bên trong hũ rượu đó phát ra âm thanh ục ục, bay vút lên trời, sau đó, rót vào trong ly rượu.
Rầm rầm...
Nước rượu huyền ảo giống như những vì sao chảy vào trong ly rượu tựa như một dải lụa mềm mại, từng ánh sao tỏa ra lấp lánh, vô cùng rực rỡ.
Nghê Nhan nhìn chằm chằm vào ly Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu bằng ánh mê say mê, lè lưỡi liếm lên đôi môi đỏ mọng.
Sau đó, xoay người lại, mái tóc dài xõa ra, quay người đi ra khỏi nhà hàng.
Mũi chân chạm nhẹ trên mặt đất, thân hình lập tức bắn ra.
Ầm ầm ầm!
Trên bầu trời, sấm sét đang hội tụ.
...
Bên ngoài Thao Thiết Cốc.
Mây đen cuồn cuộn kéo đến.
Có rất nhiều bóng người đứng trên đám mây đen đó, khí tức trên người những thân ảnh này đều cực kỳ cường đại, tràn ngập khí tức đáng sợ!
Ma Chủ mạnh nhất bắt chéo hai tay lại, ánh mắt của hắn nhìn về phía xa, nhìn thấy mây mù dày đặc trên bầu trời ở phía xa xa, lôi kiếp trong tầng mây đó cũng làm cho hắn không khỏi nheo mắt lại.
- Lôi kiếp tam trọng?
Ma Chủ mạnh nhất hít sâu một hơi, trong giọng nói dường như mang theo một chút nghi hoặc.
Các cường giả Khư Ngục khác ở xung quanh cũng không khỏi ngưng trệ.
- Ma Chủ đại nhân... Thật sự là lôi kiếp tam trọng sao?
Một cường giả đầu bò dữ tợn nhìn Ma Chủ mạnh nhất, không khỏi lên tiếng hỏi.
Ma Chủ mạnh nhất nhàn nhạt liếc hắn một cái.
- Ngươi mù sao? Hay là không biết đếm hả? Lúc đầu, không phải đã có hai đạo lôi kiếp đánh xuống, cộng thêm đạo thứ ba này... Không phải là lôi kiếp tam trọng sao?
Gã cường giả đầu bò sờ lên sừng bò của mình, mắt bò tròn xoe.
- Hình như... Đúng là lôi kiếp tam trọng.
- Thế nhưng... Ở một nơi khỉ ho cò gáy như Tiềm Long Đại Lục này mà cũng xuất hiện cường giả có thể trải qua lôi kiếp tam trọng sao?
Có những cường giả Khư Ngục khác cũng hỏi với vẻ thắc mắc.
- Bổn tôn cũng không rõ lắm, cứ quan sát trước đã.
Đám mây đen cuốn gói đang dừng di chuyển về phía trước, lơ lửng trong hư không.
Rất nhiều cường giả đang cưỡi mây, dừng lại quan sát, nhìn chằm chằm vào bầu trời ở nơi xa, nhìn đạo lôi kiếp thứ ba đang ngưng tụ trên bầu trời.
Lôi kiếp tam trọng, đó là loại lôi kiếp mà chỉ Chủ Tể Thần Linh Cảnh đốt lên chín đóa Thần Hỏa mới có thể dẫn động được, ở trên Tiềm Long Đại Lục này lại có thể có được cường giả như vậy sao?
Ma Chủ mạnh nhất lại không có chút nào lo lắng, hắn bắt chéo hai tay lại, nhàn nhạt nhìn.
- Có phải lôi kiếp tam trọng hay không... Vẫn chưa thể nói được.
...
Thân hình của Nghê Nhan lao ra, đáp xuống bên cạnh Tiểu Bạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận