Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1694: Mạc Tu… chết (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Dường như xương cốt cả người hắn ta đều bắt đầu vỡ tan tành.
Một đòn của Cẩu gia có uy lực vô cùng đáng sợ, huống chi là Cẩu gia đã hóa thành bộ dạng của Địa Ngục Khuyển, lực của một đòn này càng mạnh mẽ hơn nữa.
Mạc Tu có thể chống đỡ được lâu như vậy đã rất không tệ rồi!
- Ta là Địa Cấp Nghi Trượng…
Mạc Tu gần như là nói thầm ra tiếng.
Nhưng lời nói của hắn còn chưa nói xong.
Phía xa xa, Cẩu gia đã mạnh mẽ há to miệng, Địa Ngục Hỏa đen như mực thổi quét đến.
Trong nháy mắt đã cắn nuốt cơ thể của Mạc Tu.
Gần như là trong một khoảnh khắc.
Mạc Tu ngay cả kêu một tiếng cũng chưa kêu thì đã bị Địa Ngục Hỏa cắn nuốt, đốt cháy hoàn toàn.
Một vị Lân Trù thượng đẳng cứ bị thiêu thành tro tàn như vậy.
Cả người Trịnh Cuồng Cửu đầy máu dại ra, Mộng Kỳ và Ngưu thành chủ cũng đều ngây dại.
Mạc Tu… cứ chết đi như vậy sao?
Một vị Lân Trù thượng đẳng, cứ như vậy mà bị Cẩu gia… xóa sổ.
- Địa Cấp Nghi Trượng thì trâu bò lắm sao…
Cẩu gia nhếch khóe miệng.
Ngay sau đó, ánh mắt hắn rơi lên trên người Trịnh Cuồng Cửu.
Lòng can đảm của Trịnh Cuồng Cửu lập tức rạn nứt.
Trốn!
Con chó này là ác ma!
Trịnh Cuồng Cửu không chút do dự xoay người bộc phát khí lực toàn thân ra, muốn chạy trốn.
Nhưng, vừa mới cất bước.
Quả cầu lửa đen như mực bắt đầu giáng từ trên trời xuống.
Khiến cho tầm nhìn của hắn hóa thành biển lửa đen kịt trong phút chốc…

Bịch bịch bịch!
Bịch bịch!!
Tiếng tim nhảy lên vang vọng không thôi.
Phong Quan Trương bắt lấy trái tim kia, trong ánh mắt hắn ta toát lên vẻ điên cuồng và hưng phấn.
Trái tim có tám lỗ, trong mỗi một lỗ đều có hơi thở nồng đậm dâng trào lên.
Đây là trái tim thuộc về Thâm Uyên Ác Ma.
Thâm Uyên Ác Ma, là một thế lực trong Minh Ngục, chẳng qua thì Thâm Uyên Ác Ma cũng bị cường giả Minh Ngục nô dịch, cường giả trong đó lại biến hóa thành nguyên liệu nấu ăn chứa nhiều Minh Trù.
Khà khà!
Phong Quan Trường mở miệng mà điên cuồng cắn nuốt.
Ngay lập tức, trong trái tim của Thâm Uyên Ác Ma kia phụt máu ra, bắn hết lên trên mặt hắn.
Phong Quan Trường nuốt xuống.
Ăn điên cuồng.
Chỉ chốc lát sau, cả trái tim đều bị hắn ăn sạch.
Cơ thể Phong Quan Trường lại dâng cao lên một lần nữa, sau lưng hắn dường như cũng có gai xương mọc ra, hơi thở gần như muốn làm cho cả hư không chấn động lên.
- Sức mạnh! Đây sức mạnh tột đỉnh!
Phong Quan Trường ngửa mặt lên trời mà thét dài, cảm nhận được sức mạnh mạnh mẽ đang chảy xuôi bên trong cơ thể mình, làm cho hắn vô cùng hưng phấn.
Vị Minh Trù kia khoác hắc bào, trong mắt hắn ta lập tức toát ra vẻ cười nhạo.
Trái tim của Thâm Uyên Ác Ma giống như thuốc kích thích vậy, sau khi ăn vào thì sẽ khiến cho thực lực của người khác tạm thời đạt được sự bùng nổ rất lớn.
Chẳng qua sau khi bộc phát xong thì sẽ suy yếu lại.
Tuy rằng hiệu quả không tồi, nhưng tác dụng phụ rất lớn.
Đương nhiên, Minh Trù này sẽ không để ý tới tác dụng phụ có ảnh hưởng gì đến Phong Quan Trường.
Mục đích của hắn chỉ là để giành được hạt giống Tiên Thụ.
Sống chết của Phong Quan Trường, không liên quan đến hắn.
Rầm!!
Mặt đất nổ tung.
Tốc độ của Phong Quan Trường lập tức bùng nổ, áp chế cả hư không.
Dưới một khắc này, dường như sức mạnh của Phong Quan Trường đã đạt tới trình độ nửa bước Thánh Cảnh.
Hắn đánh một quyền ra.
Hư không đều nổ tung không ngừng.
Một quyền này cứ tựa như xuyên qua tất cả mọi thứ mà đánh về phía Địch Thái Giới Chủ mặc áo giáp vàng.
Địch Thái Giới Chủ huy động thái đao, muốn ngăn cản một quyền này lại.
Nhưng lại bị một quyền này đánh trúng.
Trực tiếp bay ngược ra sau, lảo đảo mà lăn lộn.
Vậy mà sức mạnh của Phong Quan Trường còn mạnh hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần!
- Chết đi!
Phong Quan Trường bắt đầu rống giận.
Tựa như con dã thú đang rít gào, không ngừng đánh về phía Địch Thái Giới Chủ trong hư không kia.
Dường như muốn đánh chết hoàn toàn.
Mà Địch Thái Giới Chủ, trong nháy mắt đã rơi vào thế hạ phong.
Trên mặt Minh Trù khoác hắc bào kia không khỏi lộ ra ý cười.

Phía xa xa, Bộ Phương đứng trên thuyền U Minh mà nhìn Địch Thái Giới Chủ rơi vào thế hạ phong, mày hắn không khỏi nhíu lại.
Thực lực của Phong Quan Trường đột nhiên trở nên mạnh mẽ, còn có tên Minh Trù khoác hắc bào kia thì đang như hổ rình mồi.
Địch Thái Giới Chủ, rất có thể sẽ không đánh lại hai tên này.
Bộ Phương cảm thấy mình mà muốn cầm lại hạt giống Tiên Thụ thì phải nghĩ một biện pháp.
Nếu không, chẳng những hắn không giành hạt giống Tiên Thụ về được, còn chỉ có thể trơ mắt nhìn Địch Thái Giới Chủ bị đánh chết.
Nhưng trong lúc nhất thời Bộ Phương cũng không có cách gì cả.
Xông lên liều mạng?
Bộ Phương cũng không phải tên ngốc, tu vi hiện giờ của hắn chẳng qua chỉ là Nhất Tinh Chân Thần Cảnh, đừng nói đối phó với tên Phong Quan Trường kia, cho dù bạo phát tất cả uy lực của khí linh, xếp tinh thần lực đến đỉnh phong, thi triển toàn bộ trang bị của Trù Thần Sáo Trang, cũng không nhất định có thể đánh thắng được tên Phong Quan Trường kia.
Cho nên, lựa chọn xông lên liều mạng, là cách ngu ngốc nhất.
Nhưng, Bộ Phương có thể có cách nào đâu chứ?
Bộ Phương vuốt cằm rồi lâm vào trầm tư.
Đợi đã…
Ánh mắt của Bộ Phương bỗng nhiên sáng bừng lên, hắn là một đầu bếp mà, tất nhiên chắc là có thể chọn sử dụng cách của một đầu bếp.
Bộ Phương nhếch khóe miệng.
Ngay sau đó, tâm thần hắn lắng đọng lại rồi đi vào bên trong Điền Viên Thiên Địa.
Bộ Phương vừa vào Điền Viên Thiên Địa.
Bên trong Điền Viên Thiên Địa có tiếng trâu rống lên không ngừng vang vọng khiến cho Bộ Phương có hơi sửng sốt.
Đã xảy ra chuyện gì?
Phía xa xa, Ngưu Hán Tam lau mồ hôi mà vọt nhanh đến.
Lúc nhìn thấy Bộ Phương thì ánh mắt hắn lập tức sáng bừng lên.
- Bộ lão bản, ngươi lại tới rồi?
Ngưu Hán Tam nói.
- Ồ… thịt bò giống như lần trước á, lấy cho ta mấy ký đi, ta cần trọng dụng.
Bộ Phương nói, trong ngữ khí của hắn có hơi gấp gáp.
Ngưu Hán Tam ngẩn ra, hắn nói câu chờ chút xong thì biến mất tung, rất nhanh sau đó, bên trong Điền Viên Thiên Địa vừa mới bình ổn lại chốc lát lại vang vọng tiếng rống bi thảm của trâu một lần nữa.
Chốc lát lúc sau, trong tay Ngưu Hán Tam xách theo một miếng thịt bò lớn đi đến.
Bộ Phương nhận lấy thịt bò, cảm nhận được ý chí thiên đạo ẩn chứa bên trong đó, khóe miệng hắn lập tức câu lên.
Hắn chào hỏi với Ngưu Hán Tam một tiếng rồi rời đi.
Bộ Phương trở về, trong tay còn xách theo mấy ký thịt bò, trong ánh mắt khó hiểu của Tiểu U và Hi Hi, hắn gọi Bạch Hổ Thiên Táo và Huyền Vũ Oa ra rồi bắt đầu chuẩn bị.
Bọn họ có hơi không hiểu Bộ Phương muốn làm cái gì.
Nấu ăn à?
Chúc mừng Địch Thái Giới Chủ bị đánh chết?
Từ khi nào mà Bộ Phương có khiếu hài hước như vậy thế?
Đương nhiên, việc Bộ Phương muốn làm là cứu Địch Thái Giới Chủ…
Nhưng trước đó, Bộ Phương cần phải chuẩn bị mấy món ăn này.
Dùng thịt bò ẩn chứa ý chí thiên đạo mà Ngưu Hán Tam đã lai giống xong…
Nguyên liệu nấu ăn này giúp Bộ Phương lựa chọn món ăn…
Tuyệt đối sẽ cho tên Phong Quan Trường và Minh Trù Hắc Ám kia một kinh hỷ lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận