Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1150: Chiến đấu nghiền nát (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sở Trường Sinh rống lên một tiếng giận dữ, cả người đều phát ra tiếng răng răng, cơ bắp giật giật, lực lượng nhanh chóng hội tụ vào nắm đấm.
Một cú đấm tung ra.
Cú đấm của hai Cự Nhân va chạm trong không trung.
Âm thanh va chạm khiến tim mọi người ở đây đều nhảy lên một cái.
Đôi mắt Sở Trường Sinh co rụt lại, trái tim cũng run lên dữ dội.
Một quyền của đối phương mang theo sức mạnh kinh người khiến ông ta kinh hãi không thể lý giải được.
Một quyền này ông ta không ngăn lại được.
Ầm ầm!
Trên mặt Ma Tát hưng phấn, nắm đấm đấm vào Sở Trường Sinh, trực tiếp đánh vào đầu ông ta.
Thân hình khổng lồ trong không trung ngay lập tức bị đập tan như đạn pháo, rơi xuống đất phát ra tiếng chấn động, mặt đất run rẩy sụp đổ, lõm sâu xuống.
Một cảnh này, có thể thấy được cú đấm của Ma Tát có sức mạnh đáng sợ thế nào.
- Yếu ớt!
Ma Tát đạp vào khoảng không, toét miệng cười giễu cợt, bàn tay lớn chạm vào chiếc sừng trên đầu mình, vô cùng hưng phấn.
Hiếm khi gặp được một người khổng lồ, đáng tiếc sức lực quá yếu.
Ma Tát rống lên một tiếng, thanh âm chói tai.
Song quyền đập vào nhau, thân thể đột nhiên cao lên, minh khí nồng đậm quấn quanh thân thể nó.
Phần phật!
Thân hình từ trong hư không gào thét, một tiếng ầm rơi xuống.
Một trận gió khí từ mặt đất bốc lên khiến cho mặt đất không ngừng rạn nứt.
Sở Trường Sinh phát ra tiếng gào thét, từ trong lòng đất xông ra, song quyền đánh vào không khí.
Khiến cho không khí bị đánh không ngừng bộc phát, ầm ầm tuôn ra, biến thành một cỗ pháo khí khủng khiếp.
Những khẩu pháo khí này đập vào người Ma Tát, vang lên tiếng nổ tung, khiến Ma Tát lùi về phía sau.
- Ngươi đang gãi ngứa sao?
Ma Tát nhếch miệng cười một tiếng.
Một chưởng liền chụp được Sở Trường Sinh.
Thân hình nó lần nữa lại cao lên, lúc này giống như ngọn núi cao chót xót, thân hình cao hơn ba thước của Sở Trường Sinh trước mặt “ngọn núi” này liền trở nên nhỏ bé.
Một tay nó chụp xuống, như thể bị cả một ngọn núi đè lên.
Sở Trường Sinh nâng nắm đấm lên, chống đỡ lòng bàn tay nó.
Thế nhưng hai chân Sở Trường Sinh đã bị lún xuống lòng đất.
Gân xanh khắp người nổi lên, đôi mắt Sở Trường Sinh trợn lớn, chỉ với một chưởng này ép cho thân thể hơi bị uốn cong.
- Đè chết ngươi… Sau đó, ta sẽ ăn ngươi!
Hai mắt Ma Tát sáng ngời, thân thể Sở Trường Sinh cường tráng, hương vị nhất định rất tuyệt.
Mặc dù Sở Trường Sinh chỉ có một nửa tu vi của Thần Linh Cảnh, nhưng thực lực chiến đấu của ông ta không thua kém gì Thần Linh Cảnh.
Sau khi thân thể biến lớn, sức lực rất mạnh.
Sở Trường Sinh để chiến đấu với cấp bậc cao hơn vô cùng dễ dàng.
Nhưng mà ma đầu Ma Tát kia có thực lực quá khủng bố cường đại.
Sở Trường Sinh cảm thấy mình sắp ngạt thở.
Phù phù!
Trái tim nảy lên kịch liệt, khiến ông ta cảm thấy toàn thân như sắp bốc cháy.
Ở phía xa, Mạc Lưu Cơ từ trong tàn tích lảo đảo đứng lên.
Trong miệng và mũi của hắn đầu chảy máu, cả người vô cùng chật vật, nhưng ánh mắt vẫn như cũ cực kỳ sắc bén.
Hắn ta thất tha thất thểu đi tới trước mặt Thiên Cơ Thánh Nữ, che ở trước người nàng ta.
Hắn ta thở hổn hển, cơ thể run rẩy.
Sát ý của Ma Sát lại nổi lên, nhìn Mạc Lưu Cơ một lần nữa đứng ở trước mặt nó, trong lòng bùng lên lửa giận.
- Con kiến hôi thối kia, ngươi muốn tìm cái chết phải không? Nhất định phải ngăn cản ta, ngươi dựa vào cái gì mà muốn ngăn ta lại?!
Tam Xoa Kích xoay một cái, khoảnh khắc tiếp theo bị Ma Sát đẩy một lực lượng vào, khiến Tam Xoa Kích bạo phát.
Gầm lên một tiếng, Tam Xoa Kích hướng về phía Mạc Lưu Cơ đâm tới với tốc độ cực nhanh.
Tam Xoa Kích sắc nhọn bắn ra ánh sáng, mang theo minh khí ngập trời quấn quanh, uy lực kinh người.
Đôi mắt Mạc Lưu Cơ gắt gao nhìn chằm chằm Tam Xoa Kích, ngay sau đó cắn răng phát ra tiếng rống phẫn nộ, trên cổ gân xanh dày đặc nổi lên.
Phía dưới chân, trận pháp đột nhiên hiện lên, năng lượng tiết ra.
Ầm!
Muôn vạn Tinh Thần Quang Hoa quấn quanh lấy trên người Mạc Lưu Cơ, hắn ta nắm trong tay một cái Tinh Bàn.
- Thiên Cơ thuật Hàng Ma!
Tóc Mạc Lưu Cơ bay tán loạn, trong mắt bắn ra sát khí nồng đậm.
Ma Sát trừng mắt:
- Là thủ đoạn của lão bà kia! Ngươi chết đi!
Xoẹt!
Tam Xoa Kích chém vào ánh sáng quanh người Mạc Lưu Cơ.
Tuy nhiên, trên bầu trời ánh sáng lấp lánh như sao nhanh chóng rơi xuống, đập vào trên người Ma Sát, nó nhanh chóng tránh đi.
Ma Sát đã tránh đi rất nhiều ngôi sao rơi xuống nhưng cuối cùng vẫn bị trúng một phát, thân thể bị nện ngã xuống mặt đất.
Phốc phốc!
Năng lượng Tinh Thần quanh người Mạc Lưu Cơ nhanh chóng tản đi, trong miệng phun ra một ngụm máu lớn, lảo đảo lùi ra sau mấy bước, sau đó choáng váng ngã xuống đất.
Hắn ta cảm thấy sức mạnh trong cơ thể như đang chảy ra bên ngoài.
Mạc Lưu Cơ nhìn mây đen che phủ bầu trời, trong lòng âm thầm mắng một câu.
Hắn ghét nhất loại chiến đấu tiêu tổn sức lực này.
Sắp chết rồi, còn không thể uống một ngụm rượu ngon của Bộ lão bản, chết quá đáng tiếc a!
Bỗng nhiên, một cánh tay nâng hắn từ trên mặt đất lên, sau đó chậm rãi đặt xuống để hắn bình ổn nằm trên mặt đất.
Quần lụa trắng mỏng phiêu đãng nhè nhẹ bay, phất qua Mạc Lưu Cơ người đầy máu nằm trên đất, khiến cả người hắn ta đều sững sờ ngây ngẩn.
Trên bầu trời ở Thao Thiết Cốc lúc này bóng đêm bao phủ vô biên.
Trong không trung, Ma Sát phóng thích minh khí toàn thân, tay cây Tam Xoa Kích, nộ khí tăng vọt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận