Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1340: Ma Oa Ma Chủ của tộc ta đâu? (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cuộc chiến dường như đã kết thúc.
Thanh âm oanh liệt không ngừng vang vọng lúc trước kia đã triệt để biến mất.
Không lâu sau đó, mặt đất rung động, một con quái vật khổng lồ từ phía xa chậm rãi hướng thẳng phía tửu lâu mà đến.
Đám người Bộ Phương đều bị bừng tỉnh.
Bộ Phương lười biếng mở mắt ra, nhàn nhạt nhìn về thứ to lớn chậm rãi di động tiến đến phía xa… Ngưu Oa.
Ma Oa Ma Chủ như ngọn núi nhỏ bị Khai Dương Thánh Chủ cương quyếtngạnh đột ngột giơ lên, từng bước từng bước hướng về phía Thao Thiết tửu lâu mà đến.
Khai Dương Thánh Chủ có được cự lực đáng sợ, khiêng Ma Oa như ngọn núi nhỏ kia, cơ bắp toàn thân đều chuyển động, như Cầu Long giao thoa tung hoành, đường cong rõ ràng, tràn ngập khí tức bưu hãn.
“Oành!!”
Cuối cùng, Ma Oa Ma Chủ kia bị mang lên tửu lâu phía trước, Khai Dương Thánh Chủ thở hồng hộc, mặt mũi tràn đầy chờ mong nhìn về phía Bộ Phương.
- Bộ lão bản, đây là Ma Oa Ma Chủ đã đối chiến cùng bản thánh chủ, có thể xem như nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Chủ?
Khai Dương Thánh Chủ lau một vệt mồ hôi trên trán, một bước vọt lên, nhảy lên trên đầu Ma Oa , ngồi trên đó, vừa nói còn vừa vươn tay, vỗ đầu Ma Oa.
Sở Trường Sinh một mặt trợn mắt hốc mồm, một con Ngưu Oa thật lớn.
Khóe miệng Minh Vương Nhĩ Ha cũng giật giật, hắn ta u sầu lấy ra một cây que cay, ngậm vào trong miệng.
Tấm tắc lấy làm lạ, từ trong tửu lâu đi ra.
Thủ đoạn của thanh niên Bộ Phương thật đúng là hữu dụng, không ngờ rằng những Thánh Cchủ này quả đúng là giải quyết một vị khư Ngục Ma chủ.
Nhìn xem Ma Oa khổng lồ toàn thân là thịt như vậy, Minh Vương Nhĩ Ha đều không khỏi nuốt nước miếng một cái… Thịt Ma Chủ đó, thật sự là có chút mong đợi.
Bộ Phương cũng đi ra.
Trên mặt Ma Oa Ma Chủ là vẻ nhân sinh không còn luyến tiếc, bị người ta xem như nguyên liệu nấu ăn mà đánh giá, để trong lòng của hắn ta có loại cảm giác bị đè nén.
Hắn ta đường đường là Ma Chủ Khư Ngục...
- Tốt, nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Chủ rất không tệ, ta nói được thì làm được, Khai Dương Thánh Chủ sẽ có được tư cách ba ngày tiêu dùng miễn phí trong tiểu điếm, đồng thời có được quyền nhấm nháp món ăn từ nguyên liệu nấu ăn món ăn cấp Ma Chủ đầu tiên.
Bộ Phương chắp tay, đi tới phía trước Ma Oa Ma Chủ, xem xét cẩn thận một phen sau đó mở miệng nói.
Rống!!
- Cái con kiến hôi nhân loại nhà ngươi… Làm sao lại dám đoán chắc nhân sinh của bản tôn!
Ma Oa Ma Chủ giận đến điên cuồng, mặc dù bị trói buộc thật chặt, nhưng vẫn hướng về phía Bộ Phương ra sức ào thét đinh tai nhức óc như cũ.
Dường như còn gào thét ra cả cuồng phong, càn quét toàn trường.
Sợi tóc của Bộ Phương nhờ một tiếng rống này mà bay phất phơ không ngừng, áo bào tước vũ cũng bay phất phới.
Bộ Phương chắp lấy tay, mặt không biến sắc nhìn Ma Oa Ma Chủ…
- Thật sống động, không biết ớt bên trong Điền Viên Thiên Địa đã chín hay chưa, nếu không thì làm một phần ếch xào xả ớt hẳn là rất không tệ, hoặc là làm một phần Ngưu Oa ngâm tiêu?
Bộ Phương cũng không hề để ý Ma Oa Ma Chủ gầm thét, chỉ là một bên đánh giá một bên nói thầm.
Về sau cũng lười nói gì nữa, giơ tay lên, đập vào đùi Ma Oa Ma Chủ.
Vù vù vang vọng.
Thân hình khổng lồ của Ma Oa Ma Chủ lập tức biến mất.
Tất cả mọi người hơi hơi có chút ngạc nhiên, không biết Ma Oa Ma Chủ như ngọn núi nhỏ đã được đưa tới đâu.
“Xuy xuy xuy…”
Khí nóng tản ra.
Từng vị Thánh Chủ đều hư thoát ngồi trên mặt đất.
Năng lượng trên người bọn họ triệt để tán đi, tu vi đã khôi phục đến hình dáng trước đó, đồng thời bọn họ còn có chút khoáng đãng…
Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà, tửu kình rất đủ.
Bọn hắn mỗi người một chén, sau khi ở đó bạo tẩu xong, nhất định là muốn choáng một hồi lâu.
Vừa hay, thừa cơ hội này, bọn họ có thể tiến vào trong tửu lâu của Bộ lão bản, ăn một chút gì đó.
Sau đại chiến, thân thể bị kiệt quệ, lúc này ăn chút cao lương mĩ vị, cái loại cảm giác này, quả thực quá hoàn mỹ.
Hôm nay thời gian kinh doanh của Thao Thiết tửu lâu cũng chưa kết thúc, cho nên Bộ Phương cũng không cự tuyệt bọn họ tiến vào tửu lâu.
Sau đó, nhóm Thánh Chủ phân phó các đệ tử thánh địa tiến hành tu sửa Thao Thiết Cốc xong xuôi, mỗi một người đều mang mùi rượu đầy người, say khướt bước vào Thao Thiết tửu lâu.
Tửu lâu lại một lần nữa bắt đầu một ngày bận rộn.

Mấy trăm dặm bên ngoài Thao Thiết cốc.
Đại quân Khư ngục cường giả vểnh lên ngóng trông, nhìn về phía Thao Thiết cốc.
Bọn hắn đang chờ đợi tín hiệu từ Ma Chủ, tấn công động Thao Thiết cốc, thế nhưng đợi rất lâu lại vẫn không có tin tức gì phát sinh.
Bỗng nhiên, con mắt của bọn họ co rụt lại, bởi vì một bóng đen bay vụt nhanh đến.
Có cường giả vui mừng trong lòng, đây chẳng lẽ là tin tức từ Ma Chủ đại nhân?
Thế nhưng rất nhanh, sắc mặt mỗi một vị khư ngục cường giả đều đại biến.
Bởi vì thứ đang trôi nổi mà đến không phải tin tức ước định khi trước, mà là một viên con ngươi màu đỏ ngòm…
Tròng mắt?!
- Kia là Mma Nnhãn của Ma Nhãn Ma Chủ!
Có cường giả của Mma Nhãn Tộc nhận ra được, kinh hãi quát.
Cái gì?!
Con mắt của Ma nhãn Ma Chủ đều đã bị người ta đánh nổ sao?
Sau một khắc, từng cơn tiếng xé gió vang vọng mà lên.
Các cường giả khư ngục đều kinh hãi vô cùng, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy nhóm cường đại Ma Chủ mà trong lòng bọn họ vô cùng trông ngóng đều thất kinh chật vật bay lên không mà quay về.
Rốt cuộc đã xảy ra cái gì?
Vì sao các cường giả Ma Chủ lại kinh hãi thất thố như vậy?
- Ma Ưng Ma Chủ đại nhân, sao các ngươi lại trở về? Còn cuộc tiến công Thao Thiết cốc thì sao?
Có khư ngục cường giả tinh thần hoảng loạn mà hỏi.
Mũi của Ma Ưng Ma Chủ đều khụt khịt liên tục, nhàn nhạt liếc xéo cường giả đang nói chuyện kia một chút.
- Tiến công Thao Thiết Cốc? Đừng nói giỡn, Ma Nhãn Ma Chủ đều đã bị đánh nổ… Chúng ta vẫn nên trở về tắm một cái rồi ngủ đi.
Các cường giả khư ngục nghe lời này đều không khỏi trợn to tròng mắt.
Mà cường giả Ma Oa tộc dường như đã nhận ra điều khác lạ, giọng nói run rẩy vang lên…
- Các vị Ma Chủ đại nhân, Ma Oa Ma Chủ của tộc ta đâu?!
- Về vấn đề Ma Oa Ma Chủ…
Các vị Ma Chủ đều là khẽ thở dài một hơi, nhìn về phía cường giả Ma Oa tộc, đều lộ ra ánh mắt đồng cảm.
- Ma Oa Ma Chủ chạy tương đối chậm... Sự uy dũng anh hùng của hắn ta vĩnh viễn sống ở trong lòng chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận