Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2973: Nô Gia muốn ăn óc khỉ (1)

Bộ Phương chắp lấy tay, nói một cách đầy hưng phấn.
- Hả? Cái gì? Mở cửa làm gì?
Tiểu Ai hơi sững sờ một chút, chưa kịp phản ứng vừa rồi Bộ Phương kêu nàng làm gì. Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên yên tĩnh lại.
Tiểu U nhếch miệng, sau đó đứng lên đi về phía cửa quán ăn, định đẩy cửa ra.
Tiểu Ai nhất thời lấy lại được tinh thần, bước theo ngay phía sau.
- U đại nhân, để ta!
Tiểu Ai hô lên, trực tiếp đẩy cửa ra.
Két một tiếng, cửa quán ăn mở toang. Giống như có ánh sáng trong quán ăn hấp dẫn nên trong nháy mắt không ít người đã để ý tới.
Trong khu Giáp mọi người đều bị một màn này làm cho chấn động. Bọn họ đương nhiên rất quen thuộc với khu Giáp, rõ ràng trước đây ở kia là một cửa hàng bình thường mà.
Bộ Phương chắp lấy tay, đi ra ngoài cửa. Tiểu U cũng đi theo ngay phía sau. Tiểu Ai xoa xoa tay, có chút lo lắng.
Làm sao bây giờ? Mở một quán ăn trong khu Giáp nhất định sẽ trở thành tiêu điểm, đứng mũi chịu sào. Chắc chắn U đại nhân sẽ bị bại lộ, tới lúc đó Hồn đại nhân sẽ sai người tới giết U đại nhân ngay lập tức.
Xong rồi! Thật sự tin cái tên đầu bếp xấu xa này sao… Làm sao lại dám mở một quán ăn ở khu Giáp Thành Hư Vô chứ!
Bộ Phương thì lại rất bình tĩnh, có cảnh tượng hoành tráng nào mà hắn chưa từng chứng kiến qua.
- Có quán ăn rồi, bây giờ cần một cái tên.
Bộ Phương xoa xoa cằm, trầm tư. Đặt tên là gì bây giờ? Đột nhiên, hai mắt hắn sáng lên, khóe miệng hơi kéo một cái, nghĩ ra một cái tên hoàn mỹ rồi.
- Đặt tên là quán ăn Trù Thần đi.
Bộ Phương nói.
Tiểu U sững sờ, Tiểu Hồ ghé vào cây Ngộ Đạo thì trợn trừng mắt. Thân thể Tiểu Ai cứng đờ… tên quái quỷ gì thế? Đặt tên kiểu này là muốn quán ăn bị tiêu diệt nhanh hơn một chút à?
Trong Thành Hư Vô, Nữ Vương Nguyền Rủa ghét nhất là đầu bếp. Tên này còn mở ra quán ăn Trù Thần, đúng là sợ mình sống đủ lâu mà!
Bộ Phương rất hài lòng với cái tên này.
Uỳnh…
Hệ thống có vẻ cũng đang suy nghĩ, sau một lúc.
- Xác nhận thông qua tên.
Hệ thống nói, sau đó bên ngoài quán ăn có bia đá nổi lên.
Uỳnh!
Bia đá như mọc lên từ trong lòng đất của Thành Hư Vô, mặt đất không ngừng vỡ nát. Ngay sau đó, bia đá xuất hiện, trên tấm bia hiện lên bốn chữ lớn.
Quán ăn Trù Thần.
Đừng thấy bốn chữ này đơn giản, mỗi một chữ đều mang theo nét quyến rũ riêng, chỉ cần nhìn thôi đã có thể khiến tâm hồn người ta chìm đắm. Được khắc sâu vào bia đá, cảm nhận được độ sắc bén trong đó.
Quán ăn Trù Thần… không thể không nói, cái tên này rất kỳ quái.
Bên ngoài quán ăn đã có một đám người xúm lại. Những người này đều là quý tộc khu Giấp, có gì là bọn hắn chưa từng gặp qua. Mọi thứ trong khu Giáp bọn họ đều rất quen thuộc, nhưng giờ lại xuất hiện một quán ăn lạ lẫm. Đương nhiên là bọn họ rất tò mò, thêm cả hưng phấn nữa.
- Lại có một quán ăn trong khu Giáp?
- Tên tiểu tử nào đầu óc không bình thường lại dám mở quán ăn ở đây?
- Chẳng lẽ hắn không biết Nữ Vương Nguyền Rủa ghét nhất là đầu bếp sao?

Đám quý tộc thi nhau mỉa mai, rồi cười rộ lên. Bọn hắn tin rằng quán ăn này chắc chắn sẽ không mở nổi mấy ngày. Quán ăn để làm gì? Món ăn được nấu ra để làm gì? Chỉ để thỏa mãn việc ăn uống? Cho dù là món ăn của ngươi có thể tăng được tu vi, thì có thể thay thế được Thần Đan sao?
Phải biết là khu thành này vô cùng phồn hoa, đối diện quán ăn chính là một nơi luyện đan. Trong đó chế tạo ra vô số Thần Đan, há lại phải so sánh với một quán ăn cỏn con?
Không nói tới thành kiến của Nữ Vương Nguyền Rủa đối với đầu bếp, chỉ riêng việc quán ăn mở đối diện phường luyện đan thôi cũng đủ thấy nực cười rồi.
Trước quán ăn có không ít người xúm lại. Đương nhiên những người này tới đây đều để xem kịch hay và chế giễu. Có người nhận ra đây là sản nghiệp của Tiểu U, rất nhiều người không ôm hi vọng với Tiểu U, bây giờ xem ra cũng thất vọng đến cực độ rồi…
Mở một quán ăn với một tên đầu bếp, Thiên Nữ Nguyền Rủa như thế làm sao có tư cách kế thừa vương tọa, trở thành người thống trị Thành Hư Vô được chứ?
Không lâu sau, chắc chắn quán ăn sẽ bị tiêu diệt. Thiên Nữ Nguyền Rủa U cũng sẽ bị Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn phái người tới giết chết!

Tiểu Ai cảm thấy toàn thân khó chịu, dù sao thì bị nhiều người nhìn chằm chằm vào như vậy cũng không hề dễ chịu gì.
- U đại nhân, chúng ta đi thôi. Chẳng lẽ cứ ở đây để người ta chế giễu sao? Đại nhân là thành chủ tương lai của Thành Hư Vô đó!
Tiểu Ai nói.
Tiểu U lại nhìn Tiểu Ai một chút, vô cùng bình thản. Ở trong quán ăn, nàng cảm nhận được sự bình yên mà lâu rồi nàng chưa có được.
- Không sao, yên tâm.
Tiểu U an ủi Tiểu Ai.
Tiểu Ai nhìn bộ dáng Tiểu U như vậy nhất thời chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nổi. Nàng nhìn về phía Bộ Phương.
- Gọi ta là ông chủ Bộ.
Bộ Phương liếc nhìn Tiểu Ai một chút, nhân lúc nàng chưa kịp mở miệng thì đã chặn lại.
Tiểu Ai nhất thời trì trệ.
Mẹ nó, khóc mất…
- Tạm thời ngươi làm phục vụ của quán ăn đi. Nếu không thì cũng chỉ có thể để Tiểu U thay thế.
Bộ Phương nói, sau đó xoay người đi vào trong bếp.
Tiểu Ai há hốc miệng. Há có thể để U đại nhân làm phục vụ, nàng chỉ đành giơ tay ấn vai Tiểu U đang chuẩn bị đừng lên.
- U đại nhân, để ta!
Tiểu Ai cắn răng nói ra, nàng hận không thể chém chết tên đầu bếp kia, đúng là quá đáng! Dù sao nàng cũng là quý tộc khu Giáp, thế mà lại bị sai khiến thế này.
- Đừng lo, sẽ có thù lao, mỹ thực cũng là thù lao của ngươi.
Giọng Bộ Phương từ trong bếp vọng ra.
Tiểu Ai trợn tròn mắt.
- Quán ăn của ngươi mở trong khu Giáp Thành Hư Vô mà còn muốn làm ăn sao, đúng là nực cười mà!
Tiểu Ai lắc đầu, hoàn toàn không để vào mắt. Không có khách tới ăn, quán ăn này cũng không có ý nghĩa tồn tại. Người phục vụ như nàng cũng không cần phải làm gì cả.
Nhưng ngay lúc Tiểu Ai vừa dứt lời, bên ngoài quán ăn vang lên tiếng bước chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận