Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3198: Đại kết cục (4) (2)

Sắc mặt Minh Vương Nhĩ Cáp cũng trắng bệch tới mức khó coi. Phong ba khiến tóc của hắn trở nên rối tung, nhưng giờ phút này hắn sớm đã không chú ý tới kiểu tóc nữa rồi. Hắn nhìn chằm chằm vụ nổ ở phía xa, ánh mắt thít chặt.
Bụi mù tán đi, lộ ra cảnh tượng ở bên trong. Trù Thần đứng chắp tay tại chỗ không hề tổn hại một chút nào. Thậm chí Tiểu Bạch cũng không thể tới gần Trù Thần.
- Trong các ngươi đến người tới gần cảnh giới Tổ Thần cũng không có thì dựa vào cái gì mà muốn cứu người?
Trù Thần như có chút nghi hoặc nhìn nhóm Tiểu U và Cẩu Gia sau đó búng tay một cái.
Tách!
Một tiếng tách giòn vang lên, năng lượng khủng bố lấy Trù Thần làm trung tâm tán ra bốn phía trùng kích lên thân thể mỗi người.
Cẩu Gia bị nện tới mức bắn ngược ra, nôn ra máu. Giáo Chủ Thông Thiên và Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng ngã trên mặt đất. Thân thể Tiểu U run lên, sức mạnh Nguyền Rủa không thể chống cự, vỡ nát trong nháy mắt, ngã nhào trên đất.
Tiểu Bạch hung hăng quỳ xuống, hai chân cắm trong sâu trong đất, muốn ngăn cản thân thể mình đang bị đẩy lùi nhưng cũng không làm gì được. Lá sắt trên thân tung bay, sức mạnh lớn khiến Tiểu Bạch lăn như quả bóng bắn ngược ra.
- Các ngươi vẫn không hiểu viên mãn là gì… Chính là không hề có chút khiếm khuyết nào… hoàn toàn vô địch.
Tước vũ bào của Trù Thần bay phất phới.
Bộ Phương ngồi dưới đất, ánh mắt đờ đẫn giống như chìm đắm trong hoài nghi vô tận của chính mình, khí tức trên thân hắn tán loạn.
Trù Thần chắp tay nhìn Bộ Phương, lắc đầu phát ra âm thanh chậc chậc tiếc nuối
- Rất giống năm đó ta theo đạo hữu tình thất bại…
Trù Thần nói.
Thân thể già nua của Hồn Thần ở một bên trừng mắt, gắt gao nhìn Trù Thần trên bầu trời.
Trù Thần xoay chuyển ánh mắt rơi vào trên người Hồn Thần, ánh mắt trở nên lạnh lẽo mà vô tình. Lúc này hắn mới chính thức thể hiện đạo vô tình của mình ra.
Cong ngón búng một cái, ánh mắt của Hồn Thần dừng lại triệt để hóa thành điểm sáng rồi tan biến mất. Đại ma đầu khiến Vũ Trụ Hồng Hoang, Vũ Trụ Hỗn Độn, Thành Hư Vô khốn khổ bao nhiêu năm cứ thế mà biến mất.
Sự việc có chút phức tạp, nhưng bây giờ không phải là lúc mà tâm trạng hoảng loạn. Vì một nhân vật còn đáng sợ hơn thế vừa được sinh ra.
Trù Thần lơ lửng trong không trung, ánh mắt chậm rãi quét qua nhìn chư thiên vạn giới.
Thân là Trù Thần viên mãn đạo vô tình có thể cảm nhận được thất tình lục dục không ngừng thể hiện trong vạn giới đúng là điều vô cùng buồn cười đối với hắn.
Uỳnh…
Trù Thần giơ tay lên, bộ Trù Thần bay lên cao, Khí Linh biến ảo.
Long ngâm, hổ bào, quy hống, tước đề, kỳ lân rít gào.
Mỗi một Khí Linh đều trở về với Trù Thần, theo đạo vô tình của Trù Thần mà trở nên băng lãnh vô tình.
Uỳnh!
Mỗi một bộ Trù Thần đều phát ra hào quang sáng chói, xông thẳng vào tinh không biến thành một vòng hào quang cực lớn. Trù Thần say mê ngắm nhìn.
- Cho dù bị vô tình chi phối muốn tất cả mọi người trên thế gian này cũng phải chìm đắm trong vô tình. Ít có ràng buộc thì mọi chuyện trên thế gian mới trở nên nhẹ nhàng hơn. Một kỷ nguyên mới do ta tạo ra… xuất hiện!
Uỳnh!
Sức mạnh đáng sợ của Trù Thần phun trào. Vòng hào quang sáng chói nở rộ, từng điểm sáng trắng hội tụ. Trước mặt mỗi người xuất hiện một món ăn nóng hổi. Món ăn kia như có ma lực khiến cho người ta không nhịn được mà vươn tay muốn ăn.
Cho dù là Tiểu Thế Giới, Đại Thế Giới, Tiểu Vũ Trụ thậm chí là Đại Vũ Trụ, trước mặt mỗi sinh linh đều xuất hiện một món ăn. Những món ăn này có hình thái khác nhau. Có thể là cơm chiên, có thể là sủi cảo, được hình thành từ khát vọng về mỹ thực của từng người.
Tất cả không tự chủ được mà vươn tay bắt lấy và bắt đầu ăn. Đó là món ăn ngon nhất mà bọn hắn từng được nếm thử, món ăn Trù Thần.
Tinh thần thăng hoa, nơi có tình cảm đều vỡ vụn trong tích tắc, người người đều trở nên vô tình.
Thiên địa Điền Viên… trước mặt nhóm Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Tiểu U đều xuất hiện một món ăn. Cho dù là bọn hắn cũng không kiềm chế nổi mà muốn ăn món ăn trước mặt.
Minh Vương Nhĩ Cáp trừng mắt cắn răng.
- Trừ Lạt Điều của tiểu tử Bộ Phương… bổn Vương sẽ không ăn bất cứ thứ gì!
Nội tâm Minh Vương Nhĩ Cáp đang gầm thét!
Mà trước mặt hắn lại xuất hiện một phần Lạt Điều.
Vuốt chó của Cẩu Gia vạch trên đất bao nhiêu dấu vết! Mái tóc của Tiểu U tung bay không ngừng! Mọi người đều cố gắng kiên trì, đối kháng với dụ hoặc của Hồn Thần…
Nhưng mà… trong Vũ Trụ có vô số người trầm luân bên trong đó, cuối cùng cũng không chống đỡ được.
- Bộ Phương…
Tiểu U và Cẩu Gia đều nhìn về phía Bộ Phương đang ngồi ở xa, khí tức của hắn không ngừng tiêu tán, giống như dễ dàng bị sụp đổ vậy. Đó là sự sụp đổ dần dần của lòng kiên trì.
Mộc Hồng Tử nắm chặt tay Hạ Thiên nhìn Bộ Phương thở dài một hơi. Hắn và Hạ Thiên đều đã ăn mỹ thực, không hề có quá nhiều chống cự vì hắn biết hắn không chống lại được.
Hắn ngồi trên đồng cỏ nhìn Sen Vong Tình ở phía xa, ánh mắt trở nên mông lung. Đột nhiên khi thất tình lục dục cuối cùng của Mộc Hồng Tử biến mất, trong ánh mắt hắn bắn ra một vòng tinh quang. Hắn nhìn thấy trên Tiên Thụ, Tiểu Bạch đang đứng lặng, bàn tay to lớn hái Sen Vong Tình xuống.Li ê n hệ zl: 0 7 6 9 4 1 7 9 8 2
Uỳnh!
Tiểu Bạch ôm Sen Vong Tình như một viên đạn phóng về phía Bộ Phương.
Đây là Mộc Hồng Tử nói cho Tiểu Bạch biết, Mộc Hồng Tử nói Sen Vong Tình có thể là hy vọng cuối cùng… đặc biệt là Sen Vong Tình được nuôi dưỡng lâu như vậy.
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe không yên, ôm Sen Vong Tinh lao đi như chớp.
Uỳnh!
Tiểu Bạch đáp xuống mặt đất phóng thẳng về phía Bộ Phương.
Trên bầu trời, Trù Thần như phát giác được, hơi nhíu mày lại.
- Cố gắng chống lại ta?
Dù vậy thì hắn cũng không cảm thấy là Sen Vong Tình có thể giúp được Bộ Phương. Chẳng lẽ chỉ một bông hoa thôi có thể giúp Bộ Phương đi tới cảnh giới như hắn sao? Không thể nào…
Trù Thần lắc đầu, nhưng hắn cũng không muốn điều ngoài ý muốn xuất hiện. Hắn giơ tay lên, điểm một điểm trong hư không.
Thân thể Tiểu Bạch như bị đóng trên mặt đất, không có cách nào động đậy.
Nhưng trong thời khắc cuối cùng, mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, cánh tay dùng lực vung Sen Vong Tình ra.
Sen Vong Tình màu trắng tinh khiết không nhiễm bụi trần bay về phía Tiểu U!
Hả?
Trù Thần sững sờ, đám Cẩu Gia cũng sững sờ. Tròng mắt đen của Tiểu U lóe lên.
Ánh mắt Mộc Hồng Tử có chút phức tạp, gật gật đầu sau đó triệt để mất đi tình cảm, trở nên băng lãnh vô tình.
Toàn bộ thế gian đều trở nên vô tình, Trù Thần như sự tồn tại chí cao điều khiển tất cả.
Tiểu U nắm lấy Sen Vong Tình, giống như hiểu được ý của Mộc Hồng Tử. Ánh mắt ngưng tụ, sau đó đẩy món ăn Trù Thần ra.
Bàn tay đầy máu tươi khiến cho Sen Vong Tình tinh khiết nhuốm máu hóa thành đỏ thẫm kiều diễm.
Sen Vong Tình đỏ thẫm chập chờn sau đó phân mảnh, hóa thành một bông hoa tinh thuần tràn vào trong miệng Tiểu U.
Mùi vị đó có chút giống với cơm Long Huyết của Bộ Phương.
Bầu không khí như ngưng lại mấy giây.
Nhóm Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp đều nhìn chằm chằm Tiểu U!
Uỳnh!
Rốt cuộc khí tức khủng bố cũng phóng lên tận trời giống như Nữ Vương ngủ say ngàn năm đã mở mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận