Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2932: Ăn một tiếng Trà Diệp Đản (2)

Notice: Undefined offset: 80
Bộ Phương vừa ăn Trà Diệp Đản vừa nhìn Bá Tước Hà Thu. Trạng thái kia của Bá Tước Hà Thu khiến hắn hơi ngạc nhiên.
- Sức chống cự đối với mỹ thực thấp như vậy sao?
Bộ Phương hơi kinh ngạc, nhưng nghĩ lại cũng là bình thường. Bởi vì trong Thành Hư Vô bị Nữ Vương Nguyền Rủa cấm nấu ăn, đã lâu không có mỹ thực xuất hiện rồi. Cho nên những người này vốn dĩ không biết được điểm tốt của mỹ thực.
Bá Tước Hà Thu được tính là người đầu tiên dám phá vỡ quy tắc của Nữ Vương Nguyền Rủa. Mà nàng cũng là người đầu tiên cảm nhận được mị lực mê người của mỹ thực.
- Cửu Văn Hỗn Độn Trà Diệp Đản này còn có một cái tên khác, gọi là Ảm Nhiên Tiêu Hồn Đản.
Bộ Phương giật nhẹ khóe miệng nói.
Ở phía xa, Tiểu Hồ há to miệng ngồi trên vai Tiểu Bạch, nhét hết miếng trứng vào trong miệng ăn quên cả trời đất. Trên bộ lông màu trắng còn nhiễm màu vàng của lòng đỏ trứng. Mắt khẽ khíp lại, toàn thân chấn động sau đó hai mặt đẫm lệ.
Tiểu Hồ trèo lên thân thể Tiểu Bạch, lảo đảo như uống rượu say. Tiểu Bạch như có vẻ ghét bỏ nhấc đuôi Tiểu Hồ lên, đặt ở trên đầu.
Tiểu Tôm nhìn Tiểu Hồ đang mông lung, bong bóng đang phun ra đột nhiên vỡ tan.
Xem ra sức mạnh của Trà Diệp Đản quá lớn.
Bộ Phương nhìn thấy bộ dạng như say của Tiểu Hồ, nhất thời hơi giật khóe miệng. Trong Trà Diệp Đản không có rượu nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác say sưa như vậy.
Trên thực tế, thứ làm say lòng người không phải rượu, mà là chuyện xưa. Bởi vì Trà Diệp Đản có thể bới móc ra quá khứ bi thương từ sâu trong tâm hồn con người trở lại.
Thân thể Bá Tước Hà Thu lảo đảo, sắc mặt đỏ hồng. Nàng lùi lại mấy bước, cặp đùi thon dài hơi uốn lượn, ngồi dưới nền đất, hai chân vắt lên nhau, ánh mắt mê ly.
Nàng nói, nàng muốn cảm nhận được sự yêu thích của ông lão kia với mỹ thực. Nàng muốn dùng món ăn của Bộ Phương để giúp nàng thực hiện được nó. Trên thực tế nàng đã cảm nhận được, trước mắt nàng xuất hiện một bóng người. Đó là một nam tử anh tuấn, trên mặt mang một nụ cười rực rỡ, mặc đồ làm bếp, tay khua thái đao quay người bước vào trong bụi hoa.
Không biết từ lúc nào, nước mắt rơi xuống. Bá Tước Hà Thu sớm đã không còn vẻ ung dung, mà như một đứa trẻ mặt mũi tràn đầy nước mắt. Bộ dáng kia khiến người ta thấy mà yêu. Ai cũng không nén được cảm giác thương hoa tiếc ngọc mà bị thu hút.
Đáng tiếc, đứng đối diện nàng là Bộ Phương.
Khóe miệng Bộ Phương vểnh lên, chắp lấy tay rất hài lòng nhìn bộ dạng của Bá Tước Hà Thu. Biểu cảm của thực khách là đánh giá nổi bật nhất với đầu bếp.
- Thế nào? Có hài lòng không?
Bộ Phương thản nhiên nói.
Lời nói vang lên khiến Bá Tước Hà Thu bừng tỉnh.
- Bảo sao Nữ Vương bệ hạ muốn giết chết đám đầu bếp các ngươi. Đúng là tai họa mà.
Bá Tước Hà Thu lau nước mắt, suýt chút nữa vừa rồi nàng đã muốn giết chết Bộ Phương. Chỉ một miếng trứng thôi mà khiến tinh thần nàng thành ra thế này. Loại đầu bếp này quá đáng sợ.
Nàng là Thánh Nhân Hỗn Độn, là Bá Tước của Thành Hư Vô đấy! Nhưng trong trí nhớ của nàng, sự yêu quý của nam tử kia với mỹ thực khiến nàng từ bỏ sát ý với Bộ Phương.
Làm sao có thể trách đầu bếp được?
Đầu bếp chỉ phụ trách nấu nướng, mỹ thực là biểu hiện bên ngoài, còn thâm tâm mới là nguyên nhân sâu xa.
- Bây giờ có thể nói cho ta cách vào khu Ất được chưa?
Bộ Phương nhìn Bá Tước Hà Thu, nghiêm túc hỏi.
Bá Tước Hà Thu lau mồ hôi trên trán, đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn Bộ Phương một chút, giơ tay thu hồi trận pháp.
- Thiên Nữ Nguyền Rủa ở khu Giáp, không chỉ có một vị Thiên Nữ Nguyền Rủa đâu. Tuy bình thường người khu Bính muốn vào khu Ất rất khó, nhưng cũng không phải là không thể.
Bá Tước Hà Thu nhìn Bộ Phương, lè lưỡi liếm nốt vị Trà Diệp Đản còn sót trên môi. Nàng có chút mê luyến mùi vị này.
Bộ Phương nhìn Bá Tước Hà Thu, ra hiệu nàng nói tiếp.
- Thành Hư Vô là một Thần Quốc bất diệt, mỗi một khu thành đều là bất tử bất diệt, nhưng mỗi mười vạn năm sẽ thay đổi Nữ Vương Nguyền Rủa một lần, khi đó có thể đi vào khu Ất từ khu Bính. Nhưng từ giờ tới lúc đó còn khoảng ba vạn năm, ta nhìn ngươi chắc ngươi không đợi được lâu như vậy. Vẫn còn cách duy nhất.
Ánh mắt rạng rỡ của Bá Tước Hà Thu liếc nhìn Bộ Phương một chút nói.
- Cách gì?
Bộ Phương nhíu mày.
- Cách này nói ra rất đơn giản…
Bá Tước Hà Thu có vẻ rất hứng thú.
- Đơn giản mà thô bạo… đánh vào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận