Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 478: Nam Cung Uyển vs Tiểu U

Bên trong đại lâu gia tộc Nam Cung, không khí hơi u sầu. Một trận huyết tẩy mới diễn ra không lâu, mùi máu tanh trong đại sảnh truyền ra rất nhanh.
Nam Cung Vô Khuyết vẫn ngồi trên vị trí cao, nhưng lúc này, đã không còn ai dám khinh thường hắn.
- Gia chủ, hiện giờ gia tộc Nam Cung ta mới an ổn lại từ trong loạn lạc. Lâm gia và Trương gia đã bắt đầu động thủ, bọn họ đã bắt đầu xâm chiếm sản nghiệp các nơi của chúng ta…
Một trưởng lão cung kính nói.
- Gia chủ, Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần tới đã xác định tổ chức ở Thiên Lam Thành chúng ta… Hiện giờ Đan Phủ đã bắt đầu có động tác, không ít luyện đan sư mạnh mẽ và kỳ năng dị sĩ chạy tới chỗ Thiên Lam Thành. Danh sách dự thi của gia tộc chúng ta cần phải lập tức đăng lên.
Có một trưởng lão cẩn thận liếc mắt nhìn Nam Cung Vô Khuyết.
Nam Cung Vô Khuyết vừa nghe, hơi sửng sốt. Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lại bắt đầu rồi? Hơn nữa… Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này còn tổ chức ở Thiên Lam Thành, vậy thì có hơi thú vị. Thiên Lam Thành mấy ngày này cũng thật bấp bênh, các loại sự tình chồng chất lên nhau.
Đại điển này không thể khinh thường, là hoạt động quyền uy nhất do Đan Phủ tổ chức. Không chỉ đề cao địa vị của luyện đan sư mà cũng là cơ hội của một vài kỳ nhân dị sĩ.
Phạm vi đại điển này đề cập tuy không phải chỉ là Tiềm Long Đại Lục, mà là phạm vi bao phủ cả Đan Phủ. Diện tích cũng không nhỏ, dân cư trong Đan Phủ đã đến mấy ngàn vạn, luyện đan sư cũng có mấy vạn, kỳ nhân dị sĩ lại càng không cần nói.
Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển chính là hoạt động mở rộng danh tiếng của luyện đan sư do cao tầng Đan Phủ tổ chức. Luyện đan sư dự thi có nếu đạt được mười hạng đầu, trên cơ bản danh tiếng trong Đan phủ sẽ tăng vọt đến mức đáng sợ. Dù sao đây là một hoạt động Đan Phủ toàn lực mở rộng.
Đồng dạng cũng là cơ hội của kỳ nhân dị sĩ. Những kỳ nhân dị sĩ này không phải là luyện đan sư, mà có thể là y sư, cũng có thể là độc sư… Bọn họ cũng có cơ hội thể hiện thủ đoạn của mình ở đại điển, chỉ cần có thể thực hiện chủ đề của Diệu Thủ Hồi Xuân là được.
Mặc kệ là trợ nhân đột phá hay là trợ giúp chữa thương, hay là muốn hồi vốn… chỉ cần hiệu quả động lòng người đều có thể trở thành tiêu điểm của đại điển. Nhưng dựa theo tình huống quá khứ, phần lớn những kỳ nhân dị sĩ này đều chỉ đến góp vui. Dù sao, y sư, độc sư làm sao so sánh với luyện đan sư? Một viên linh đan đã đả bại hết thảy.
- Gia chủ, Nam Cung Gia ta lần này nên phái ai đi?
Trưởng lão thật cẩn thận nhìn Nam Cung Vô Khuyết lâm vào trầm tư, khóe môi nhếch lên cười ngây ngô, nói.
Trong dĩ vãng, đều là Nam Cung Vô Khuyết tham gia, bất quá hiện giờ hắn là gia chủ, còn tham gia sao? Đây là nghi hoặc trong lòng các trưởng lão.
- Tham gia a! Sao lại không tham gia, bỗng nhiên cảm thấy Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này sẽ rất thú vị. Không chỉ có ta tham gia, nha đầu Tiểu Uyển cũng báo danh cho nàng. Nàng học tập luyện đan lâu như vậy, chưa bao giờ tham gia giải đấu chính quy, hiện giờ để nàng đi thử tay nghề.
Nam Cung Vô Khuyết vỗ tay, che giấu hưng phấn trên mặt.
Trưởng lão kia sửng sốt, sau đó gật đầu.
- Ngươi nhớ kỹ, không lâu nữa phủ thành chủ sẽ mời ta đi qua, dù sao cũng là Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển, cần người phụ trách của các đại gia tộc cộng đồng thương nghị.
Nam Cung Vô Khuyết đứng lên, nói. Hắn mới đi vài bước, ngay lập tức muốn đi ra khỏi cửa đại lâu, bỗng nhiên mở miệng:
- Còn nữa… Tuy Nam Cung Gia chúng ta mới trải qua nội loạn, nhưng cũng không phải dễ bị ức hiếp. Lâm gia và Trương gia nếu là phái người phá sản nghiệp của chúng ta, không phải sợ, trả đũa lại lập tức!
- Hả?
Đám người phụ trách trợn mắt há hốc mồm.
- Có việc gì ta chịu trách nhiệm!
Nam Cung Vô Khuyết nói:
- Chúng ta không thể chịu thua, vừa chịu thua, sẽ bị người ta cưỡi lên đầu.
Nói xong, Nam Cung Vô Khuyết bước nhanh ra ngoài.
…….
Nam Cung Uyển bước vào quán ăn Vân Lâm, mùi hương bay bổng trong không khí khiến nàng không nhịn được nheo mắt.
Nâng lên bàn tay thon dài, trắng nõn, tháo xuống khăn che mặt bao phủ lên mặt, dung nhan tuyệt mĩ bại lộ trong không khí.
Mái tóc màu lửa đỏ phối hợp với da thịt trắng nõn, dung nhan kiều mị mang theo vài phần hồn nhiên, quả thật đẹp không sao tả xiết. Mấy thực khách còn lại trong tiểu điếm đều nhìn ngây người.
Tuy U Minh Nữ xinh đẹp, nhưng quá lạnh lùng, khiến người ta cảm thấy xa cách ngàn dặm. Nam Cung Uyển rất xinh đẹp, loại đẹp quyến rũ này mới là nét đẹp hấp dẫn nhất, thật dễ dàng khiến lòng người rục rịch.
- Ôi trời! Là Nam Cung nữ thần! Nàng sao lại đến đây rồi?
- Nội loạn của gia tộc Nam Cung đã xong… nữ thần lập tức chạy đến nơi này? Chẳng lẽ…
- Đừng nói bậy… gia tộc Nam Cung không phải gả nữ thần cho một luyện đan sư yêu nghiệt của Thiên Đan Thành sao? Đây cũng là muốn bàn lại chuyện xưa với Bộ lão bản… chậc chậc chậc.
……..
Hai mắt các thực khách đều sáng bừng lên.
Bọn họ cảm thấy trong tiểu điếm thật hạnh phúc, có mỹ thực ăn, mỹ thực có thể tăng cường tu vi, có mỹ nữ ngắm… trọng điểm là… mỹ nữ tràn ngập bát quái!
Dáng người của Nam Cung Uyển lay động, cặp đùi đẹp thon dài đẫy đà trắng nõn, hấp dẫn ánh mắt người. Nàng tìm vị trí ngồi xuống, nâng chân trái lên, đặt lên đùi phải, làn váy xẻ tà buông thả, lộ ra cặp đùi đẹp mê người.
Các thực khách nhìn đến trừng lớn mắt.
Đát đát đát.
Tiểu U đến như thường lệ, nàng hiện giờ vô cùng quen thuộc chuyện gọi món này.
- Ăn cái gì, gọi.
U Minh Nữ lạnh nhạt nói, thanh âm lạnh băng.
Nam Cung Uyển không lập tức gọi món mà ngẩng đầu, tóc mái đỏ xẹt qua đôi mắt nàng, ánh mắt dừng trên người Tiểu U.
Không thể không nói, nữ nhân trước mắt này thật sự rất đẹp, cho dù là Nam Cung Uyển cũng kinh thán!
Mái tóc đen nhánh, váy dài đen sẫm, đôi mắt đen ngòm, hơn nữa làn da còn trắng hơn mình… Loại cảm giác xông kích vào thị giác này khiến trong lòng Nam Cung Uyển không nhịn được xuất hiện mấy phần tự hổ thẹn.
Tiểu U đợi nửa ngày, không nghe thấy âm thanh gọi món, nhất thời nhíu đôi mi xinh đẹp, nhìn về phía thực khách.
- Gọi món, không gọi… cút.
Tính tình của U Minh Nữ cũng không có gì tốt, dù sao cao ngạo như nàng, nếu không phải vì mỹ thực, làm sao có thể hạ mình làm người phục vụ ở đây. Những người trước mắt, thuận tay đều có thể vỗ chết.
- Ngươi là người phục vụ Bộ lão bản mới mời đến sao? Thật có hơi nóng tính a.
Đôi môi đỏ mọng của Nam Cung Uyển nhếch lên, ánh mắt nheo lại độ cung nguy hiểm, thản nhiên nói.
Hửm?
Gương mặt không chút biểu tình của Tiểu U hơi run lên, giống như cảm thấy một chút địch ý.
Kinh ngạc liếc mắt nhìn nữ nhân trước mắt, nữ nhân này rất xinh đẹp nhưng không có đẹp bằng mình.
- Gọi Bộ lão bản ra… ta muốn tìm hắn gọi món.
Nam Cung Uyển khẽ cười, ngón tay giơ lên, đặt lên đôi môi đỏ mọng của mình, nói.
Có ý tứ gì? Đến gây sự sao?
Ánh mắt Tiểu U trở nên tối đen mà sâu xa, nhìn Nam Cung Uyển, một cỗ áp lực vô hình nhất thời hiện lên.
Đôi mắt tối đen kia phản chiếu vào trong mắt Nam Cung Uyển, dần dần trở nên giống như hắc động, sâu không lường được, Nam Cung Uyển cảm giác tâm thần mình đang hoàn toàn rơi vào trong tay giặc.
Mồ hôi lạnh lập tức ướt đẫm cả người Nam Cung Uyển, thân thể mềm mại hơi run lên.
- Chát.
Bỗng nhiên, tâm thần cả người Nam Cung Uyển run lên, cảm giác lao ra khỏi ao sâu.
Tiểu U cảm thấy một cánh tay vỗ lên vai mình, thâm thúy trong mắt mới biến mất.
- Tiểu U, đừng gây sự.
Bộ Phương lạnh nhạt nói.
U Minh quay đầu, mặt không chút biểu tình liếc mắt nhìn Bộ Phương, giống như khẽ hừ một tiếng, xoay người đi đến chỗ Ngộ Đạo Thụ, kéo ghế dựa, ngồi bên cạnh Cẩu gia.
Nam Cung Uyển thở mạnh, bộ ngực cao ngất không ngừng phập phồng, trong mắt tràn ngập hoảng sợ. Chỉ trong chớp mắt vừa rồi, nàng thiếu chút nữa nghĩ rằng mình sắp chết rồi. Là Bộ Phương cứu nàng.
Ngẩng đầu, Nam Cung Uyển miễn cưỡng cười.
- Bộ lão bản, đã lâu không gặp… Nghe nói ngươi đã cứu ca ta? Cho nên Tiểu Uyển tự mình đến đây nói lời cảm tạ.
Xa xa, Tiểu U trừng đôi mắt tối đen, nhìn sang bên này.
Cẩu gia ngáp một cái, nhìn thoáng qua, tỏ vẻ không hề hứng thú, mỹ nữ có tác dụng gì, lại không thể ăn như Túy Bài Cốt…
Các thực khách xung quanh vô cùng hưng phấn, tò mò đến mức hai mắt tỏa ra tinh quang.
Lần đầu tiên va chạm giữa Nam Cung nữ thần và nữ thần tiểu điếm, Nam Cung nữ thần vậy mà bị đánh bại rồi!
Vậy càng thú vị rồi!
----------oOo----------
Bạn cần đăng nhập để bình luận