Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1889: Có lẽ đây chính là… cảm giác ra vẻ! (1)

Một cái Nguyệt Nha Giáo lắc lư rồi nổ tung trước mặt Tiểu Thánh.
Quang hoa bảy màu tán ra, mùi hương nồng đậm lập tức lan tràn, bao phủ khắp cả cơ thể Tiểu Thánh kia.
Quang hoa bảy màu lóe ra, cuối cùng hóa thành một dải ánh sáng màu trắng rực rỡ chói mắt.
Quang mang lóng lánh khiến cho vẻ mặt Tiểu Thánh kia ngơ ngác.
Thuật che mắt?
Tới trình độ cỡ bọn họ, vậy mà tiểu tử này lại còn đê tiện sử dụng thuật che mắt?!
Bỉ ổi!
Cường giả Tiểu Thánh gầm lên đầy giận dữ, hắn ta lập tức tách bạch quang ra rồi bay như tên bắn tới.
Từng sợi xiềng xích quét ngang trời cao tối mịt, dội lại một trận tiếng rầm vang.
Dường như hư không cũng chấn động cả lên, một luồng gợn sóng không ngừng khuếch tán ra mà quét về phía Bộ Phương, giống như muốn xóa bỏ hắn hoàn toàn vậy.
Cơ thể Bộ Phương bay lơ lửng.
Huyền Vũ Oa không ngừng phóng đại ra trở nên che lấp cả đất trời.
Sắc mặt hắn chăm chú, tuy rằng vẻ mặt hắn vẫn luôn rất nghiêm túc, nhưng lần này lại cực kỳ nghiêm trọng.
Phong Thần Giáo khắc họa ra Mỹ Thực Trận Pháp, có thể giam cầm kẻ địch.
Nhưng thực lực của kẻ địch càng mạnh, hiệu quả giam cầm sẽ càng yếu.
Đối phó với Bán Thánh có thể giam cầm trong mười mấy lần hít thở.
Mười mấy lần hít thở cũng đủ để Bộ Phương ngược đãi Bán Thánh một trận rồi.
Nhưng đối phó với Tiểu Thánh, hiệu quả giam cầm đã giảm xuống chỉ còn ba lần hít thở.
Ba lần hít thở, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không quá ngắn.
Cho nên Bộ Phương muốn nắm chặt thời gian, giành giật từng giây.
Nếu không, một khi để cho Tiểu Thánh này phục hồi tinh thần lại, Bộ Phương muốn đối phó với hắn ta cũng có hơi khó khăn.
Cho nên…
Bộ Phương xách Huyền Vũ Oa lên, đập một nhát xuống.
- Một Chân Thần Cảnh cửu tinh nhỏ nhoi mà cũng dám đối kháng với Tiểu Thánh… e là ngươi không biết chữ chết viết thế nào rồi nhỉ!
Vị Tiểu Thánh kia cười lạnh, giọng nói của hắn ta vang vọng khắp hư không.
Hắn ta hoàn toàn xé rách quang hoa của Thất Thải Nguyệt Nha Giáo mà lao ra.
Xa xa.
Địch Thái Giới Chủ cười lạnh không thôi, hắn ta khoanh hai tay lại, nếu là lúc trước, hắn còn có thể lo lắng cho Bộ Phương một chút, nhưng bây giờ…
Vốn hắn ta cũng không hề sợ Bộ Phương sẽ bị tên Tiểu Thánh này gạt bỏ.
Phải biết rằng, lúc trước Bộ Phương vừa lấy một chiếc Kiền Oa ra thì đã đập chết một vị Tiểu Thánh rồi.
Con bài chưa lật của Bộ Phương, ngay cả hắn ta cũng không đoán ra được đâu.
Thế nên hắn cũng không lo cho Bộ Phương chút nào.
Tiểu đầu bếp này… chính là một người tựa như yêu nghiệt vậy!
Cho nên, hắn ôm ngực xem náo nhiệt thôi.
Đợi lát nữa không biết chừng còn có thể… bỏ đá xuống giếng.
Rầm!!
Xiềng xích quét xuống.
Ngay sau đó.
Ánh mắt của vị Tiểu Thánh kia đột nhiên cứng đờ, tâm thần hắn ta chợt bị kiềm hãm lại.
Bởi vì hắn ta phát hiện, cơ thể mình bỗng không động đậy được nữa, giống như là bị một cỗ sức mạnh vô hình giam cầm lại.
Năng lực phòng ngự bên ngoài cơ thể hắn ta lưu chuyển đã biến mất không thấy đâu.
Năng lượng trong cơ thể đang cuộn trào mãnh liệt, khí huyết quay cuồng.
Khí huyết của cường giả cấp Tiểu Thánhx vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng…
Mặc kệ khí huyết hắn ta có sục sôi như thế nào đi nữa thì cũng không thể giãy ra được.
Rốt cuộc đây là mánh khóe gì vậy?
Là bởi vì viên bánh chẻo kia sao?
Trong lòng Tiểu Thánh động một cái, hắn ta lập tức nghĩ tới điểm mấu chốt trong đó.
Từ trong chiếc bánh chẻo vừa rồi, hắn ta đã cảm nhận được một cỗ dao động kỳ lạ thuộc về ý chí thiên đạo.
Đúng vậy!
Bên trong bánh chẻo kia có ẩn chứa ý chí thiên đạo, cho nên mới có thể phong vây cơ thể hắn ta lại như thế!
Có thể ẩn giấu ý chí thiên đạo vào nguyên liệu nấu ăn…
Loại thủ đoạn này… hắn đã từng thấy rồi!
Là Tiểu Thánh của Minh Trù Nhất Mạch, tuy rằng hắn ta không phải lân trù, nhưng hắn đã may mắn được nhìn thấy thái phẩm nấu nướng của Minh Trù Nhất Mạch Thần Trù rồi.
Loại thái phẩm này…
Cũng ẩn chứa ý chí thiên đạo!
Ý chí thiên đạo vô cùng huyền ảo, Thánh Cảnh là một quá trình cảm ngộ ý chí thiên đạo.
Tiểu đầu bếp trước mắt này chẳng qua chỉ là Chân Thần Cảnh cửu tinh, sao lại có thể cảm ngộ được ý chí thiên đạo chứ?!
Không thể tin được!
Phần phật!!
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của vị Tiểu Thánh này co rụt lại.
Tim hắn ta giống như bị một bàn tay to lớn bóp chặt lấy.
Ngay sau đó, tròng mắt hắn ta trừng lớn.
Hắn ta nhìn thấy mọi thứ trước mắt đều trở nên tối mịt.
Một chiếc hắc oa vô cùng khổng lồ phóng đại trong mắt hắn ta… phóng đại…
Phía trên hắc oa… có hoa văn huyền ảo hiện lên, ẩn chứa năng lượng dao động đáng sợ.
- Ta…
Tiểu Thánh không thể động đậy được, trong lòng hắn ta vô cùng buồn bực.
Một hô hấp, hai hô hấp…
Không đến ba lần hít thở, một chiếc hắc oa bèn hung hăng nện lên trên mặt hắn ta.
Bóp méo cả khuôn mặt hắn.
Tiếng xương cốt vỡ vụn truyền đến.
Xương cốt cứng cáp của Tiểu Thánh và da thịt có quang hoa lưu chuyển bị một chiếc nồi đánh cho thay đổi hình dạng trong nháy mắt.
Một tiếng răng rắc vang vọng khắp hư không.
Chiếc hắc oa kia mang theo uy lực vô tận nghiền áp xuống.
Tiểu Thánh cảm nhận được một cảm giác khủng bố.
Loại cảm giác này cứ giống như cái chết thật sự vậy.
Đã biết bao lâu Tiểu Thánh không cảm nhận được cái chết rồi, loại cảm giác này khiến cho hắn ta hít thở không thông.
- Cút!!!
Bỗng nhiên.
Tiểu Thánh cảm thấy sự trói buộc trên cơ thể mình biến mất, khí huyết lập tức tuôn trào ra.
Sắc mặt hắn ta chợt thay đổi.
Xiềng xích cũng có thể nhúc nhích, nện lên trên hắc oa phát ra tiếng leng keng vang vọng.
Có tiếng đinh tai nhức óc tựa như gợn sóng khuếch tán ra, vỡ tan trên không trung.
Rầm!!
Vị Tiểu Thánh không chút do dự mà phóng vụt đi tựa như một viên đạn pháo, bay ngược ra sau, trên mặt hắn ta đầy máu, sắc mặt dữ tợn.
Trong hư không.
Huyền Vũ Oa nhanh chóng biến nhỏ lại, cuối cùng bị Bộ Phương chộp vào trong tay.
Bộ Phương khẽ thở dài một hơi.
Hắn vẫn không tính được khoảng cách ba lần hô hấp.
Không một cái nồi nào đánh chết Tiểu Thánh này cả, hắn vẫn là chưa thuần thục rồi.
Địch Thái Giới Chủ hít một hơi khí lạnh.
Hắn ta đã rất coi trọng Bộ Phương rồi, nhưng trăm triệu lần không ngờ đến…
Vậy mà Bộ Phương lại bức lui một vị Tiểu Thánh trong tình huống không sử dụng Hủy Diệt Kiền Oa, sao hắn làm được vậy?!
Dường như chỉ trong chớp mắt, thân hình Tiểu Thánh ngưng trệ một chút, đó là mánh khóe gì thế?
Phía xa xa.
Đám cường giả đứng quan sát từ xa cũng đều hít một ngụm khí lạnh.
Chân Thần Cảnh cửu tinh… suýt chút nữa là đã đánh chết một vị Tiểu Thánh?!
Trên thế gian có yêu nghiệt cấp này sao?
Sự chênh lệch giữa Chân Thần Cảnh cửu tinh và Thánh Cảnh, giống như khoảng cách giữa trời với đất vậy.
Dù sao thì giữa hai người chỉ kém nhau ở chỗ lý giải ý chí thiên đạo thôi.
Kinh khủng!
Tiểu Thánh bay ngược ra sau, xiềng xích cũng đứt thành từng khúc.
Tiếng hét thảm thiết vang vọng khắp hư không.
Khắp mặt vị Tiểu Thánh kia đều là máu, nửa bên đầu cũng bị Bộ Phương đập cho lõm vào.
Vô cùng kinh khủng…
- Chết tiệt! Chết tiệt!!
Ánh mắt vị Tiểu Thánh kia như muốn nứt ra, hắn ta ôm một bên đầu mà không ngừng rống giận, quanh thân tản mát ra sát khí khủng bố.
Ánh mắt Địch Thái Giới Chủ nhíu lại.
Nhân lúc này, hắn ta lập tức ra tay.
Áo giáp màu vàng nở rộ ra quang hoa rực rỡ, thân hình hắn ta lập tức bức ép về phía vị Tiểu Thánh kia.
- Ngươi mới đáng chết!!
Địch Thái Giới Chủ lạnh lùng nói, trong giọng nói của hắn ta tràn đầy sát khí khủng bố.
Đao mang màu vàng tỏa ra, chém về phía đầu của Tiểu Thánh.
Giống như muốn chém hắn ta ra làm hai vậy.
- Muốn giết ta! Chỉ dựa vào Tiểu Thánh gà mờ… của Tiên Trù Giới lạc hậu như ngươi đây?!
Vị Tiểu Thánh Minh Trù kia với một bên đầu bị lún xuống, máu tươi giàn giụa mà quát lớn ra tiếng.
Lực sinh mệnh của Tiểu Thánh rất mạnh, đầu bị đập mất một nửa cũng không chết được.
Mà lực sinh mệnh của cường giả Đại Thánh lại càng mạnh hơn nữa, bên trong máu thịt có sinh cơ nồng đậm dâng trào, cho dù có bị Ma Diệt hoàn toàn, chỉ cần một giọt máu cũng có thể sống lại được.
Đương nhiên, Đại Thánh như vậy cũng là vô địch trong Đại Thánh Cảnh rồi!
Bộ Phương giẫm chân lên trên người Tiểu Bì đang nở rộ kim mang, thân hình hắn phụt ra.
Đột nhiên đi tới gần vị Tiểu Thánh kia ở cách đó không xa.
- Ta đến giúp ngươi một tay.
Bộ Phương nói với vẻ thản nhiên.
Hắn lật tay một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận