Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2307: Pháp Tắc Chi Hải (1)

Địa Ngục, Hoàng Tuyền Thành.
Hoàng Tuyền tiểu điếm.
Hư không chậm rãi hiện ra giống như trang giấy bị thiêu đốt với những lỗ hổng nổi lên.
Bộ Phương bước ra từ trong đó, tước vũ bào trên người bay phấp phới bởi những cơn gió nhẹ thổi lướt qua.
Bộ Phương bước chân trên mặt đất kiên cố của tửu lâu, hắn cảm thấy cả về thể xác lẫn tinh thần đều nhẹ nhàng.
Lần này, đối mặt với Trù Đấu Chi Thần, mặc dù đã có Cẩu gia xuất trảo nhưng cuối cùng Bộ Phương vẫn phải tự mình ra tay, nuốt trọn Pháp Tắc Chi Lực của Trù Đấu Chi Thần.
Đối với Bộ Phương mà nói, đây thật sự là một trải nghiệm có hơi nguy hiểm.
Như Đế Thính đã nói.
Ngay cả khi Trù Đấu Chi Thần chỉ còn lại một hơi thở, nhưng dù sao thì hắn ta vẫn là một vị Thần, chí cao vô thượng, một vị Thần vô cùng mạnh mẽ, không phải người thường có thể đối phó được.
Để Cẩu gia giữ lại một hơi thở cho Trù Đấu Chi Thần rồi tự mình đối phó, lỡ đâu đánh không lại, vậy thì thật sự lật thuyền rồi.
May mắn thay... cuối cùng Bộ Phương đã hoàn thành tất cả mọi thứ dựa theo kế hoạch.
Mà Thần Hoả cũng hoàn toàn nuốt chửng hai đạo Pháp Tắc Chi Lực.
Còn nhiều hơn một đạo Pháp Tắc Chi Lực so với dự đoán của bản thân nữa.
Đứng bên ngoài tửu lâu.
Bộ Phương bắt chéo tay ra sau, hắn giơ tay lên rồi duỗi ngón trỏ ra.
Một tia ánh sáng màu bạc bắn ra từ phía trên ngón trỏ.
Đó là một ngọn lửa màu bạc, giống như một đoá hoa sen lặng lẽ đang trôi chầm chậm trên đó.
Đêm đã khuya.
Bên trên bầu trời đêm xanh biếc quang đãng, trên đó chỉ còn lại mặt trăng tròn đang nở rộ quang huy rực rỡ.
Trong Hoàng Tuyền Thành vô cùng náo nhiệt, dù đã là đêm khuya, nơi đây vẫn như thành phố không có ngày đêm vậy.
Cả bầu trời của thành trì đều tràn ngập nhiệt khí cùng hương thơm của thức ăn.
Ban đêm mới là thời điểm Hoàng Tuyền Thành náo nhiệt nhất.
Tình trạng này đã kéo dài trong mười năm.
Mà lại có xu hướng hình thành không khí văn hóa.
Ở Hoàng Tuyền Thành, ban ngày thì thuộc về một tửu lâu còn ban đêm thì lại thuộc về hàng nghìn quán nhỏ.
Dập tắt Thần Hoả.
Bộ Phương quay đầu nhìn Hoàng Tuyền Thành một cái rồi nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó quay người bước vào trong tửu lâu.
Mở cửa tửu lâu.
Bộ Phương kéo cái ghế ra rồi ngồi đằng trước tửu lâu.
Vào ban đêm, Bộ Phương không buôn bán nhưng điều đó không gây trở ngại việc hắn đi hóng mát.
Đám người Cẩu gia, Đế Thính, Minh Vương Nhĩ Ha cũng đã trở về.
Tất cả đều nhìn Bộ Phương với vẻ mặt đầy kỳ quái.
Cẩu gia còn đỡ, nó quay lại dưới gốc cây Ngộ Đạo rồi nằm lăn ra đó ngáy o o.
Đế Thính biến thành bộ dạng của một nam hài, sắc mắt đầy sự kỳ quái.
Thần thức của Trù Đấu Chi Thần đã chui vào trong đầu Bộ Phương, thế mà không thủ tiêu được hắn, ngược lại còn bị hắn luyện chế thành bánh bao thần thức nữa.
Chỉ có trời mới biết bánh bao thần thức là cái quái gì!
Nhưng nghĩ lại, Đế Thính cũng cảm thấy giật mình.
Dù sao, Bộ Phương cũng là người đạt được truyền thừa từ nam nhân kia.
Đế Thính cũng từng đi theo nam nhân đó nên tất nhiên hắn ta hiểu rõ sự khủng bố của người kia...
Nghĩ vậy thì sự phi thường của Bộ Phương cũng là điều dễ hiểu.
Tiểu U đang ôm Tiểu Hồ đứng phía sau Bộ Phương, gió đêm từ từ thổi đến làm những sợi tóc người ta bay phấp phới.
Sau khi hóng mát một lúc, Bộ Phương nằm xuống ghế nghỉ ngơi.
Chỉ một lúc sau, hắn mở mắt ra rồi chỉnh lý những thứ mà hắn thu hoạch được một hồi.
Chuyến đi đến Minh Ngục lần này, hắn thu hoạch được tương đối nhiều.
Không chỉ ngưng tụ được Thần Hoả mà còn khiến cho Thần Hoả hoàn toàn nuốt chửng hai đạo Pháp Tắc Chi Lực.
Tuy rằng hắn không thể khống chế được hai đạo Pháp Tắc Chi Lực này, nhưng dù sao đó cũng là Pháp Tắc Chi Lực, điều mà người bình thường thậm chí còn không dám tưởng tượng.
Bộ Phương đang trầm tư, rốt cuộc Pháp Tắc Chi Lực là cái gì?
Hắn nghĩ đến phần thưởng thăng cấp, một Pháp Tắc Quả.
Phần thưởng lần này, ngoại trừ Trù Thần Sáo Trang Toái Phiến ra thì chỉ còn lại Pháp Tắc Quả này thôi.
Ban đầu Bộ Phương cũng không quá quan tâm đến loại trái cây này, nhưng bây giờ xem ra...
Hình như loại trái cây này cũng không hề tầm thường!
Tâm thần động một cái.
Trên lòng bàn tay Bộ Phương, ánh sáng từ từ xuất hiện.
Sau đó, năng lượng cuồng bạo tụ lại dường như muốn phá sập cả hư không.
Một chùm Thất Thải Sắc Quả xuất hiện trên tay Bộ Phương.
Bề ngoài của loại trái cây này hơi giống quả cà chua nhưng màu sắc lại sặc sỡ hơn.
Giọt nước trái cây lưu chuyển, giống như những tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.
Đây chính là Pháp Tắc Quả.
Trong tửu lâu.
Dưới gốc cây Ngộ Đạo.
Cẩu gia mở mắt ra rồi nhìn qua đầy nghi ngờ.
Đế Thính mở to mắt, vô cùng kinh ngạc nhìn Pháp Tắc Quả trong tay Bộ Phương.
Hắn ta có thể cảm nhận được sự cám dỗ to lớn đến từ Thất Thải Sắc Quả kia trong tay Bộ Phương, mà sự cám dỗ này khiến hắn ta không thể kiềm chế được.
Hắn ta có một loại trực giác, với thực lực Thần Chi của hắn, nếu ăn loại trái cây này, có thể thực lực của hắn còn cao hơn trước nữa!
Vậy thì sẽ không tầm thường nữa đâu!
Vì vậy, hắn ta rất khao khát được ăn loại quả này, thậm chí còn tỏ ra hơi tham lam.
Lòng tham này cũng nhắm vào loại quả kia.
Hắn ta muốn chiếm lấy loại trái cây đó làm của riêng!
Bộ Phương cầm trái cây, nhàn nhạt liếc nhìn Đế Thính một chút, ánh mắt đó khiến toàn thân Đế Thính đột nhiên ớn lạnh.
Sau đó, hắn ta không dám có thêm bất kỳ động tác dư thừa nào nữa.
Toàn thân Đế Thính đổ mồ hôi lạnh, hiện tại hắn đã là tù nhân, thế mà lại dám có suy nghĩ như vậy.
Không cần đến Bộ Phương, Địa Ngục Khuyển có thể chụp hắn ta đến chết bằng nhất trảo luôn đó.
Thật ra Đế Thính vô cùng rõ ràng.
Dù Địa Ngục Khuyển đang ngủ say nhưng khi đã chìm vào giấc ngủ, Địa Ngục Khuyển càng ngày càng nắm vững Thời Gian Pháp Tắc một cách thuần thục.
Bây giờ bản thân hắn ta càng không phải là đối thủ của nó nữa.
Dù sao, ngay cả Trù Đấu Chi Thần, người đã lĩnh ngộ rất nhiều Pháp Tắc mà cũng không phải là đối thủ của Địa Ngục Khuyển.
Hắn ta chỉ là một Thần Chi lĩnh ngộ Pháp Tắc bình thường thì làm gì có cửa chứ?
Đối mặt với ánh mắt của Bộ Phương, Đế Thính chỉ có thể cười cười đầy xấu hổ.
Bộ Phương thu hồi ánh mắt lại, cũng không thèm để ý tới hắn ta nữa.
Hắn liếc nhìn Pháp Tắc Quả Thực trong tay.
Sau đó hắn mở miệng ra rồi cắn một miếng quả thực.
Ừng ực một tiếng.
Miếng thịt quả chua ngọt được đưa vào trong miệng.
Vào miệng sẽ lập tức tan đi và biến thành một đạo lưu quang chui vào trong miệng Bộ Phương, không ngừng lan tràn.
Soạt...
Dường như có một Thất Thải Quang Hoa bắn ra.
Bộ Phương ngồi trên ghế, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Bùm!
Đôi mắt của Bộ Phương biến thành thất thải chi sắc.
Tước vũ bào không cần gió mà vẫn bay.
Dường như tâm trí được lôi kéo bởi một cỗ sức mạnh tối cao, ngay lập tức trải dài hàng nghìn dặm.
Như thể đang lưu chuyển trong Thời Không Trường Hà vậy.
Một tiếng nổ bùm vang vọng lên.
Tâm trí Bộ Phương đột nhiên đình trệ.
Mọi thứ bày ra trước mắt lại là Hải Dương Thất Thải Sắc mênh mông.
Nhưng trong Hải Dương Thất Thải Sắc này thì có đủ loại thất luyện đang bay múa.
Những thất luyện này không ngừng thay đổi hình dáng bên ngoài, đôi khi trở thành thú, lúc thì thành người, lúc lại trở thành hoa cỏ hoặc hoá thành dòng nước...
- Đây là nơi nào?
Bộ Phương hít một hơi thật sâu, cảm thấy tất cả mọi thứ trước mắt đều không thể tin được.
Thần niệm của hắn muốn chìm vào trong Tinh Thần Hải.
Tuy nhiên, hắn lại bị sốc khi phát hiện ra rằng dường như Tinh Thần Hải của hắn bị tách ra khỏi thần niệm.
Không thể liên lạc được với Tứ Đại Khí Linh, cũng không thể cảm nhận được tinh thần toàn qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận