Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1073: Lão nương không phải Mộc Chanh (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phượng Hiên Các, vẫn náo nhiệt và tưng bừng như ngày thường.
Tuy Mộc Chanh bại trong lần trù đấu với Bộ Phương nhưng cũng không có ảnh hưởng quá lớn tới việc làm ăn của Phượng Hiên Các. Đương nhiên vẫn có chút ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng này không tác động đến toàn bộ Phượng Hiên Các.
Mộc Chanh ngược lại rất mừng rỡ và nhàn hạ hơn, chỉ là bây giờ không có Huyền Cơ Đao, thiếu đi một niềm vui khi nấu nướng. Nhưng sau khi nàng trù đấu thất bại, đã biết kinh nghiệm của mình không đủ.
Dù sao nàng cũng muốn có thể thắng Bộ Phương trong tương lai, giành lại Huyền Cơ Đao trở về.
Cho nên nàng cũng thay đổi là sẽ điều tiết khống chế nguyên liệu nấu ăn, bắt đầu quan tâm đến việc phối hợp linh khí và dung hợp các mùi vị với nhau.
Đây là một con đường dài, nhưng Mộc Chanh có linh lưỡi bách vị mà mọi người đều hâm mộ, cho nên để học tập cũng không quá khó khăn.
Bây giờ Mộc Chanh không chịu nấu nướng của Phượng Hiên Các, mỗi ngày nàng đều chăm chỉ luyện tập trù nghệ của mình. Đến lúc luyện tập mệt mỏi, thì sẽ dựa vào lầu hai của Phượng Hiên Các, nhìn xuống phía dưới cửa sổ.
Chỗ đấy, chắc chắn có một bóng người lười biếng đang nằm trên ghế nghỉ ngơi.
Ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người kia, tỏa sáng trên gương mặt vô cùng anh tuấn, giống như có ma lực hấp dẫn ánh mắt của Mộc Chanh làm Mộc Chanh đang chống cằm trên bệ cửa sổ kinh ngạc ngẩn người.
- Đầu bếp Mộc… đầu bếp Lưu có gửi thư muốn mời ngươi qua một chuyến.
Ngay thi Mộc Chanh đang ngẩn người trên bệ cửa sổ.
Sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nói.
Mộc Chanh hơi sửng sốt, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn thấy thủ vệ Chính Tướng trong tiệ đưa cho nàng một miếng ngọc phù.
Mộc Chanh đứng lên, dáng người nở nang hơi đung đưa, ngực cao rung động.
Duỗi người một cái, giọng chóp mũi dịu dàng phát ra.
Dáng vẻ đó làm con mắt của thủ vệ kia trừng lên.
Nhận lấy ngọc phù, tập trung trên đó, nhanh chóng đọc hết nội dung.
Đôi mắt Mộc Chanh sáng lên, ngày mai Lưu Gia Lý sẽ trù đấu với Bộ Phương?
Đây là Lưu Gia Lý mời tới, cùng nhau thảo luận về món ăn cho ngày mai…
Chủ đề trù đấu ngày mai là… Dược Thiện.
Dược Thiện là một món ăn mà Lưu Gia Lý am hiểu. Nếu như nói Thao Thiết Cốc ai là học bá nhất, chỉ có Lưu Gia Lý Mạc Chúc.
Lưu Gia Lý không phải là đầu bếp có thiên phú phi thường, nhưng nỗ lực của hắn trong Thao Thiết Cốc không ai có thể sáng nổi.
Văn thư bên trong nhà Lưu Gia Lý có thể so sánh với toàn bộ Thao Thiết Cốc. Thư tịch trong đó có rất nhiều phương diện, thiên văn địa lý các loại đều có.
Trong đó hơn nửa là có liên quan đến nghiên cứu linh dược. Đối với Linh Dược Thiện, có thể nói là Lưu Gia Lý đã nghiên cứu triệt để.
Nhưng Lưu Gia Lý luôn luôn nói với Mộc Chanh, tri thức của hắn vẫn còn chưa đủ. Mục tiêu của hắn là có thể đi khắp toàn bộ Tiềm Long Đại Lục, ghi chép hết tài liệu trong thiên hạ, nghiên cứu triệt để.
Như thế, hắn có thể nấu ra toàn bộ Linh Dược Thiện hoàn mỹ nhất của cả đại lục.
Đây là ước mơ của hắn.
Mộc Chanh vô cùng tán thưởng Lưu Gia Lý, bởi vì mỗi lần nàng nhìn thấy Lưu Gia Lý có tri thứ như thế, trong đáy lòng cảm thấy hơi áy náy.
Mộc Chanh nàng là một đầu bếp thiên phú. Cái gọi là thiên phú của một đầu bếp, nói cách khác là nàng có thể làm được việc mà người khác nỗ lực rất lâu mới làm được.
Nàng không thể hiểu được gian khổ và sự nỗ lực của người khác.
Nhưng nàng rất thích cảm giác nỗ lực.
Rời khỏi Phượng Hiên Các, Mộc Chanh mặc một cái áo choàng dài, áo khoác xẻ tà, lộ ra cặp đùi trắng nõn đẹp vô cùng.
Nàng đi qua quán ăn Thao Thiết, nhìn Bộ Phương đang nằm trên ghế sưởi ấm, khóe miệng lộ ra ý cười.
Sau đó nghiêng đầu sang chỗ khác, đi về phía quán ăn của Lưu Gia Lý dưới ánh nắng.
Gió thổi nhẹ nhàng lướt qua, tóc nàng tung bay.
Tuy Bộ Phương xuất hiện suýt chút nữa đã đánh bại toàn bộ mười vị trí đầu trong bảng thiết bia trù. Nhưng Mộc Chanh cảm thấy chưa hẳn đã không phải là chuyện tốt.
Mười vị trí đầu của bảng thiết bia trù Thao Thiết Cốc đã yên lặng quá lâu rồi.
Cần một kích thích, mà Bộ Phương chính là kích thích kia. Nó mang đến một mặt tốt, làm cho cả Thao Thiết Cốc bừng lên sức sống.
Đây là một chuyện tốt, đại trưởng lão Sở Trường Sinh chắc chắn cũng nhìn thấy điểm tốt này.
Bằng không, với tính khí không tốt của đại trưởng lão.
Bộ Phương trực tiếp đánh bại mười vị trí đầu tiên trong bảng thiết bia trù, lão đầu kia còn không đuổi cổ Bộ Phương ra ngoài lại còn tìm cho hắn một mặt tiền của quán ăn, để cho hắn mở quán ăn trong Thao Thiết Cốc.
Mộc Chanh đón gió đi tới, bỗng nhiên nhìn thấy một tiểu đội từ phía xa.
Vì sao nói nó là một tiểu đội, vì hàng ngũ của đối phương xếp quá là chỉnh tề, so với thủ vệ của Thao Thiết Cốc còn ngay ngắn hơn.
Dẫn đầu là một nam tử anh tuấn, nhìn nam tử kia đôi mắt Mộc Chanh hơi hơi co rụt lại.
Bởi vì nàng phát hiện nam tử này có vài phần giống với Yến Vũ đã chết.
Yến Vũ? Đúng là Yến Vũ!
Nghe nói Yến Vũ là một con cháu trong đại gia tộc ở Thánh Địa Ngọc Hằng. Ngay cả thân phân của Thánh Sư Thánh Địa cũng ra mặt để bảo vệ cho Yến Vũ. Thế nhưng cuối cùng phân thân của Thánh Sư kia cũng bị Minh Vương Nhĩ Cáp một chưởng đập vỡ nát. Yến Vũ thì bị Sở Trường Sinh đánh chết.
Có thể nói, cái chết của Yến Vũ là cái chết của đầu bếp cực phẩm thảm nhất trong lịch sử.
Chắc chắn là Thánh Địa kia đã phái cường giả đến điều tra cái chết của Yến Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận