Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2646: Bát cơm chiên trứng cuối cùng (2)

Notice: Undefined offset: 278
Quân đội bắt đầu tan tác.
Thậm chí, các cường giả thế gia còn chưa có xuất trận thì cũng cùng chung số phận với quân đội mà tan tác rồi.
Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều.
Thần Hoàng đứng sừng sững trong hoàng cung.
Sau lưng hắn ta, trăm vị quan lại cũng dồn dập cúi đầu, trên mặt mỗi người đều biểu lộ ra sắc mặt chấn động cùng sợ hãi.
Trên không lúc bấy giờ.
Ánh lửa nổ vang đang dâng trào không ngừng, tiếng nổ oanh tạc như lôi đình cuồn cuộn trào dâng.
Dân chúng trong Thần Triều đều đã được sắp xếp di tản rồi.
Tất cả mọi người đều vô cùng nghiêm túc.
Tình hình thật sự không mấy khả quan.
Hồn Ma đã đánh đến Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều rồi sao?
Da mặt già nua của Thần Hoàng cũng đang run rẩy.
Vì sao khí thế của Hồn Ma lại hung hăng như vậy.
Lẽ nào thực sự giống như những gì hắn ta đã đoán trước, lực lượng của Hồn Thập Tam khi đã đạt đến cấp Thiên Thần.
Nhưng mà… Thiên Thần… dễ dàng đột phá như vậy sao?
Trong mắt Thần Hoàng tràn đầy vẻ tang thương.
Hắn ta ra lệnh cho thái giám lấy ra chiến giáp của hắn ra.
Thái giám liền đi.
Một lát sau, mấy vị thái giám bưng một bộ khải giáp kim sắc cung kính dâng lên.
Thần Hoàng mặc quân trang lên, siết chặt tay lại, khí thế ngút trời.
Điều gì nên đến… cũng sẽ đến.

Ánh sáng mặt trời chiếu xuống.
Bộ Phương mở cửa tửu lâu ra.
Hôm nay, dường như bầu không khí ở Triều Đô Thần Triều có hơi khác biệt so với trong tưởng tượng của hắn.
Điều này làm Bộ Phương không khỏi cau mày.
Chuyện gì đã xảy ra?
Những người vốn nên xếp hàng trước cửa đều biến mất không thấy đâu nữa, có thể dùng câu vắng như chùa bà đanh để hình dung tình hình lúc này.
Lẽ nào hôm nay không có ai ăn cơm sao?
Bộ Phương thở ra một hơi.
Uy thế mà Hồn Ma mang lại đã nghiêm trọng đến mức độ này rồi so?
Bộ Phương cau mày.
Bộ Phương bắt chéo tay ra sau lưng mà đứng trên đỉnh toà cao lầu của Lạc gia, từ trên đó nhìn xuống, có thể thấy được quân đội đứng dày đặc bên dưới.
Mọi người đầu nghiêm túc ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời đang không ngừng bị oanh tạc, liên tục nổ vang.
Ánh mắt Bộ Phương cũng nhìn theo.
Nơi đó, ánh lửa dâng trào.
Khí thế gay gắt, dường như đè ép mọi người đến mức sắp không thở nổi nữa.
Nó xuyên qua những đám mây dày đặc, có thể nhìn thấy những Hồn Ma già thiên tế nhật(*) đang gầm thét.
Bộ Phương thở ra một hơi.
Đột nhiên, một loạt tiếng bước chân trong trẻo vang lên làm Bộ Phương sửng sốt.
Hôm nay vẫn có người đến ăn cơm sao?
Nơi có, có một bóng dáng từ từ bước tới.
Nhìn bóng dáng này, Bộ Phương lập tức nhướng mày lên.
Áo giáp vàng kim, áo choàng lớn màu đỏ, một đầu tóc bạc phơ xõa xuống, trên gương mặt đầy nếp nhăn mang theo dáng vẻ nghiêm túc nhàn nhạt.
Sống lưng hắn ta thẳng tắp, sải bước chân đi tới, sau khi gật đầu với Bộ Phương thì bước vào trong tửu lâu.
- Bộ lão bản, hôm nay vẫn kinh doanh chứ?
Thần Hoàng hỏi.
Bộ Phương hoàn hồn trở lại, vẻ mặt hắn không cảm xúc mà gật đầu.
Hôm nay, ĐếTử không đến làm phục vụ, hắn cũng không muốn làm phục vụ.
Bởi vì Tiểu U đang tạm thời đảm nhiệm vai trò phục vụ.
- Muốn ăn chút gì không?
Tiểu U mặc một chiếc váy dài màu đen tuyền, dáng vẻ xinh đẹp, giọng nói thanh lãnh.
Thần Hoàng quay đầu nhìn lướt qua thực đơn ở đằng sau.
Ánh mắt lướt lên bên trên.
Rất nhiều món ăn, nhưng Thần Hoàng cũngkhông có chọn.
Đột nhiên.
Thần Hoàng nhìn thấy món ăn thứ nhất trên thực đơn.
Khóe miệng hắn khẽ giật giật.
- Cho bổn hoàng một bát cơm chiên trứng đi…
Hử.
Tiểu U sửng sốt, kể từ khi tửu lâu trở nên nổi tiếng, đã không còn nhiều người ăn món cơm chiên trứng này rồi.
Lúc này, Thần Hoàng đến tửu lâu rồi lại chọn một bát cơm chiên trứng?
- Không cần dùng phiên bản nâng cấp đâu, một bát cơm chiên trứng đơn giản là được.
Thần Hoàng cười ha ha, giống như một lão đầu chất phát.
Tiểu U báo tên món ăn cho Bộ Phương, Bộ Phương cũng sửng sốt.
Bộ Phương nhìn vị Thần Hoàng đang ngồi đợi trước bàn một cách sâu xa rồi xoay người đi vào bếp.
Rửa nồi, đánh trứng, nấu cơm…
Bộ Phương làm một cách tỉ mỉ.
Làm nóng chảo, bật lửa, cho dầu…
Xèo xèo xèo…
Trong bếp lập tức có một mùi hương thơm ngát nhẹ nhàng lan toả ra.
Lấp đầy cả mũi và miệng của Bộ Phương.
Hương vị quen thuộc này làm cho Bộ Phương có hơi hoảng hốt.
Cơm chiên trứng…
Đây là món ăn đã mở đầu cho con đường trù nghệ của hắn.
Xóc nồi.
Nồi muỗng múc đầy cơm chiên trứng.
Cơm chiên trứng được đựng trong bát sứ Thanh Hoa, hỗn hợp trứng đã đánh tan được làm chín bảy phần, tựa như sợi tơ mà từ từ chảy ra.
Đây là bát cơm chiên trứng đặc biệt chỉ Bộ Phương mới làm được.
Mùi trứng thơm ngát lan toả làm lòng hắn cũng trở nên dao động.
Bộ Phương bưng bát cơm chiên trứng đi ra khỏi phòng bếp.
Hắn đặt món ăn xuống trước mặt Thần Hoàng.
- Cảm ơn.
Thần Hoàng nhìn Bộ Phương rồi nói.
Hắn ta không nói gì đến chuyện của Hồn Ma, cũng không có thăm dò Bộ Phương chuyện có lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường thứ năm hay không.
Hắn ta chỉ lấy muỗng sứ Thanh Hoa ra rồi từ từ múc cơm chiên trứng lên, đưa vào trong miệng.
Một muỗng, một muỗng, lại một muỗng…
Cơm chiên trứng thơm phức, cho vào miệng, chầm chậm nhai kỹ.
Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn, dường như những nếp nhăn đó đang nhảy nhót.
Cuối cùng cũng ăn xong muỗng cơm chiên trứng cuối cùng.
Thần Hoàng thở ra một hơi.
Hắn ta đứng dậy, lấy nguyên thạch ra, trả tiền.
Hắn ta xoay người rồi đi xuống phía dưới.
- Ăn một bát cơm của Bộ tiên sinh, bổn hoàng cảm thấy toàn thân tràn đầy khí lực… Một bát cơm đơn giản lại có thể nấu ra một mùi vị ngon như vậy, thật hy vọng sẽ có càng nhiều người có thể được ăn cơm của Bộ lão bản, cũng hy vọng đây không phải là bát cơm chiên trứng cuối cùng…
Thần Hoàng thở dài, hắn không quay đầu, sống lưng thẳng tắp mà từ từ đi ra, biến mất khỏi đỉnh toà cao lầu của Lạc gia.
Sau khi Thần Hoàng biến mất.
Tiếng quân đội ầm ầm vang vọng bên dưới.
Đó là tiếng kêu vang không đầu hàng trước số phận.
Mà trên bầu trời.
Tiếng nổ oanh tạc.
Màn trời bị xé toạc.
Một luồng ánh sáng đột nhiên xé toạc mọi thứ, quang hoa nở rộ rồi chiếu xuống.
Khí tức khủng bố lập tức ập đến…
Quân đội vốn đang gào thét, đột nhiên im bặt lại.
- Khà khà khà…
Hồn Thập Tam lạnh lùng cười, tiếng cười vang vọng khắp nơi làm mọi người đều ớn lạnh toàn thân.
Bạo Thực Ma Chủ, là chúa tể trong đám Hồn Ma.
Cuối cùng… cũng đến.
Trong tay Bộ Phương có cầm một viên nguyên thạch, hắn chậm rãi cất đi.
Hắn cũng cảm nhận được khí tức của Hồn Thập Tam, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc.
Tuy nhiên, một khắc khi thu vào nguyên thạch vào kia.
Trong đầu Bộ Phương… Đột nhiên vang lên giọng nói nghiêm túc mà chân thật của hệ thống.
(*) Như lang tự hổ: hung dữ như một con sói và một con hổ (rất tàn nhẫn và độc ác).
(*) Già thiên tế nhật: (thành ngữ) giấu trời che đất, có mặt khắp nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận