Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 960: Cái này vẫn còn so sánh với cái cầu! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tốc độ của nó rất nhanh, giống như một cái mũi tên, từ trên mặt biển bắn ra.
Trên mặt biển, thỉnh thoảng có loài cá Linh Thú từ đó nhảy lên một cái, lại bị con Linh Thú cuồng bạo kia dọa cho nhảy một cái, thân thể co rụt lại, bịch một tiếng rồi lại rơi trở về trong biển.
Minh Vương Nhĩ Ha mặc một thân áo bào đen, ngồi ở phía trên đầu Linh Thú kia, hai chân quẫy đạp, sợi tóc bị gió thổi nhẹ quét qua không ngừng lất phất, trong con ngươi của hắn ta có kích động, cùng hưng phấn.
- Này lão Kình, ngươi du ngoạn nhanh lên, bản vương đã ngửi được hương vị que cay phảng phất!
Minh Vương Nhĩ Ha nói.
Vừa nói vừa nheo mắt lại, nở rộng lỗ mũi ra, ngửi thật sâu mùi vị gió biển tanh mặn.
Cá Linh Thú to lớn bên dưới đáy biển khẽ đảo mắt.
“Nếu như không phải lực chiến đấu của ngươi tương đối bức người, ngươi nói xem chắc là lão tử có thể một ngụm nuốt ngươi hay không!”
“Que cay là thứ đồ gì, bản cá làm sao biết được?”
- Lão Kình à, ngươi du hí nhanh lên, bây giờ phải làm phiền đến ngươi, đợi chút nữa có que cay, bản vương sẽ đem que cay lấy ra một cây cho ngươi nếm thử......
- Ngươi biết không? Que cay này… Ăn thật sự rất ngon đó!
- Đó là một loại đồ ăn có thể làm cho người ta cảm nhận được sự vui vẻ, tựa như là gặp phải mối tình đầu của mình, loại cảm giác này......
......
Minh Vương Nhĩ Ha đung đưa chân, trong miệng nói không ngừng, đôi mắt của cá cự kình cũng đang đảo đưa không ngừng.
Hiện tại nó thật hối hận, vừa rồi vì cớ gì lại thuận mồm, muốn đem thứ rơi ra từ trong miệng gia hỏa kia nuốt xuống.
“Trời mới biết gia hỏa này thực lực mạnh như vậy, nói nhảm còn đặc biệt nhiều......”
Có đánh chết thì lão Kình cũng sẽ lựa chọn không há mồm!
Xa xa, sóng gợn lăn tăn trên mặt biển, đột nhiên hiện lên một đầu đường ven biển hẹp dài.
Đường ven biển kia đập xuống tại bọt nước, lấp lóe muôn vạn ánh sáng điểm xuyết.
Lão Kình quả thực muốn vui đến phát khóc, bên trong đôi mắt đều là nước mắt ngậm ngùi, rốt cục cũng tới bờ, nếu như không đến bờ, bản cá không bị mệt chết thì cũng là bị gia hỏa này làm cho phiền chết.
Miệng gia hỏa này là đạn pháo à?
“Bò....ò...!”
Một tiếng rống dài…
Sau một khắc, thân hình cự kình rốt cục vọt tới bên bờ, vẫy đuôi một cái, đập vào trên bờ, đem bờ đê kia đều nện bỗng nhiên lắc một cái, đá vụn rầm rầm rơi xuống.
Minh Vương Nhĩ Ha, đôi mắt sáng ngời, cả người nhảy lên, từ trên đầu cự kình cao cao kia nhảy xuống, oành một tiếng rơi vào trên bờ.
Rơi vào trên bờ, Minh Vương có loại ảo giác như lại thấy ánh mặt trời, hắn ta quay người, vươn tay vỗ vỗ thân hình Lão Kình kia.
- Lão Kình nè, có muốn cùng đi hay không? Mời ngươi ăn que cay nha.
“Ăn cái em gái ngươi thì có…”
Lão Kình mắt khẽ đảo, nó lại không ngốc, đi theo hai hàng lên bờ…
“Bò....ò…” một tiếng, trên đỉnh đầu Lão Kình có cột nước dâng lên, xông thẳng tới chân trời.
Rầm rầm, giống như là trời mưa, đổ đầy đất.
Minh Vương vươn tay, cảm thụ được giọt nước kia có chút ấm áp, con mắt càng ngày càng sáng.
- Quả nhiên, Lão Kình ngươi vẫn yêu ta… Ngươi là ở lại đáp ứng ta sao?
Minh Vương Nhĩ Ha hất sợi tóc đen nhánh, mặt mũi tràn đầy chân thành tha thiết con mắt thật to đối mặt Lão Kình, đôi mắt bên trong có một chút mê ly.
Lão Kình trầm mặc nửa ngày, sau đó, vẫy đuôi một cái, bỗng nhiên đánh vào trên bờ, toàn bộ thân hình liền quay lại, bơi về phía xa.
Bộ dạng kia rất có vài phần hoảng hốt chạy bừa.
Minh Vương nhìn xem bóng lưng Lão Kình rời đi, sờ lên khóe mắt.
Nhẹ nhàng phun ra một hơi.
- Lão Kình đáng yêu cỡ nào nha...... Ta sẽ mang que cay tới gặp ngươi!
Minh Vương nói.
Nói xong, hắn ta liền quay người, hướng về phía đại lục rộng lớn, sải bước chân dài tiến lên.
Vân Lam tửu lâu, Minh Vương đại nhân của các ngươi lại trở về rồi!
......
Mọi người thấy khối thịt trong tay Bộ Phương kia đều có chút hơi nghi hoặc một chút.
Không có so sánh thì không có tổn thương,
Nhục Ma Cáp Lý khiêng một con Linh Thú khổng lồ như vậy, mà tên đầu bếp hèn mọn cuồng vọng này, vậy mà chỉ là móc ra một miếng thịt thăn, ai biết thịt thăn này của hắn là đẳng cấp gì thịt Linh Thú đây!
Đương nhiên, những người khác không biết, không có nghĩa là Sở Trường Sinh không biết.
Sau đó, trên vẻ mặt nghiêm túc kia sớm đã đen đi một chút, một mặt như bị táo bón.
Ông ta muốn thắng, bởi vì ông ta cần hạt mầm nhỏ để mở truyền thừa Thao Thiết Cốc kia, để Thao Thiết Cốc tiếp tục huy hoàng.
Ông ta không muốn thua, thế nhưng tên tiểu tử Bộ Phương kia ngay cả thịt Thao Thiết cũng đều móc ra… Cái này mẹ nó còn cần so à?
Cả hai căn bản không phải một nguyên liệu nấu ăn có thể nằm trên cùng một cấp bậc…
Nhục Ma cho dù có am hiểu nấu nướng các loại món ăn từ thịt đến đâu, chỉ cần nguyên liệu nấu ăn bên trên chênh lệch, liền đủ để cho hắn tuyệt vọng.
Đây là một trận trù đấu không có bất kỳ lo lắng gì.
Nó khác biệt với sự chờ mong từ những người khác.
Sở Trường Sinh từ lúc vừa mới bắt đầu liền đoán được phần cuối......
Có điều cho dù trong lòng bi thương như thế nào, ông ta vẫn muốn biểu hiện điềm nhiên như không có việc gì…
Ông ta đứng người lên, nhìn Bộ Phương, lại sâu sắc nhìn Nhục Ma một chút, nói:
- Vậy bây giờ, trù đấu liền chính thức bắt đầu......
Tiếng nói Sở Trường Sinh vừa dứt, Nhục Ma liền hành động.
Hắn ta phá lên cười hahaha, thịt mỡ toàn thân đều rung lên bần bật.
Tay của hắn ta lắc một cái, một thanh Thái Đao giống như đao mổ heo liền bị hắn ta rút ra.
Đương nhiên, con dao làm bếp của hắn ta vẫn có mấy phần khác với con dao giết lợn, phần vị trí đầu dao kia mọc ra một đoạn dao găm, sắc bén vô cùng, lấp lóe sắc lạnh.
Là Đại Khảm Đao của Nhục Ma Cáp Lý đó!
Thanh này không phải Danh Đao, thế nhưng Nhục Ma dựa vào thanh Thái Đao này lại đánh ngã không ít đầu bếp!
Không phải Danh Đao mà hơn hẳn Danh Đao, chính là để nói thanh đao mổ heo này!
......
Khán giả nhìn thấy Đại Khảm Đao trong tay Nhục Ma Cáp Lý đều nhao nhao líu ríu nói không ngừng.
Trên mặt Nhục Ma Cáp Lý toát ra nụ cười hưng phấn quỷ dị, vỗ vỗ bụng, mang theo Đại Khảm Đao liền chạy về phía Linh Thú to lớn kia.
- Hahaha... Ăn thịt là ta thành thạo nhất, một con Linh Thú có thịt chỗ nào ngon nhất, chỗ nào thịt mềm nhất, chỗ nào thịt...... dai nhất, ta đều là rất rõ ràng đó!
“Oanh!!”
Nhục Ma Cáp Lý vừa cười vừa chạy, bỗng nhiên, hắn ta kéo lấy Đại Khảm Đao, một cước đạp trên mặt đất, mặt đất đột nhiên run lên, thân hình mập mạp kia của hắn ta liền như như thiên tiên tung bay lên.
Hắn ta đáp xuống trên người con Linh Thú to lớn.
Đại Khảm Đao được huy động vung lên, thổi phù một tiếng, dễ như trở bàn tay liền xuyên thủng lông da Linh Thú, máu tươi bắn tung toé ra.
“Ô ha ha!”
Nhĩ Ha cười to, kéo lấy Đại Khảm Đao tại to lớn phi đến người con Linh Thú.
Máu tươi vẩy ra, rất nhanh, thái đao trong tay nhất chuyển, một khối thịt thăn dính máu bắt đầu bay từ trên người con Linh Thú này ra.
Bộp một tiếng, bị Nhục Ma một phát bắt được.
Máu tươi tóc tóc từ phía trên miếng thịt thăn kia chảy xuôi xuống, nhỏ ở trên mặt đất.
Nhục Ma Cáp Lý mặt mũi tràn đầy say mê, hắn ta đem khối thịt kia tới chóp mũi, bỗng nhiên ngửi một cái.
- Hương vị thịt thơm cỡ nào chứ...... Nấu loại thịt này, nghĩ thôi cũng làm người ta hưng phấn.
Nhục Ma Cáp Lý phá lên cười.
Cầm lấy Đại Khảm Đao, cả người từ trên đó bỗng nhiên nhảy xuống, đáp xuống bếp lò thuộc về hắn ta.
Nước đã sớm chuẩn bị kỹ càng, đem thịt thăn dính máu kia ném vào trong nồi.
Thật trùng hơp… Thế mà Nhục Ma cũng lựa chọn thịt thăn Linh Thú này!
Tất cả mọi người là sững sờ, về sau đều cất lên thanh âm kinh ngạc, trên mặt vẻ hưng phấn nồng đậm đến mức không thể diễn tả!
Thịt thăn?! Hai người đều là thịt thăn?!
Đây là dự định đối chọi gay gắt đến cùng đó!
Mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Thịt thăn trong tay Bộ Phương, bọn họ đều gặp qua, bởi vì chỉ là một miếng thịt thăn, bọn họ căn bản không thể phân biệt ra là thịt thăn của con Linh Thú gì.
Nhưng có điều...... Còn có thể trâu bò hơn thịt thăn Linh Thú Thần Hồn cảnh của Nhục Ma à?
Nhất định là không thể nào… Cho nên, chắc là Nhục Ma sẽ thắng!
Đương nhiên, vạn sự không có tuyệt đối, có lẽ đây lại là một trận trù đấu đối chọi gay gắt, thực lực ngang nhau thì sao!
Rất nhiều người chờ mong.
Sở Trường Sinh mặt không thay đổi nhìn lấy Nhục Ma cắt một miếng thịt thăn từ trên người con Linh Thú.
Khóe miệng của ông ta bỗng dưng giật giật...... Thịt thăn? Con mẹ nó ngươi không lựa chọn được bộ phận nào khác à, hết lần này tới lần khác lựa chọn một miếng thịt thăn?
Cứ tưởng có thể tạo ra sự khác biệt bằng cách dựa vào từng bộ phận khác nhau của, tạo ra một chút kỳ tích, hiện tại xem ra… Kỳ tích cái rắm.
Cái này chính là một trận ngược sát cực kỳ tàn ác.
Cảm thấy thật buồn thay cho Nhục Ma.
Buồn sâu sắc…
“Rầm rầm!”
Thanh Thủy bên trong thịt thăn lập tức bị Nhục Ma rút ra, rửa sạch vết máu trên đó, hiện ra một khối thịt hươu Chấn Thiên đỏ trắng giao nhau.
Thịt thăn...... Kia là một món ăn Nhục Ma am hiểu nhất, lúc đầu nếu Bộ Phương không chọn thịt thăn, lần này hắn ta cũng sẽ chọn thịt thăn.
Thịt cũng có phân chia tốt xấu, giả sử thịt cùng sinh trưởng trên người một sinh linh thì cũng là có phân chia tốt xấu.
Cho nên Nhục Ma chỉ có thể lựa chọn kĩ càng thịt đến nấu nướng.
Khiêng Đại Khảm Đao, bỗng nhiên đoạt lấy.
Bịch một tiếng.
Đại Khảm Đao kia chặt bên trên thớt, một miếng thịt liền bị chém ra một khối, thịt vụn vẩy ra xa.
Đem phần thịt thăn hổ lốn kia cắt thành thịt thăn chỉnh tề hình tròn xong, Nhục MA mới nhếch môi lên, bỗng nhiên đem Đại Khảm Đao chặt bên trên thớt, khí thế hung mãnh.
Thịt thăn kho tàu!
Đây là một món ăn Nhục Ma thích vô cùng. Dùng loại thịt Linh Thú đẳng cấp cao này, hắn ta cũng nấu nướng tương đối ít, trừ phi đối thủ có thể khiến cho tinh thần chiến đấu của hắn ta trỗi dậy.
Có điều, rất rõ ràng, Bộ Phương xuất hiện, để Nhục Ma cảm nhận được áp lực.
“Oanh!!”
Ánh lửa ngút trời vụt lên, dầu loang tung xuống, thế lửa đại thịnh, chảo dầu đều bị thiêu đốt tới mức hơi nóng đỏ.
Quyết đoán đem linh dược cắt nhỏ thành mảnh vụn, sau đó liền đem thịt thăn đã xử lý tốt cho vào trong chảo dầu đỏ hừng hực, khiến nhiệt khí trong nháy mắt tăng lên bừng bừng.
Xuy xuy xuy!!
Ngay khi cho nguyên liệu vào nồi, khí trắng bốc lên, mùi thịt bốc lên nghi ngút, nhưng trong chốc lát, hơi nóng phả vào khán giả, cùng với đó là mùi thơm thịt nướng làm người ta trầm luân!
“Oa ha ha ha!”
Bên trong làn khói trắng mịt mờ, truyền đến tiếng Nhục Ma hưng phấn cười to.
Bộ Phương lườm Nhục Ma Cáp Lý đang bị khói trắng bủa vây một chút, hệt như đang nhìn kẻ điên, gia hỏa này có phải là đầu có bệnh à, làm đồ ăn còn cười không ngừng.
Sau đó, ngón tay thon dài của Bộ Phương nổi lên Long Cốt Thái Đao, dùng sống đao bắt đầu đánh chính diện miếng thịt thăn kia…
Lúc đầu, Bộ Phương dự định lần này làm sườn xào chua ngọt Thao Thiết.
Nguyên liệu nấu ăn của món thịt này, miệng khảo cứu là đẳng cấp, trình độ nấu món thịt của Bộ Phương vốn đã không thấp.
Nhưng có điều muốn nấu ăn ngon, lại rất khó, có đầu bếp thậm chí còn bận rộn hơn mấy ngày, thậm chí hơn mười ngày, mới có thể nấu nướng xong một món ăn.
“Xoạt xoạt xoạt!”
Long Cốt Thái Đao xoay tròn trong tay Bộ Phương.
Sau một khắc, từng nhát đao lướt qua.
Các vết thịt được vẽ trên miếng bít tết đã được khắc họa.
“Oa ha ha!”
Thanh âm cười to của Nhục Ma lại lần nữa vang lên, sau một khắc, làn khói trắng bỗng nhiên bị một loại năng lượng hấp thu, thịt mỡ toàn thân Nhục Ma đều rung bần bạt, món ăn trong tay gần như đã bắt đầu công đoạn cuối cùng là bày ra đĩa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận