Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2415: Hoàng Phi phẫn nộ (1)

Bùm!
Tiếng nổ khủng khiếp đột ngột vang lên, trong nháy mắt mọi thứ đều bị phá hủy.
Ánh mắt của Bộ Phương tóc đỏ rực sáng, như thể biến thành một con Chu Tước bay lượn trên chín tầng trời.
Lông vũ khắp người đều cháy rực, tỏa ra nhiệt độ vô cùng nóng bức.
Sau khi hấp thụ sức mạnh của những chiếc lông Phượng Hoàng đó, tất cả đều phản kích lại.
Vốn dĩ Chu Tước và Phượng Hoàng không cùng một loài.
Phượng Hoàng có rất nhiều loại, nhưng Chu Tước chỉ có một.
Chu Tước cũng được gọi là Chu Điểu, nó chính là linh thú của trời, hiếm có hơn hẳn Phượng Hoàng.
Trên thực tế, thân phận của Chu Tước cũng tôn quý hơn Phượng Hoàng.
Mà mọi người thường nhầm lẫn giữa Chu Tước và Phượng Hoàng và ghép chúng lại với nhau.
Thậm chí còn có người cảm thấy Phượng Hoàng càng tôn quý hơn Chu Tước…
Đương nhiên, cũng có người nói Chu Tước là một con Hoả Phượng Hoàng, là một quý tộc trong số các loài Phượng Hoàng, một loài có huyết thống thuần túy nhất.
Bộ Phương không biết nhiều như vậy, Bộ Phương chỉ biết… Khi mấy tên Thần Trù này lấy Phượng Hoàng Vũ ra, dáng vẻ của Phù Tang Chu Tước phẫn nộ giống như một ngọn núi lửa muốn phun trào trong nháy mắt.
Loại cảm giác này, rất kích thích.
Mà Hoàng Kim Thần Long thì… vô cùng hả hê.
Vì thế dưới tình huống Bộ Phương không đồng ý, nó mới từ bỏ việc tiếp tục phụ thể, chuyển sang cho Chu Tước ra thay.
Mặc dù chỉ là Địa Cấp Thần Trù, nhưng hắn lại có tu vi Trung Đẳng Thần Chi.
Nhưng dưới sự thiêu đốt của Chu Tước Chi Hỏa mà lại biến thành tro tàn trong nháy mắt. Chu Tước Chi Hỏa không hề yếu hơn Thần Hỏa của Bộ Phương chút nào, thậm chí dưới sự dung hợp sức mạnh của Phượng Hoàng Hỏa Vũ, uy lực của nó lại càng không tầm thường.
Bang bang bang!
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.
Mấy vị Thần Trù này lập tức bị thiêu cháy thành tro.
Trình đại sư muốn phản kháng, đôi mắt của hắn ta trợn to, tràn đầy thù hận.
Hắn ta không ngờ đến, lần này lại trở thành ngày chết của hắn. Hắn ta luôn cho rằng đây chính là cơ hội để báo thù Bộ Phương.
Bởi vì có Hoàng Phi làm hậu thuẫn.
Thế nhưng hắn ta tuyệt đối không nghĩ đến lần này lại bị Bộ Phương mạt sát hoàn toàn!
Oán hận!
Hắn ta không chỉ oán hận Bộ Phương, mà còn oán hận cả Hoàng Phi… Bởi vì vốn dĩ hắn ta không muốn đến tìm Bộ Phương gây phiền phức.
Hắn ta đã trốn đi thật xa, nhưng lại vì Hoàng Phi mà quay về chịu chết!
Những người này đều đáng chết!
Nữ nhân đê tiện đáng chết đó!
Cùng với tiếng gào thét thê thảm, linh hồn vỡ nát, Chu Tước Chi Hỏa thiêu đốt linh hồn của hắn ta thành tro bụi.
Tựa như biến mất hoàn toàn trong Hỗn Độn Vũ Trụ.
Ầm...
Trong hư không.
Bộ Phương tóc đỏ, xếp ngón tay xếp thành lan hoa chỉ hình hoa lan, rồi kiêu ngạo hừ lên một tiếng.
Vỗ nhẹ Tước Vũ Bào trên người mình một cách trân trọng, một khắc tiếp theo, hắn chậm rãi đáp xuống đất.
Vù…
Đột nhiên.
Tại vị trí của mấy vị Thần Trù rơi xuống.
Một phần còn sót lại của cọng Phượng Vũ đang lơ lửng trên không dần dần, bị thiêu đốt từ từ. Tựa như trong đó có một cỗ sức mạnh tối cao bộc phát ra.
Muốn hủy thiên diệt địa!
Sức mạnh khủng khiếp che phủ đất trời.
Hiện ra một đạo thân ảnh ung dung, hoa lệ.
Thân ảnh này nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
- Nghiệt súc to gan! Sát hại thành tính, nhìn thấy bổn cung… tại sao còn không quỳ xuống!
Giọng nói cao quý, tựa như từ chín tầng trời truyền xuống từ chín tầng trời, đinh tai nhức óc, muốn làm thủng màng nhĩ của mọi người!
Phía sau thân ảnh này, dường như có một ngọn lửa ngưng tụ tạo thành một đạo thân ảnh của Phượng Hoàng, bay lượn sau lưng nàng.
Rầm lên một tiếng, tiếng động âm thanh này vừa phát ra, tất cả mọi người đều quỵ quỳ rạp xuống. Ai nấy cũng Mỗi người đều để lộ ra nét sợ hãi.
Tất cả đều nhận ra thân phận của chủ nhân giọng nói này.
Nhân vật này chính là Hoàng Phi đương triều, thân phận tôn quý, mẫu nghi thiên hạ.
Cũng chính là mẫu thân của các vị Đđế Ttử đương triều.
Bộ Phương tóc đỏ, nheo mắt lại, hai tay ôm ngực, hắn giơ một tay giơ lên, ngón trỏ duỗi ra rồi, chạm vào đôi môi của mình, dáng vẻ hết sức quyến rũ.
- Đồ đê tiện diêm dúa nhà ngươi, dựa vào cái gì mà lão nương ta phải quỳ xuống?
Bộ Phương tóc đỏ mở miệng.
Mọi người xung quanh đều cảm thấy mờ mịt.
Bộ tiên sinh điên rồi sao? Hay là não bị vỡ rồi? Tại sao lại tự xưng là lão nương chứ?
Chẳng lẽ đây mới là bản tính thật của Bộ tiên sinh?
Ôi trời ơi…
Thật là… quá kích thích rồi!
Những người xung quanh cảm thấy giống như họ đã phát hiện ra Đại lLục mới vậy.
- Hỗn xược! Nhục mạ bổn cung, tội đáng muôn chết! Ngươi giết chết chất tử của bổn cung, tội của ngươi càng đáng phanh thây trăm mảnh…
Hoàng Phi lạnh lùng mà nói.
- Tội lỗi gì chứ, ngươi cho rằng bản thân được quấn trong lông vũ của Phượng Hoàng thì thật sự có thể tự cho mình là Chu Tước rồi sao? Ở trước mặt lão nương, ngươi chính là đồ đê tiện diêm dúa!
Bộ Phương tóc đỏ lập tức đột nhiên không vui, hai tay hắn chống nạnh, lòng bàn tay hướng ra ngoài, tựa như một nữ nhân người đàn bà đanh đá chửi bới lung tung ngoài chợ. Hắn gào cổ họng mà la lên hướng về phía hư ảnh của Hoàng Phi kia mà la hét như muốn rách cả họng.
Dường như dáng vẻ có nhiều chỗ bất thường, cứnhư là chửi lấy chửi để.
Tuy nhiên.
Còn chưa đợi Bộ Phương tóc đỏ tiếp tục chửi bới.
Thân thể hắn nàng ta đang run lên rẩy.
Tóc đỏ lập tức đột nhiên nhạt dần rồi và biến thành màu đen nhánhy.
Nét mặt kích động ban đầu cũng trở nên vô cảm trở lại.
Khóe miệng Bộ Phương mạnh mẽ co giật giật lên một hồi, hắn đã làm chuyện ngu ngốc gì vậy?
Vừa rồi hắn là đang đanh đá chửi bới lung tung sao?
Bộ Phương liếc nhìn nhóm người đang trừng mắt ngạc nhiên xung quanh mình, cảm thấy sĩ diện của bản thân đã hoàn toàn bị quét sạch đi rồi.
- Hoàng Phi phải không…
Bộ Phương nhìn về phía hư ảnh của Hoàng Phi cùng dáng vẻ của Phượng Hoàng sau lưng nàng ta mà nhẹ nhàng nói với vẻ lạnh nhạt.
Vù…
Dường như Hoàng Phi bị Bộ Phương tóc đỏ chọc tức rồi. Trong thời khắc này, thân thể nàng ta có hơi run rẩy.
Đột nhiên.
Hư không bị xé toạc ra.
Một đạo nhân ảnh bước ra khỏi hư không rồi, và chỉ vào hư ảnh của vị Hoàng Phi đó.
Bóp méo một hồiChỉ với một vòng xoáy, hư ảnh của Hoàng Phi lập tức đột nhiên mơ hồ rồi sụp đổ, lời nói vừa nói được phân nửa là đã biến mất rồi.
- Nữ nhânNgười phụ nữ ghê tởm...
Hạ Thiên không biết Hạ Thiên đã xuất hiện trên bầu trời từ khi nào.
Nàng ta nghịch ngón tay, chán ghét mà bĩu môi.
Những người xung quanh ngạc nhiên một hồi.
Đó chính là Hoàng Phi đó nha, vậy mà lại bị Phó Cung Chủ chỉ một cái nổ tung luôn chỉ điểm.
Chẳng lẽ Phó Cung Chủ không sợ Thần Hoàng trách tội sao?
Không sợ Hoàng Phi thẹn quá hóa giận sao? Không sợ Hoàng Phi phát binh tấn công Thần Trù Cung hảsao?
- Đối với đồ đàn bà đê tiện này… ngươi không nên nói nhiều với nàng ta. Lúc nãy ngươi chửi rất tốt, chửi rất sướng sảng khoái, loại đàn bà đê tiện diêm dúa này đúng là nên chửi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận