Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2044: Ai dám động đến người của Cẩu gia ta? (2)

Notice: Undefined offset: 267
Ánh mắt của đội trưởng Dực Nhân Cốc chợt co rụt lại.
Một đao kia lại làm cho hắn ta cảm hận được uy hiếp.
Va chạm rồi đột nhiên bùng nổ!
Sau đó, đôi cánh sau lưng của đội trưởng Dực Nhân Cốc giang rộng ra, thân hình hắn ta chợt phóng vụt về phía xa xa.
Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Bộ Phương!
- Hòa… hòa nhau?
- Chặn được rồi?
- Tên tiểu đầu bếp này chặn lại được công kích của Nhị Chuyển Tiểu Thánh sao?

Tất cả mọi người đều kinh hô lên, tròng mắt bọn họ gần như muốn rơi cả ra ngoài, bọn họ cảm thấy vô cùng khó tin!
Bộ Phương cầm Long Cốt Thái Đao, hắn liếc mắt nhìn đội trưởng Dực Nhân Cốc trong hư không kia một cái.
Bàn chân hắn bỗng giẫm lên trên mặt đất.
Hơi thở trên người lan tỏa ra, giống như hồng quang mà xông thẳng về phía chân trời.
Thiên đạo ý chí cực kỳ mơ hồ trên đỉnh đầu hắn.
Một đạo ánh đao, hai đạo ánh đao, ba đạo ánh đao…
Ước chừng có mười ba đạo ánh đao đang không ngừng hội tụ lại.
Sau đó hóa thành một đao…
- Bá Vương Thập Tam Đao…
Một hư ảnh bá vương hiện lên phía sau lưng Bộ Phương rồi gần như ngưng tụ thành thực chất, thiên đạo ý chí trên đỉnh đầu cũng chìm nổi.
Thập Tam Đao hóa thành một đao mà chém xuống, hủy diệt tất cả mọi thứ trong nháy mắt!
Ánh mắt của đội trưởng Dực Nhân Cốc lập tức co rụt lại.
- Cực quang Thẩm Phán Chi Kiếm!
Đội trưởng Dực Nhân Cốc thét dài một tiếng, hắn ta bày ra tu vi Nhị Chuyển Tiểu Thánh vô cùng nhuần nhuyễn, chẳng qua thì hắn cũng chỉ vừa mới đột phá đến cảnh giới này thôi.
Cho nên độ khống chế sức mạnh vẫn chưa thành thạo lắm.
Tầng mây ầm vang.
Rồi đột nhiên nổ tung.
Dập dờn tỏa ra từng vòng một.
Một thanh đại kiếm màu bạc ầm ầm chém thẳng xuống từ trên tầng mây về phía Bộ Phương.
Lại một lần va chạm nữa.
Tiếng nổ vang đáng sợ lập tức tỏa khắp bốn phía xung quanh.
Tất cả mọi người ở đây đều hít một ngụm khí lạnh…
Sao tu vi của tên tiểu đầu bếp này lại trở nên mạnh mẽ như thế chứ?
Leng keng…
Một tiếng vang thanh thúy truyền đến.
Bỗng nhiên sắc mặt của đội trưởng Dực Nhân Cốc thay đổi.
Hắn ta nhìn thanh trường kiếm chữ thập màu bạc trong tay mình, mắt hắn như muốn nứt ra, tiên cụ cực phẩm mà lại nổ tan tành sao?
Điều này sao có thể chứ?
Trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương.
- Tiểu ký chủ đã đột phá tới Tiểu Thánh, cuối cùng cũng có thể phát huy ra sức mạnh của Trù Thần Sáo Trang rồi!
Hoàng Kim Thần Long đong đưa dáng người của mình mà nói.
Trong đôi mắt của Chu Tước cũng vẻ có hơi hưng phấn mà gật gật đầu…
Tước vũ bào cũng nên bày ra sức mạnh chân chính của nó rồi!
Bộ Phương vung một đao chém nát trường kiếm của đối phương, hắn thở nhẹ một hơi.
Sau đó lật tay lại thu Long Cốt Thái Đao về.
Hắn nhếch môi mà nhìn đội trưởng Dực Nhân Cốc.
- Bán Thánh?
- Ta… đã không phải từ lâu rồi.
Bộ Phương đột phá đến Tiểu Thánh rồi?
Tất cả mọi người đều bị tin tức này chấn động đến mức có hơi mờ mịt.
Trước khi tiến vào rừng rậm vẫn còn là Bán Thánh, đi ra khỏi rừng rậm lại trở thành Tiểu Thánh…
Trở thành một Tiểu Thánh… dễ dàng như vậy sao?
Bọn họ muốn trở thành Tiểu Thánh, có ai là không phải bế quan mấy năm mới thành công đột phá được chứ!
Người so sánh với người… tức chết được mà!
Một tiếng tước thét lên…
Tước vũ bào trên người Bộ Phương lập tức biến thành màu đỏ sậm.
Hai cánh lửa giương rộng, hỏa vũ bay tán loạn.
Thân hình Bộ Phương hóa thành một đạo hào quang huyết sắc mà xuất hiện trong hư không, giằng co với tên đội trưởng của Dực Nhân Cốc kia.
Băng vải tán ra.
Cánh tay Thao Thiết âm Dương đột nhiên đánh ra!
Khí huyết nổ vang.
Bộ Phương lại vật lộn với thân thể của đội trưởng Dực Nhân Cốc!
Rầm rầm rầm!
Bên trên bầu trời, năng lượng không ngừng phát tiết ra rồi nổ tung.
Tiếng rống giận của đội trưởng Dực Nhân Cốc vang vọng không dứt.
Dưới ánh mắt trợn tròn há hốc mồm của mọi người.
Hai dáng người một đỏ một trắng quấn lấy nhau trên không trung!
Đội trưởng của Dực Nhân Cốc vừa sợ vừa giận, hắn ta lại cảm nhận được một cỗ lực áp chế đáng sợ từ trên người Bộ Phương, khiến cho khí huyết của hắn ta không thể nhúc nhích được!
Rầm!
Một quyền nện ầm ầm lên trên khuôn mặt anh tuấn của hắn ta, xương cốt cũng vỡ tan.
Cả khuôn mặt của đội trưởng Dực Nhân Cốc đều vặn vẹo hết cả, hắn ta hóa thành một đạo lưu quang rồi nện ầm ầm lên trên mặt đất, đập cho nó vỡ tung hoàn toàn.
Một vị Nhị Chuyển Tiểu Thánh mà lại đánh không lại một vị Nhất Chuyển Tiểu Thánh?
Hay là một vị vừa mới đột phá đến Nhất Chuyển Tiểu Thánh lại khủng bố đến mức như vậy sao?
Bụi mù dâng lên cuồn cuộn.
Tất cả mọi người đều ngây ra, không biết nên nói cái gì nữa.
Pháp vụ hòa thượng vỗ vỗ pháp thượng mà nói:
- Xem ra chúng ta lại không cần đi gặp Phật tổ nữa rồi… Bộ lão bản, táo bạo quá.
Bộ Phương bay lơ lửng trên không trung.
Tước vũ bào đỏ sậm bay phất phới.
Bộ Phương nheo mắt lại mà nhìn hố sâu dưới mặt đất với vẻ lạnh nhạt.
Trên thân hình hắn có khí nóng hầm hập dâng lên, đó là biểu hiện thân thể đang thi triển sức mạnh đến mức tận cùng, cánh tay Thao Thiết âm Dương đã điều động sức mạnh trên cơ thể hắn đến cực hạn rồi.
Giờ phút này, cho dù cường giả Kim Cương Giới có bùng nổ toàn lực thì e là cũng sẽ bị một quyền của hắn tiêu diệt mất!
Dù sao thì tên đội trưởng Dực Nhân Cốc này cũng là Nhị Chuyển Tiểu Thánh, nhưng đã thiếu chút nữa bị hắn đánh cho chết khiếp rồi.
Sông Hoàng Tuyền nổ vang, dòng nước huyết sắc chảy rào rào không dứt.
Tất cả mọi người đều yên tĩnh không tiếng động mà giương mắt nhìn.
Cho dù là những người ở hiện trường hay là xuyên qua quầng sáng nhìn thấy cũng đều vô cùng khiếp sợ.
Bộ Phương rơi xuống, hắn chậm rãi đi về phía cái hố sâu kia.
Bỗng nhiên.
Hắn dẫm một bước, lông mày chợt nhướng lên.
Một cỗ quang hoa màu bạc đột nhiên bùng nổ.
Đánh sâu vào thân hình của Bộ Phương trong nháy mắt.
Quang mang màu bạc kia mang theo sức mạnh vô tận… gần như không thể ngăn cản được!
Cơ thể Bộ Phương đột nhiên bị đánh bay ngược ra sau.
Tước vũ bào vô địch chợt bị kích phát!
Mất đi tác dụng dưới một chiêu này.
Ánh mắt Bộ Phương ngưng trọng lại, hắn đưa ánh mắt lạnh như băng nhìn qua.
Nơi đó, vị đội trưởng Dực Nhân Cốc kia bay lơ lửng lên.
Trên trán hắn ta có một đồ án hình thanh thánh kiếm.
- Giết ta? Chỉ dựa vào ngươi…
Đội trưởng của Dực Nhân Cốc điên cuồng cười to.
Ngay sau đó, đồ án thánh kiếm đột nhiên nở rộ quang hoa, cuối cùng rực rỡ mà loá mắt!
Rầm!
Hơi thở của đội trưởng Dực Nhân Cốc xông lên tận trời rồi hóa thành một cột sáng màu trắng.
Đột nhiên, trên bầu trời hiện ra một đạo thân ảnh mơ hồ.
Đó là một đạo thân ảnh cường giả màu trắng.
Cũng là bộ dạng Dực Nhân, nhưng lại có bốn cánh!
- Ta chính là cháu trai ruột của Đại Thánh Dực Nhân Cốc… chỉ dựa vào ngươi mà muốn giết ta? Giết ta, đợi Tứ Dực Đại Thánh của Dực Nhân Cốc ta giết chết đi! Ha ha ha ha!
Vèo…
Hư ảnh của Tứ Dực Đại Thánh bay lơ lửng trên không trung.
Uy áp của Đại Thánh đột nhiên khuếch tán ra, tràn ngập về phía chân trời.
Bên trong quầng sáng.
U Cơ Ngục Chủ đứng phắt dậy, ánh mắt nàng co rụt lại.
Ngay sau đó, hơi thở cũng bùng nổ mà tán ra xa trong nháy mắt!
- Dực Nhân Cốc lại dám phá vỡ quy tắc…

Đầu nguồn của sông Hoàng Tuyền.
Trong lỗ mũi của Huyết Sắc Chúc Long phun mạnh ra ngọn lửa huyết sắc, ánh mắt của dáng người đang cầm một cây cỏ kia lập tức nhíu lại.
- Điểu Nhân Đại Thánh của Dực Nhân Cốc… lại dám đến làm loạn ở địa bàn Hoàng Tuyền của ta sao?

Địa Ngục Minh Vương Cung.
Mười tám tầng Quỷ Vương Quan.
Một tiếng rầm vang lên.
Cửa lớn của Quỷ Vương Quan chấn động mạnh mẽ!
Hơi thở khủng bố lan tràn khắp bên trong.

Hơi thở Đại Thánh của các tiểu thế giới khác hiện lên trong Địa Ngục sẽ làm dâng lên sóng gió của cả nơi này.
Các đại cấm địa đều có hơi thở cường đại tán loạn.
Bộ Phương bay lơ lửng trên không trung, ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào quang ảnh Tứ Dực kia.
Hắn hít sâu một hơi.
Bỗng nhiên, tâm thần hắn động một cái.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh đầu.
Trên đó, hư không mở ra… một bộ móng vuốt chó đen kịt lả lướt như ẩn như hiện ở bên trong.
Minh khí ngập trời chợt lan ra!
- Điểu nhân ở đâu mà dám động người của Cẩu gia trên địa bàn ta?
Một giọng nói ôn hòa mà tràn ngập từ tính vang vọng khắp không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận