Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3074: Tiểu Chú, ngươi tiếp đón đi (2)

Notice: Undefined offset: 92
- Ta là phân thân ý chí của Nữ Vương Nguyền Rủa đấy, thế mà ngươi dám bảo ta làm phục vụ sao?
Tiểu Chú giận chứ, nàng là người có thân phận mà! Thế mà lại để cho nàng làm phục vụ? Không thể nào, cả đời này cũng không thể nào!
- Làm tốt thì mỗi ngày ba cây Lạt Điều Tử Thần.
Giọng nói của Bộ Phương nhàn nhạt từ trong bếp vang ra.
- Các vị, mời đi bên này. Muốn ăn gì cứ nói với ta, ta đều ghi hết vào đây rồi.
Tiểu Chú nhanh nhẹn, trên khuôn mặt nhỏ toát ra vẻ đáng yêu, gật gật đầu với đám quý tộc Thành Hư Vô ở phía xa.
Ba cây Lạt Điều Tử Thần?
Ha ha… cái vị trí phục vụ này chắc chắn phải là Tiểu Chú ta làm!
Minh Vương Nhĩ Cáp như cá ướp muối đang nằm trên ghế nhất thời không vui, trừng lớn mắt.
- Tiểu tử Bộ Phương, ngươi còn thiếu phục vụ không? Bổn Vương nhanh nhẹ lắm, rất thích hợp với vị trí phục vụ này!
Mắt Minh Vương Nhĩ Cáp sáng lên, hét về phía nhà bếp. Sau một lúc thì giọng nói Bộ Phương nhàn nhạt vang lên.
- Cút.

Cơm nước no nê xong thì bọn người Tử Tước Ngả Hi cũng hài lòng rời đi. Từ khi biết quan tài của Nữ Vương lại có một đĩa cơm chiên trứng thì bọn họ cũng không kiềm chế khát vọng ăn uống của mình nữa. Trên quan tài của Nữ Vương còn có đồ ăn, thế thì có lí do gì mà bọn họ lại không thưởng thức mỹ thực chứ?
Đầu bếp là người đáng yêu nhất trên đời này!
Thành Hư Vô khôi phục cũng rất nhanh, thi thể của đám Hồn Ma cũng được xử lý sạch sẽ. Mà thi thể của những quý tộc kia được ba Công Tước tổ chức tang lễ.
Quán ăn Trù Thần của Bộ Phương cũng khôi phục trạng thái bình thường. Thời gian tới Bộ Phương đều nhàn nhã nấu nướng. Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp cũng ở lại trong quán ăn. Có ăn có uống, còn gì tốt hơn chứ.
Tiểu Chú thì triệt để thích ứng với vị trí phục vụ, dụ hoặc từ Lạt Điều Tử Thần khiến Tiểu Chú không thể chống cự được. Chỉ có thể nói giữa tôn nghiêm Nữ Vương và Lạt Điều Tử Thần thì nàng không hề do dự mà chọn… Lạt Điều Tử Thần.
Nếu như Nữ Vương biết được sợ là ngay lập tức đạp nắp quan tài lên mà đâm chết Tiểu Chú.
Sau khi đám Hồn Ma trở về thì cũng không có động tĩnh gì nhiều. Hồn Ma lởn vởn xung quanh Thành Hư Vô đều bị thanh trừ. Đại chiến giữa Vũ Trụ Hồng Hoang và Vũ Trụ Hồn Ma vẫn tiếp tục.
Hậu Thổ vào quán ăn gọi một món, sau khi ăn xong thì vội vàng rời đi.
Cẩu Gia đắc ý ăn sườn xào chua ngọt, nguyên nhân là vị làm Thiên Thần Thời Gian mà thân thể gầy gò, bây giờ cần phải tẩm bổ.
Tiểu Hồ ở đây cũng rất tốt, là Thiên Thần Hủy Diệt, Bộ Phương cũng không hề keo kiệt với Tiểu Hồ, đủ loại mỹ thực đều được đưa ra. Còn cho Tiểu Hồ ăn cả nồi Hỗn Độn, nhưng khi ăn vào suýt chút nữa no chết, hại Tiểu Hồ táo bón ba ngày.
Ba ngày này mặt mày Tiểu Hồ ủ rũ, không ăn được gì, chỉ dùng đầu lưỡi liếm cháo mà Bộ Phương nấu cho.
Tiểu Tôm thì ung dung phun bong bóng, cứ như là đang bất động.
Minh Vương Nhĩ Cáp đi lại trong Thành Hư Vô, mỹ nhân không ít, hắn như cá gặp nước!
Quán ăn của Bộ Phương được Thành Hư Vô hoan nghênh, càng ngày càng có nhiều người đi tới quán ăn của hắn. Thử thách Hắc Ám Liêu Lý vẫn diễn ra, Ai chiến thắng sẽ được ăn món ăn có chứa khí Hỗn Độn. Nhưng mà đến nay vẫn chưa có ai chống lại được Hắc Ám Liêu Lý của Bộ Phương.
Luận về nghiên cứu Hắc Ám Liêu Lý trong Vũ Trụ, Bộ Phương mà thứ hai thì không ai dám đứng thứ nhất.
Bộ Phương cũng có vào Điền Viên, đám học trò thay đổi không ít sau đại chiến. Bọn hắn trước kia đều có chỗ đứng nhất định ở địa bàn của mình. Nhưng mà sau trận chiến kia bọn hắn biết càng lên cao thì càng có nhiều người khủng bố hơn mình tưởng. Nên bọn hắn rất nỗ lực luyện tập.
Bộ Phương rất vui, trong Điền Viên, gió nhẹ ấm áp, Tiên Thụ cao vút trong mây. Tiên Thụ bây giờ đã không tầm thường, xung quanh đều có khí Hỗn Độn. Có lẽ Tiên Thụ không còn gọi là Tiên Thụ nữa rồi, phải gọi là cây Hỗn Độn.
Trên cây Hỗn Độn, Sen Vong Tình đang lặng lẽ nở rộ. Đóa hoa trắng tinh khôi, gió nhẹ thổi qua cánh hoa khẽ đung đưa, mùi thơm thoang thoảng bay qua.
Bộ Phương kinh ngạc nhìn bông hoa, Mộc Hồng Tử đã từng nói, Sen Vong Tình có thể cứu hắn một lần, có thể thay hắn ngăn cản nguy hiểm. Thế nhưng đến bây giờ vẫn chưa dùng đến.
Thật ra từ lúc Bộ Phương tu luyện tới giờ, hắn đã gặp qua rất nhiều gian nan nguy hiểm. Nhưng tất cả đều được hắn hóa giải, mà vẫn không dùng đến Sen Vong Tình.
Có lẽ không cần đến cũng tốt, tốt nhất là vĩnh viễn không dùng đến.
Bộ Phương thở ra một hơi, chui vào trong nhà gỗ của Ngưu Hán Tam. Trong đó đủ loại tiếng ồn vang vọng, đám sinh linh trong Điền Viên đều rất kinh ngạc.

Hửng đông, Bộ Phương trở lại quán ăn sau khi chuẩn bị Hắc Ám Liêu Lý thì bắt đầu luyện tập trù nghệ. Hắn biết tuy trù nghệ của hắn đã gần đạt đến cực hạn trong Vũ Trụ, nhưng vẫn chưa đủ.
Cảnh giới Trù Thần hắn còn chưa sờ nổi tới cả cọng lông. Hắn không có tư cách kiêu ngạo phóng túng. Tu vi của hắn còn lâu mới đạt tới mức độ có thể kiêu căng hống hách.
Thánh Nhân Đại Đạo so với thời gian ở Đế Quốc Thanh Phong là không gì sánh kịp, nhưng giờ thì thiếu rất nhiều. Thánh Nhân Đại Đạo mà đối diện với Hồn Thần, hắn thôi cũng chết rồi.
Trong lòng Bộ Phương tỉnh táo, hắn nỗ lực nấu nướng, nỗ lực tu hành, hắn tìm kiếm cơ hội đột phá.
Mở cửa quán ăn, bắt đầu một ngày kinh doanh.
Tiểu Chú cầm Lạt Điều, vội vã đi ra.
Thực khách xếp hàng bên ngoài cũng chen chen chúc chúc.
Đột nhiên, Bộ Phương sững sờ, vì Hậu Thổ xuất hiện, sắc mặt nàng vô cùng khó coi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận